Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 303: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:10
Buổi tối ngày hôm đó, khi Khương Tú Nhuận ôm một đống bản vẽ trở về phủ thái tử. Trời đã muộn lắm rồi, nàng vốn cho rằng Thái tử đã sớm an giấc. Thế nhưng nghe Thiển nhi nói, Thái tử căn bản chưa trở về phủ, nghe nói hình như tới Dương gia dự yến. Yến hội Dương gia cử hành thông đêm, có lẽ Thái tử đêm nay sẽ không hồi phủ.
Khương Tú Nhuận sau khi nghe xong, liền phân phó Thiển nhi chuẩn bị cho muối trúc và nước ấm ngâm chân. Dùng bàn chà xoa nhẹ bàn chân, huyết mạch lưu thông, cực kỳ thoải mái.
Nếu như Thái tử không trở về, thì nàng cũng không cần phải giả bộ bận rộn nghiên cứu bản vẽ mà không bồi Thái tử nghỉ ngơi, liền lệnh Thiển nhi mang bản du ký tới say sưa đọc.
Trong lúc đó thị nữ Đào Hoa phục thị Dao cơ mấy lần phái người tới truyền tin, nói là Tào cơ cùng Điền cơ đều đưa lời mời cho Dao cơ, nói là ngày mai muốn cùng nhau dùng trà tại hoa viên, mời Dao cơ tới góp vui.
Khương Tú Nhuận phất phất tay, để Đào Hoa đuổi những người kia đi, nói thân thể Dao cơ yếu ớt, mới nhiễm lạnh nên bị bệnh không thể ra gió, không đi uống trà được.
Kỳ thật Khương Tú Nhuận hiểu rõ, dùng trà là giả, cùng nhau uống dấm mới là thật. Có lẽ nghe được tin tức đích nữ Dương gia sắp nhập phủ, khiến hai vị vương nữ cảm thấy uy *****, trong lòng hốt hoảng, muốn tụ tập lại một chỗ tìm cách đối phó đây mà.
Khương Tú Nhuận không muốn tham gia vào chuyện này, chỉ làm bộ bản thân ngã bệnh.
Sau khi ngâm chân, lau sạch bằng khăn mềm, Thiển nhi giúp nàng bôi lên mặt kem trân châu dưỡng da, Khương Tú Nhuận liền ngả xuống giường ngủ yên.
Nói thật ra, quen được người ôm ngủ, đột nhiên giờ lại ngủ một mình, quả thực không dễ chịu.
Thế nhưng đêm qua nàng không ngủ ngon, hôm nay đại triều phải dậy sớm, đã mệt mỏi cực kỳ. Vừa rồi ngâm chân khí huyết lưu thông, mệt mỏi ập tới, cho nên ngủ mười phần thơm ngọt.
Trong lòng không suy nghĩ lung tung, một đêm không mộng mị, nàng ngủ thẳng một giấc tới hừng đông.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thiển nhi đã thay nàng chuẩn bị hành trang xuất phát tới Hán Dương- nơi có đập chứa nước lớn nhất Đại Tề. Ở đó có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, cho nên chủ tư nông tư đành phải tự mình xuất mã. Mặc dù Lạc An tới đó không xa, thế nhưng cũng phải đi mất vài ngày.
Khương Tú Nhuận cùng các quan nông tư đã bàn giao xong, nàng ở Hán Dương khoảng chừng một tháng, sau khi công trình gần như hoàn thành mới quay lại thành Lạc An.
Một tháng, chắc cũng gần đủ. Nếu có thể tới Hán Dương giám sát lao dịch nạo vét hồ chứa nước, đào kênh dẫn nước, cũng đủ để Thái tử nạp quý nữ Dương gia vào cửa.
Nàng dù sao cũng mang danh sủng phi của Thái tử, nếu cứ ở trong phủ không phải khiến cho ngài ấy khó xử sao? Dù sao thời gian vừa qua ân sủng có thừa, người mới vào cửa, nếu Thái tử lạnh nhạt với nàng, có khi khiến Thái tử bị dính hiềm nghi bạc tình bất nghĩa.
Nhưng nếu nàng cáo ốm tránh không gặp người, còn bản thân rời khỏi thành Lạc An, như vậy liền có thể giải được e ngại của Thái tử. Để Phượng Ly Ngô yên tâm thoải mái, tự nhiên không cố kỵ sủng nạp người mới.
Khéo hiểu lòng người như vậy, Khương Tú Nhuận tự nhận bản thân hành xử chu toàn giọt nước không lọt.
Dù sao chất tử ra khỏi thành cần phải báo cáo chuẩn bị, cho nên ngày hôm qua nàng đã nộp báo cáo cho Lễ ty.
Đến ngày hôm sau liền dẫn theo thị nữ tới nông tư cùng các quan tụ hợp, rồi đoàn người liền cùng nhau ra khỏi thành.
Đến tận lúc này thị vệ do Thái tử phái tới bảo vệ nàng mới biết Khương Tú Nhuận định ra khỏi thành. Trong lòng nghi ngờ, liền hỏi Khương Tú Nhuận đột nhiên ra khỏi thành, Thái tử có biết không?
Khương Tú Nhuận dịu dàng nói:
- Lần này ra khỏi thành chính là giải quyết việc công, cũng không phải là dạo chơi ngoại thành, cho nên nhất định phải đi. Thái tử hôm qua tới giờ vẫn chưa trở về phủ, liền không kịp nói. Nhưng ta đã đưa báo cáo cho Lễ ty chuẩn bị, chuẩn mực hợp lý, nếu như ngươi không yên lòng, có thể trở về phủ Thái tử, chờ Thái tử trở về, nói một tiếng với Điện hạ là được.
Thị vệ kia mặc dù phụng mệnh giám thị Khương Tú Nhuận, thế nhưng đúng như lời Khương Tú Nhuận nói, nàng đây là đi làm công sự, đích thật không tiện ngăn cản. Thế nên đành phải mệnh người khác đi theo Khương Tú Nhuận xuất phát trước, còn hắn trở về báo cáo Thái tử rồi đuổi theo sau.
Thế nhưng khi hắn quay về phủ Thái tử, Thái tử vẫn chưa hồi phủ.
Thị vệ lại quay đầu, trực tiếp tới Dương phủ tìm Thái tử.
Phượng Ly Ngô đêm qua kỳ thực là cố ý không về.
Khương Tú Nhuận hai ngày nay khó chịu, chàng sao không nhận ra cơ chứ? Thế nhưng nàng khó chịu cũng chẳng có nguyên do, tiểu nữ tử này quả nhiên là bị chàng chiều hư rồi.