Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 35: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:54

Hắn từ trước đến nay đối với Phượng Ly Ngô trung thành tận tâm, đây là lần đầu tiên nói dối chủ tử, nhất thời có chút hoảng hốt, không dám ngẩng đầu, chỉ đợi Phượng Ly Ngô xử lý.

Phượng Ly Ngô nhìn hai người, rồi lại nhìn dáng vẻ chật vật của tiểu Khương công tử, càng nhìn càng cảm thấy hắn thiếu hụt khí chất nam nhi, không hiểu thiếu niên này nếu lớn hơn một chút, có bớt đi mấy phần âm nhu được không....

Dù sao hôm nay cũng coi như cho tiểu công tử Khương thị này một bài học, giảm bớt sự cuồng vọng của hắn, miễn cho hắn sau này hắn lại như mấy ngày trước ứng đối mình lấy lệ.

Đương nhiên, nếu thiếu niên này vẫn là không chịu tiếp thu, không cho hắn sử dụng, nếu là vậy.... Đôi mắt Phượng Ly Ngô rũ xuống, hắn cũng không cần động thủ, Thân Ung ở Ba Quốc cũng có thể khiến tiểu tử này c.h.ế.t không chỗ chôn.

Đúng lúc này, có thị vệ đi tới sau lưng Phượng Ly Ngô nhỏ giọng nói:

- Mấy vị khách quý trên lầu đều đã uống say, ,khách thương Lương quốc kia cũng đang bị Hồng nương cuốn lấy....

Thái tử gật đầu, mắt lại liếc nhìn thiếu niên kia vài lần, cảm thấy không cần phải quan tâm tới mấy tên nam nữ bất bình thường này.

Hắn cũng không nhìn Tần Chiếu, chỉ nói với Khương Tú Nhuận nói:

- Trong cung phòng hàn huyên lâu vậy, chắc là khát nước rồi, mời công tử theo ta đi uống chén trà.

Nói xong, hắn liền đi về phía xe ngựa ngoài cửa, mà Khương Tú Nhuận cũng nhắm mắt đi theo sau hắn, cùng hắn lên xe.

Chỉ khổ thân Tần Chiếu, áo bào đưa cho tiểu Khương công tử, hơn nữa thái tử cũng không nói cho hắn đứng dậy, nên hắn chỉ có thể mặc áo mỏng quỳ trong gió lạnh thấu xương...

Tần Chiếu trong lòng biết, thái tử mặc dù ở trước mặt người khác cho Tần gia thể diện, thế nhưng những lúc thế này lại âm thầm không hề nể mặt chút nào.

Hắn hôm nay xem như phạm vào kiêng kị của hoàng thái tử, mặc dù Khương Hòa Nhuận là môn khách tuy thái độ cao ngạo, thái tử cũng không thèm quan tâm tới tiểu tử đó, nhưng không có nghĩa là ngài ấy cho phép hắn đi đánh người.

Thái tử không cho hắn đứng dậy, nên hắn chỉ có thể tiếp tục quỳ ở đây.

Bất quá đôi mắt của hắn vẫn chăm chú nhìn theo bóng lưng nhỏ bé đang chạy theo thái tử của Khương Hòa Nhuận, hầu kết trong gió lạnh có chút run rẩy...

Trên xe ngựa, men rượu mà Khương Tú Nhuận uống khi nãy, hoàn tan hóa thành mồ hôi lạnh tan hết. Khi xe ngựa tiến về phía bến tàu, trái tim nàng không ngừng đập bang bang, không hiểu ý Phượng Ly Ngô như thế nào.

Khi xe ngựa dừng lại tại bến cảng, Phượng Ly Ngô xuống xe ngựa trước.

Khương Tú Nhuận vốn nên theo sát phía sau, nhưng bị Tần Chiếu đ.ấ.m một quyền, lực đạo không chút nương tay, nên bụng nàng cử động liền vô cùng đau đớn, chỉ hơi hít thở.

Phượng Ly Ngô quay lại nhìn thiếu niên nằm sấp trên đệm không đứng dậy nổi, nhất thời cũng không hiểu thiếu niên này bị Tấn Chiếu làm gì, chỉ thấy hắn đau tới mức mặt mày trắng bệch, cắn môi cố chịu, liền lạnh giọng hỏi:

- Cần cô dìu ngươi xuống xe không?

Khương Tú Nhuận nào dám làm phiền tôn giá, chịu đau chậm rãi ngồi dậy, bước xuống xe ngựa.

Lúc này là chiều muộn ánh mặt trời nghiêng nghiêng, Phượng Ly Ngô mặc áo bào đen đứng trên bến cảng nơi tàu tiến vào.

Mấy mưu sĩ trong phủ thái tử cũng ở đó, một đám đứng chờ ở bến cảng.

Phượng Ly Ngô môi mỏng khẽ mở:

- Cô không nuôi người vô dụng, chỉ là tài hoa của quân ngoại trừ dùng để đấu võ mồm cùng mấy thư sinh, thì cũng chỉ dụng trên ẩm thực. Hôm nay ngươi có việc cầu cô, thì cô cũng phải xem ngươi có đáng giá để cô cứu hay không đã.

Nói xong, hắn chỉ chỉ về phía tàu bè đậu kín cảng nói:

- Gần đây Lương quốc phái rất nhiều thương nhân đến Đại Tề mua lương thực, thế nhưng cô nhận được tình báo, nói là có người Lương quốc âm thầm trà trộn vào trong đám thương nhân này, mua quặng sắt thứ mà Đại Tề nghiêm cấm không bán ra ngoài. Lương quốc cùng Đại Tề giao hảo nhiều đời, những thương nhân này đều treo biển mua bán lương thực, được Lương vương cấp lệnh bài. Nếu như theo lời tình báo, không có bằng chứng thiết thực mà tùy tiện đi tra xét, nhất định sẽ khiến người ta viện cớ, phá hư giao bang hai nước. Nhưng nếu để bọn họ rời đi, một khi quặng sắt bị bọn họ mang ra ngoài, thì Đại Tề ta sẽ không chiếm ưu thế được trong thế mạnh chế tạo vũ khí...

Nói đến đây, Phượng Ly Ngô dừng một chút, cũng không nhìn Khương Tú Nhuận, tiếp tục nói:

- Nếu công tử là người xử lý việc này, thì công tử sẽ làm thế nào?

Khương Tú Nhuận nắm chặt y phục trên người, tránh cho gió lớn ngoài bến cảng hất tung y phục ra, trong lòng lại thầm mắng tám đời tổ tông Phượng gia.

Ban đầu chính tên họ Phượng này chủ động lôi kéo mời chào nàng, cũng đâu có ghét bỏ nàng chuyện ăn uống, thế mà giờ lại nói mình còn có tài khác nữa?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.