Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 351: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:13
- Kim tướng quân, thiết kỵ binh Lương quốc nếu hành quân ngày đêm, muốn bao vây đô thành Ba quốc cần thời gian bao lâu? Ba quốc có thể chống đỡ được tới khi nào?
Kim Khuê không chút nghĩ ngợi nói:
- Gần đây Lương quốc thu mua chiến mã ngàn thớt, hơn nữa hiện tại trời đang vào thu, hành quân khí hậu mát mẻ, chủ cần ba ngày là có thể tới chân thành quốc đô Ba quốc. Mà tướng sĩ của ta chiến giáo đao kiếm đều dùng từ hơn mười năm trước, tướng sĩ bảo dưỡng như trân bảo cũng không chịu nổi thiết giáp rỉ sắt mỏng bớt, huống chi Thân gia tham ô phần lớn quân lương, khiến tướng sĩ oán than không ngừng... Nếu chúng ta vẫn liều c.h.ế.t bảo vệ Ba quốc, nhiều nhất có thể ngăn được binh sĩ Lương quốc ba ngày...
Khương Tú Nhuận sau khi nghe xong, mặt không thay đổi nhìn chư vị thần tử nói:
- Các ngươi thấy đó, nếu địch quốc nổi lên tâm tư, thôn tính Ba quốc bất quá chỉ mất có sáu ngày thôi. Đến lúc đó cho dù các vị có tôn lễ thủ nghĩa cử hành tang lễ long trọng cho phụ vương ta, chỉ sợ quan tài còn chưa kịp nhập thổ vi an, gót sắt của địch nhân đã giày xéo nắp quan tài phụ vương.
Nói đến đây, nàng đứng lên nói:
- Vì lê dân bách tính Ba quốc trăm năm an khang, ta liền thà rằng gánh lấy tội danh bất hiếu này. Nếu các vị ai chú trọng danh tiết, cứ mở miệng ta sẽ thành toàn cho các ngươi. Chút nữa sẽ có người giải các ngươi vào ngục, đợi sau khi kiếp nạn qua đi ta sẽ lại thả các ngươi ra. Đến lúc đó các ngươi có thể đổ hết tội danh lên đầu kẻ phụ nhân kiến thức thiển cận là ta, tẩy trắng bản thân các ngươi. Còn nếu ngại thanh danh chưa đủ trong sạch, liền tự tìm dây thừng chọn nơi không người mà treo mình tỏ rõ ý chí. Ta nhất định sẽ để sử quan ghi lại công đức của các ngươi.
Các lão thần Ba quốc đều quen thuộc với đại vương nữ dịu dàng động lòng người của mấy năm trước, vậy mà đều không biết Khương Tú Nhuận ngoài mặt mỉm cười có lễ, nhưng bên trong lại có một mặt khác cường thế xảo quyệt như vậy.
Chỉ một phen nói lý, liền bác bỏ hai lão thần mua danh chuộc tiếng khiến họ đỏ mặt tía tai, không phản bác được. Có kẻ đang định mở miệng cãi lại, liền bị các lão thần ở đây không nhịn được lên tiếng khiển trách rằng không biết phân nặng nhẹ đúng sai, sau đó liền không quan tâm tới hai kẻ đó nữa, mà tiếp tục cùng đại vương nữ thương nghị chuyện tiếp theo cần sắp xếp.
Mặc dù bọn họ cũng biết, Khương quốc quân c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, vốn nên do đại vương tử chủ trì cục diện. Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, bọn họ liền nhận ra Khương Chi là người không có chủ ý, còn Cơ Vô Cương thì chỉ nghe lệnh Khương Tú Nhuận.
Cuối cùng chuyện lớn hoá chuyện nhỏ, đều do Khương Tú Nhuận đánh nhịp định đoạt.
Chỉ là t.h.i t.h.ể quốc quân *****̃ng không thể để mặc cho hư thối được. May mắn ở Mai thành có động suối, nơi đó râm mát, để t.h.i t.h.ể trong đó cũng bảo quản được mấy ngày không hư.
Kể từ đó, bọn họ tuy tới sớm năm ngày nhưng đều là những ngày bận rộn không ngừng.
Đợi đến ngày hội minh, Khương Tú Nhuận thân mặc váy dài truyền thống Ba quốc hở eo, khoác áo kim tuyến, đầu đội kim quan có hình đầu rắn đại diện thân phận vương nữ. Tóc dài xoã tung, như tơ lụa màu đen, rủ xuống trùm lên bộ váy bó sát người, bao phủ ***** đầy đặn. Môi đỏ má phấn, trường mi khẽ chớp, tư thái ung dung cao quý xuất hiện tại minh hội chư vương, nhưng vẫn chưa thấy mấy người có mặt.
Dù sao năm nay chủ nhà là Ba quốc, một tiểu quốc, không hiệu lệnh nổi chư quốc, *****̃ng chấn nhiếp không nổi mấy vị phiên vương.
Mà Khương quốc quân lại là kẻ a dua nịnh nọt, với cao đạp thấp khiến chư quốc chán ghét. Tới chậm một chút, coi như tỏ thái độ coi thường với chủ nhà.
Chỉ là chẳng ai ngờ rằng, hôm nay đông gia tổ chức hội minh tới, nhưng ngồi trên bàn tiệc lại là một nữ tử thiên kiều bá mị, xinh đẹp khuynh thành.
Ba bốn vị quốc quân tới sớm nhịn không được đứng dậy, nhìn chằm chằm vị quý nữ Ba quốc. Trong lòng ngờ vực tự hỏi là tinh linh ở đâu huyễn hoá ra vị này, chỉ sợ chớp mắt một cái người liền biến mất.
Trùng hợp vương tử Lương quốc Lưu Bội cũng tới sớm, hắn cũng hít một hơi dài. Mặc dù khi ở Lạc An cũng quen biết chất tử Khương Hòa Nhuận, cũng biết bí mật của "hắn ta". Thế nhưng lúc này, thấy nàng ngồi trên đài cao, thu thuỷ doanh doanh, dưới làn hơi nước dần dần lộ ra giai nhân diễm, nhất thời hắn cũng không nhịn được bị người quen cũ này câu mất tâm hồn.
Giai nhân tuy đẹp khiến người ta bị mê hoặc thần hồn, thế nhưng khi chư vị quốc quân lấy lại tinh thần, thì trong lòng lại có cảm giác khó chịu. Trong đó quốc quân Ô Cán nhíu mày nói:
- Ba quốc thân là chủ nhà, vì sao quốc quân tới giờ vẫn không xuất hiện?