Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 356: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:14
Khương Tú Nhuận nhìn Quý Bỉnh Lâm gấp đến độ có chút nói lắp, cười nói:
- Đã như vậy, chúng ta riêng tư gặp nhau, Quý đại nhân sao lại câu nệ như vậy? Quan trường thế nào ta và huynh chẳng cần phải nói thẳng ra đều hiểu. Mặc dù Ba quốc nhỏ bé, nhưng thắng ở phong cảnh tú mỹ, chính là nơi thích hợp dưỡng người. Tương lai nếu có một ngày Quý đại nhân chán ghét đối với chuyện người lừa ta gạt trên quan trường, quân thượng khinh mạn xa lánh, cần phải rời đi. Xin nhớ kỹ bất luận thế nào, chỉ cần ta còn ở Ba quốc, nơi này chắc chắn có chỗ cho Quý đại nhân lưu bước.
Ám chỉ Quý đại nhân từ bỏ đại quốc đầu nhập vào viên đạn nhỏ Ba quốc, thực sự phải là người da mặt đủ dày mới nói ra được.
Quý Bỉnh Lâm không biết là thật là giả, mặt đỏ lên, ngang tiếng nói:
- Quân thượng lựa chọn đề bạt vi thần, tới nay đều hậu đãi thần, đời này chỉ vì vương mà rơi đầu, đến c.h.ế.t không từ, không dám tiếc thân bảo mạng mà ẩn cư.
Khương Tú Nhuận có chút bị giọng điệu của Quý Bỉnh Lâm hù dọa. Nàng vừa rồi *****̃ng là lời nói nửa đùa, không nghĩ tới Quý Bỉnh Lâm phản ứng gay gắt như vậy. Xem ra Quý đại nhân ở Tề quốc chức quan càng ngày càng lớn, nửa câu nói đùa cũng không được. Nếu với tình hình này có lẽ nàng có ở lại cũng chẳng thám thính được điều gì.
Nghĩ đến lúc này nhi tử hẳn cũng nên tỉnh, nàng liền không muốn tốn thời gian ở đây nữa, liền đứng dậy cáo từ.
Khi nàng đứng dậy, Quý Bỉnh Lâm tựa hồ nhớ tới cái gì, có chút chần chờ mở miệng hỏi:
- Tới Ba quốc, nghe nói Khương cơ có tin mừng, sinh được lân nhi, không biết...
Khương Tú Nhuận không để hắn hỏi hết câu nhi tử có phải là của Phượng Ly Ngô không, liền c.h.é.m đinh chặt sắt nói:
- Ta lúc rời khỏi Đại Tề, chính là bởi vì nhập phủ một năm không hoài thai. Không dám trì hoãn thái tử kéo dài hương khói, mới rời khỏi Tề quốc. Không nghĩ sau khi trở về liền gặp được người hữu duyên, mới có hài tử hiện tại... Không biết bây giờ hậu cung Tề vương phải chăng càng thêm vui?
Quý Bỉnh Lâm nhất thời lúng ta lúng túng, từ khi Khương Tú Nhuận rời khỏi, phủ thái tử vẫn không đón thêm người mới. Sau này đăng cơ làm đế, Phượng Ly Ngô cũng một mực mải mê chính sự, ngay cả tuyển tú sau khi đăng cơ cũng bãi bỏ. Cả ngày nếu không dấn thân vào sự vụ trên triều cũng đ.â.m đầu trong quân doanh, nào có thời gian sinh hạ con nối dòng.
Hai người nói thêm vài câu khách sáo, liền tiễn Khương Tú Nhuận về. Sau đó Quý Bỉnh Lâm phịch người quỳ xuống, dập đầu nói với thị vệ đầu lĩnh:
- Thần tuyệt không hai lòng, chưa từng có tâm tư rời khỏi cố thổ Đại Tề, xin vương thượng minh giám.
Thị vệ kia từ sau lưng Quý Bỉnh Lâm bước ra, hai tay rủ xuống thật lâu, hiện mới bình tĩnh mở tay ra. Ra hiệu người bên cạnh gỡ kim giáp trên người xuống, lấy bông giả nhét ở bên trong ra, lúc này mới khôi phục thể hình như cũ. Nhận khăn nóng, lau hết lớp dầu trên mắt, lộ ra dung nhan tuấn mỹ.
Chỉ là trên khuôn mặt tuấn mỹ đều hằn lên vẻ tức giận. Thời gian một năm gần đây, chàng còn thường xuyên nằm mơ thấy nàng nhìn mình mỉm cười, ôn nhu cẩn thận dựa vào n.g.ự.c chàng. Thế mà nữ nhân bội bạc này quay người đã quên luôn, còn cùng kẻ khác dã hợp sinh con.
Mới vừa rồi dáng vẻ nàng phong tình bước qua, cánh tay rủ xuống của chàng nhẫn nhịn không vươn lên kéo nàng lại. Bản thân dịch dung tới Ba quốc vốn là chuyện tuỳ hứng làm bậy, không nên để lộ ra.
Thế nhưng chàng thực sự không ngờ tới, Khương Tú Nhuận lại vô pháp vô thiên đến vậy. Ngay trước mặt chàng dụ dỗ thần tử đắc lực đầu hàng *****, còn triệt để quên sạch mình không còn một mảnh, dễ dàng có hài tử với nam nhân khác...
Một năm gần đây, Phượng Ly Ngô say mê quyền mưu, tỉ mỉ bố trí, nắm lấy thời cơ đăng cơ làm đế.
Đồng thời chiếm đoạt Ngụy quốc, quảng nạp quốc thổ, giải quyết tai hoạ ngầm bên trong Tề quốc.
Trong lòng của chàng như gương sáng, việc cần phải làm thật sự quá nhiều, không nên làm chuyện dư thừa là dịch dung chạy đến tiểu quốc xa xôi hẻo lánh như Ba quốc.
Thời gian một năm, chàng một mực ép buộc chính mình không được quan tâm bất cứ điều gì về Khương Tú Nhuận. Thực sự chàng đã làm được, cũng nhận định trái tim mình tĩnh lặng như nước.
Một nữ nhân không cần mình, trăm phương ngàn kế rời đi, làm nam nhân cũng nên bày ra tư thái khinh thường nên có.
Đợi sau này chàng bình định tứ phương, chiến kỳ Đại Tề cắm đầy bốn phía quanh Ba quốc, để nữ nhân kia quỳ trước mặt chàng, nhìn nàng hối hận vì lúc trước đã dứt khoát rời khỏi chàng.
Thế nhưng vừa nghe nói Ba quốc tổ chức hội minh. Ba vương sẽ mang theo hoàng thất xuất hiện tại Mai thành. Phượng Ly Ngô ở ngay tại biên cương cuối cùng vẫn không nhịn được. Chàng phái Quý Bỉnh Lâm đến đây, còn để cao thủ giang hồ dịch dung mình thành người khác, bí mật tới nhìn nữ tử chàng nhớ nhung đã lâu.