Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 369: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:14

Khương Tú Nhuận không nói gì, chỉ mặc cho thị vệ võ trang đầy đủ bước tới cầm tấm bản đồ kia, dâng lên trước mặt Phượng Ly Ngô.

Khi Phượng Ly Ngô cầm lấy bản vẽ, mới nhìn rõ đây là một bản đồ thủy lợi, nhìn ra được là Khương Tú Nhuận tự tay vẽ. Hàng chữ nhỏ nhắn xinh đẹp, giống như mấy chục quyển sổ nàng để lại cho chàng ngày trước, đánh dấu tỉ mỉ chính xác rõ ràng.

Nếu dựa theo bản vẽ này, từ nội cảnh Ba quốc xây dựng đập nước mở kênh, dòng chảy có thể chạy tới thành An Tức, biến nơi đây thành một đại dương mênh mông, thời gian không cần tới hai chén trà.

Bởi vì An Tức ngay sát biên cảnh, bất luận từ hướng nào rời đi, đều không tránh được dòng nước. Nếu Phượng Ly Ngô đoán không sai, ở đập nước cũng đã có tướng lĩnh Ba quốc sẵn sàng nghênh trận đón địch, chờ Khương Tú Nhuận phát ra tín hiệu ước định nào đó, lập tức phá kênh.

Đập nước này được xây dựng vào lúc nào? Chẳng lẽ cũng vì thế nàng mới muốn gặp mặt tại An Tức?

Trước đó, Phượng Ly Ngô cảm thấy những gì mình rèn luyện hai năm qua, đã lô hỏa thuần thanh, bình thản trước mọi việc. Thế nhưng khi gặp lại nữ nhân này, lửa giận ngùn ngụt lần nữa bốc lên, cũng dám học chàng chơi trò ngọc nát đá tan, quả nhiên càng ngày càng có tiền đồ!

Chàng bật cười, sau đó lông mày nhíu lại, nghiến răng nói:

- Khương Tú Nhuận, ngươi muốn dùng thứ này tới hù dọa ta sao?

Nhưng Khương Tú Nhuận chỉ cười nhẹ nói:

- Nếu không phải Bệ hạ trên đường dùng đám xác c.h.ế.t kia hù dọa ta, ta cần gì phải lấy thứ này ra hù ngài? Huống hồ dù kẻ tù tội trước khi bị tử hình cũng phải được ăn cơm. Bây giờ ngày hội đoàn viên, chính là lúc sum vầy, Bệ hạ ngài thực sự không chuẩn bị rượu thịt mà muốn ta nhịn đói rồi gi.ết c.h.ế.t sao?

Mặc dù đã sớm nhận ra, vẻ ủy khuất cầu toàn của Khương Hòa Nhuận đều là giả tạo. Thế nhưng bị một kẻ ngày trước vốn chỉ a dua nịnh nọt mình bóp cổ áp chế, khiến hàm răng bị mài ngứa ngáy.

Khương Tú Nhuận cũng không muốn làm một đôi oan hồn dưới nước với chàng. Ngay sau khi lộ ra con át chủ bài, liền thấy chàng lom lom nhìn mình giống như bị chọc giận, liền lấy ngữ khí hòa hoãn nói:

- Nghe nói sông Hắc Đâu ở An Tức có một loại cái rất ngon, Bệ hạ có muốn thử không? Chỉ cần bảo đầu bếp dùng nước tương ớt hầm, bên ngoài cạnh nồi đặt một vòng bánh mì, thấm canh cá ăn chắc rất ngon!

Phượng Ly Ngô ước chừng ngẩn ra một hơi, sau đó dùng ánh mắt âm tình bất định nhìn nàng nửa ngày, mới quay sang Đậu Tư Võ đang đứng bên ngoài hô lên:

- Đi! Chiếu theo lời nữ vương Nhã Luân nói, bắt cá sông về đây hầm!

Có lẽ dưới bếp đã chuẩn bị xong đồ ăn từ sớm. Cho nên chỉ sau một lát, đã có người liên tiếp tới dâng đồ ăn lên đầy bàn.

Khương Tú Nhuận ngước mắt nhìn, món ăn chuẩn bị xong, liền dời bước đi đến trước bàn, tự mình bưng rượu lên, rót cho Phượng Ly Ngô một chén.

Đáng tiếc chén rượu dâng lên, nam nhân lại không có ý muốn nhận.

Khương Tú Nhuận *****̃ng không cưỡng ép, đứng dậy, đẩy cửa sổ tửu lâu ra.

- Bệ hạ, có thể tới cùng nhau ngắm trăng không?

Khương Tú Nhuận nhẹ giọng nói, nhưng không thấy Phượng Ly Ngô có ý muốn di chuyển.

Nàng ngược lại hiểu rõ chàng, cứ vậy hai người đều ngột ngạt, liền dứt khoát đi qua, kéo tay chàng dậy.

Đôi tay chạm vào chàng, trắng nõn trơn bóng như mỡ dê, chàng tựa hồ muốn nhẫn tâm hất ra, thế nhưng nghĩ nghĩ lại mặc kệ.

Cứ như vậy, Khương Tú Nhuận hơi cố hết sức lôi kéo thân hình cao lớn của chàng bước tới bên cửa sổ.

Lúc này mặt sông bên ngoái ánh lên ngân quang, bởi vì nước sông chảy qua nơi đây, lòng sông không bằng phẳng cho nên có mấy khu nước xoáy, phản chiếu ánh trăng khúc chiết ra xa, khiến cho mặt sông càng nổi bật ba bóng trăng tròn.

Khương Tú Nhuận chỉ vào bóng trăng trên sông ôn nhu nói:

- Lúc trước chọn nơi này, chính bởi vì ở đây nổi danh là "tam thủy chiếu nguyệt"... Chàng và ta phân ly đã hai năm, cũng chẳng mấy khi được cùng ngắm trăng, lần này ở đây, coi như thỏa mấy phần tiếc nuối...

Nàng nói chuyện nếu không tận lực khiến giọng khàn đi, thì tiếng nói trong vắt như dòng suối mát lạnh, khiến cho tâm tình người đối diện vì vậy mà trầm ổn hơn nhiều.

Nàng ngắm trăng tròn, còn Phượng Ly Ngô lại ngắm nàng.

Khi nàng nói "thỏa mấy phần tiếc nuối" trong ánh mắt có vô tận thẫn thờ... Khoảnh khắc đó, khiến Phượng Ly Ngô cảm thấy cho dù ngày trước nàng quyết tuyệt rời đi, thế nhưng trong lòng của nàng vẫn có chàng...

Nghe nàng nói, lại nhìn ánh trăng trên mặt sông bên ngoài. Sương mù trải trên sông khiến cảnh vật thêm mấy phần thê lương. Phượng Ly Ngô nhất thời hoảng hốt, vậy mà nhớ không nổi trung thu lần trước mình vượt qua như thế nào.

Có lẽ từ khi nàng rời đi, mỗi đêm đều giống như nhau, một mình lẻ bóng, với cuốn sách làm bạn, tương tư tới nửa đêm mới có thể mệt mỏi đi vào giấc ngủ.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.