Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 415: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:17
Thái hậu và Khương Tú Nhuận không ngồi *****̀ng bàn, Năm yến đến buổi chiều lúc, liền tản.
Thái hậu không muốn ngồi nhìn Khương Tú Nhuận bên cạnh, cho nên từ sớm đã lấy lý do thân thể mệt mỏi liền về nghỉ tước. Phượng Ly Ngô cuối *****̀ng *****̃ng coi như được thoải mái, yên bình *****̀ng Khương Tú Nhuận và nhi tử trải qua lễ mừng năm mới.
Thái giám có chuẩn bị cho Bảo Lý một chút pháo hoa, KHương Tú Nhuận và Phượng Ly ngô ngồi trên hành lang cung điện tránh gió, nhìn Bảo Lý chơi đùa trong sân. Thị nữ đốt dây pháo hoa, rồi kéo Bảo Lý ra ngắm pháo hoa nở bung.
Vì là đồ cho trẻ con chơi, nên pháo hoa chỉ lóe ra hoa lửa để giảm bớt nguy hiểm.
Nhưng Bảo Lý là đứa trẻ gan dạ, vừa nhìn thấy hoa lửa lóe sáng, trong lòng ngứa ngáy, giãy ra khỏi tay thị nữ muốn chạy lại gần.
Khương Tú Nhuận đang mỉm cười nhìn nhi tử, thấy thằng bé muốn xông lên, lập tức đứng dậy định đi qua kéo nhi tử lại. Thế nhưng Phượng Ly Ngô đã bước nhanh qua, nhấc nhi tử lên, đưa dây pháo cho cậu bé cầm, dạy nhóc tự tay đốt pháo.
Trái tim căng thẳng *****̉a Khương Tú Nhuận lập tức hạ xuống, nhìn hai người đang cười vui vẻ, đốt xong mười dây pháo, Bảo Lý mới nhào tới cạnh nàng nói muốn uống nước.
Trẻ con chơi mệt liền buồn ngủ.
Khương Tú Nhuận thương hài tử vẫn còn nhỏ, *****̃ng không muốn cậu bé phải thức đón giao thừa, liền để thị nữ ôm nhi tử vào nội thất ngủ trước.
Lúc này nàng mới có tâm tư nói với Phượng Ly Ngô:
- Thằng bé còn nhỏ như vậy sao lại dạy nó đốt pháo? Nếu không cẩn thận bị thương thì sao.
Phượng Ly Ngô lại lơ đễnh đáp:
- Nó là nhi tử *****̉a trẫm, tương lai sẽ kế thừa non sông vạn dặm, tất nhiên phải lịch luyện để lá gan lớn hơn một chút.
Khương Tú Nhuận yên lặng một hồi nói:
- Ta được Tiên hoàng tự mình hạ chiếu hưu khỏi phủ, mà Bảo Lý lại ở ngoài phủ Thái tử ra đời. Dựa theo quy *****̉, cho dù là nhi tử *****̉a ngài, *****̃ng khó mà vào được gia phả Phượng gia. Mà nó lại là Đại vương tử Ba quốc, tương lai *****̃ng phải kế thừa ngôi vị Quốc quân Ba quốc, giang sơn Đại Tề chỉ sợ *****̃ng không tới lượt nó được kế thừa.
Tâm tình đang vui vẻ *****̉a Phượng Ly Ngô, sau khi nghe nàng nói vậy, lông mày lập tức nhíu lại:
- Cái nơi chật hẹp nhỏ bé kia *****̉a nàng có gì mà để kế thừa? Nhi tử *****̉a trẫm, tiền đồ tất nhiên do trẫm định đoạt.
Chàng bây giờ dù nhiều khi tận lực thuận theo ý Khương Tú Nhuận, thế nhưng chung quy vẫn là thân cư thượng vị, quân vương ngồi trên đài cao, hơn nữa chuyện này liên quan tới nhi tử *****̉a họ, tất nhiên chàng không thể nhượng bộ.
Khương Tú Nhuận tất nhiên nghe được ý khinh thường Ba quốc trong lời nói *****̉a Phượng Ly Ngô. Nếu là trước kia, nàng vẫn còn là phụ tá *****̉a Thái tử, tất nhiên phải mỉm cười lắng nghe, cố gắng nhẫn nhục.
Thế nhưng bây giờ nàng chính là nữ vương Ba quốc, không phải đến Đại Tề làm con tin. Phượng Ly Ngô ngay trước mặt quốc mẫu trào phúng Ba quốc, nàng há còn phải cho chàng vẻ mặt tươi cười?
Cho nên lập tức liền đứng dậy muốn đi ra ngoài. Phượng Ly Ngô cảm thấy có lẽ gần đây mình đã quá nuông chiều nữ nhân này, giờ ngay cả nói nàng *****̃ng không cho nói!
Chàng vươn tay kéo nàng vào trong ngực, vẫn cứng miệng nói lời ngoan độc:
- Đây là hoàng cung Đại Tề, *****̃ng không phải cung điện như cái miếu *****̉a nàng ở Ba quốc, nàng thu lại uy phong nữ vương *****̉a mình đi.
Khương Tú Nhuận tức giận tới mức thở *****̃ng khó khăn, đôi mắt vũ mị mở thật to, nghiêng nghiêng nhìn chàng chằm chằm nói:
- Nếu ngươi như thế này, ở Ba quốc ngay cả cửa miếu *****̃ng không bước vào được đâu.
Phượng Ly Ngô ngược lại nghĩ đến lúc cung yến, Khương Tú Nhuận cùng mẫu hậu tranh cãi, khẽ hừ mũi nói:
- Hôm nay nàng không nói, trẫm *****̃ng không biết trong cung *****̉a nàng còn có loại đồ chơi như nam sủng đấy, nói xem nàng lật bao nhiêu thẻ bài rồi, sủng những ai?
Khương Tú Nhuận cố ý nhìn chàng một lượt từ trên xuống dưới mỉa mai nói:
- Cần gì phải hỏi? Nếu thực sự có thể tùy ý lật thẻ bài, tất nhiên phải tránh mấy kẻ hay cáu kỉnh, mà chọn mấy người ôn hòa nhã nhặn rồi.
Như đổi mấy từ khác còn tốt, nhưng "ôn hòa nhã nhặn" chính là từ dùng để miêu cả Cơ tướng Ba quốc, lập tức mùi dấm chua lập tức tràn ra, nhức nhối lấp đầy khoang mũi.
Lời này nàng là buột miệng nói ra, không ngờ tới cả người nói và người nghe đều càng nghĩ càng tức.
Cuối cùng Hoàng đế Đại Tề bức nữ vương Ba quốc ngày đầu tiên *****̉a năm mới lật thẻ bài *****̉a mình, để muốn cả năm đều độc chiếm ân sủng.
Chàng còn dốc sức muốn cho nữ quốc quân biết, kẻ hay cáu kỉnh bản lĩnh không nhỏ, có thể hầu hạ liên tục, dư âm kéo dài không dứt.
Khương Tú Nhuận từ khi sinh hài nhỉ, càng ngày càng hứng thú chuyện giường chiếu, mặc dù vừa nãy còn đang tức giận, nhưng về sau *****̃ng bị chàng đùa giỡn bật ra tiếng run rẩy từ trong cổ họng.