Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 417: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:17
Sau khi Phượng Ly Ngô đến hành cung dò hỏi, mới biết cả ngày hôm nay Khương Tú Nhuận nhốt mình trong thư phòng, chàng liền nhấc bước tới đó.
Còn chưa vào cửa, cách một bức sa mỏng trông thấy nàng đang chăm chú đọc sách.
Khương Tú Nhuận là một nữ tử xinh đẹp tuyệt luận, nếu chỉ nhìn bề ngoài, rất dễ khiến cho người ta hiểu nhầm nàng là một mỹ nhân xinh đẹp như bình hoa mà không có đầu óc. Nhưng nếu như đã chứng kiến tài hoa *****̉a nàng, liền khiến người ta cảm thấy nàng không thua kém gì bậc nam tử hán cả. Phượng Ly Ngô đôi lúc cảm thấy, Khương Tú Nhuận thành thục chín chắc trước tuổi, nàng có lối suy nghĩ quảng đại nhìn xa trông rộng.
Kiểu suy nghĩ này, nếu như áp dụng trong việc xử lý quốc sự, tất nhiên là thuận buồm xuôi gió, không dây dưa dài dòng. Thế nhưng nếu áp dụng vào chuyện tình cảm nam nữ, thì nàng đôi khi tỏ ra quá mức lạnh nhạt quyết tuyệt.
Điều này luôn khiến cho Phượng Ly Ngô cảm giác lo được lo mất.
Giống như hiện tại, trong tay nàng cầm cuốn sách, nhưng ánh mắt không hề d.a.o động, tựa hồ như tâm trí xuyên qua đó nhìn về nơi xa mà chàng không biết tên.
Phượng Ly Ngô trong lòng căng thẳng, không khỏi bước nhanh vào trong phòng, vòng tay ôm lấy nàng.
Khương Tú Nhuận đúng là đang ngẩn người, sau khi thấy có một đôi tay đột ngột ôm lấy mình, dọa nàng nhảy dựng lên. Quay lại nhìn thấy là Phượng Ly Ngô, nàng liền mím môi không nói gì.
Phượng Ly Ngô đứng trước mặt Khương Tú Nhuận, thói quen nhường nhịn nàng lại trỗi dậy, với cả chàng cảm thấy đây chỉ là cãi nhau thông thường mà thôi, *****̃ng không phải đại sự gì, dỗ dành nàng một chút *****̃ng được.
Cho nên, chàng *****̃ng không nói ai đúng ai sai, càng không hỏi tới vì sao nàng rời cung, coi như không có chuyện gì hỏi nàng đã dùng bữa chưa, chàng tới giờ này còn chưa được ăn gì, rất đói bụng.
Khương Tú Nhuận trầm mặc một chút, liền phân phó đầu bếp chuẩn bị chút đồ ăn cho Hoàng đế.
Vì năm mới, cho nên trong phòng bếp đều đầy đủ đồ ăn, canh *****̃ng hầm mấy nồi đề phòng chủ tử truyền gọi. Giờ chỉ việc múc ra bát, cho thêm chút đậu hũ, liền có một bát canh nóng sốt ngon miệng, còn đồ ăn mặn *****̃ng chỉ cần cắt chút thịt bày ra đĩa là xong.
Một lát sau, đồ ăn đã được chuẩn bị xong.
Phượng Ly Ngô muốn Khương Tú Nhuận bồi chàng ăn cơm, Khương Tú Nhuận liền ngồi xuống trầm mặc bắt đầu ăn.
Đối với việc biểu đạt áy náy Phượng Ly Ngô thực sự không am hiểu. Từ sau khi chàng lên ngôi, càng không chỗ thi triển. Chàng biết nữ nhân trước mặt hiện đang tức giận, thế nhưng ngoài việc chờ nàng nguôi giận ra, chàng *****̃ng không có cách nào cả.
Hai người trầm mặc dùng cơm xong, chàng liền nói:
- Nếu không có chuyện gì, nàng *****̀ng trẫm hồi cung được không? Mấy ngày nay trẫm không cần lên triều, vừa vặn có thời gian rảnh bồi nàng và Bảo Lý.
Khương Tú Nhuận không muốn hồi cung, liền đặt bát đũa xuống, nhận chén nước muối thị nữ đưa đến súc miệng nói:
- Trong cung nhiều người, có chút ồn ào, không bằng ở hành cung thanh tịnh.
Phượng Ly Ngô lập tức đáp:
- Vậy... Trẫm ở lại đây với nàng.
Khương Tú Nhuận chỉ văn thư trên bàn nói:
- Văn thư Ba quốc vừa mới đưa tới, ta cần chút thời gian xử lý công vụ, Bệ hạ ở đây *****̃ng không có ai bầu bạn, còn không bằng hồi cung đi, tất nhiên sẽ có người trông nom chu toàn.
Phượng Ly Ngô biết nàng chưa nguôi giận, liền kéo tay nàng không buông:
- Trước kia đều là nàng bồi trẫm xử lý công vụ, hôm nay trẫm giúp nàng mài mực nhé?
Nói xong, chàng thực sự xắn tay áo ra dáng thư đồng giúp Khương Tú Nhuận mài mực.
Khương Tú Nhuận *****̃ng hiểu tính cách Phượng Ly Ngô, hôm nay chàng như vậy chính là muốn nhận sai với nàng. Nàng *****̃ng không phải người nhỏ mọn, ngược lại không muốn tiếp tục tức giận với chàng nữa, nên sau khi viết một hồi, liền đẩy đầu chàng nói:
- Ta đâu giống như chàng, vừa phục thị bên cạnh vừa nhìn lén?
Phượng Ly Ngô lại liếc mắt vài lần sau nhìn ra sầu não *****̉a nàng, liền cau mày nói:
- Tài chính ba quốc sao lại căng thẳng như vậy?
Khương Tú Nhuận mím môi nói:
- Nước nhỏ quá, không được rộng lớn như Đại Tề, có nhiều khoản phải giật gấu vá vai.
Phượng Ly Ngô mặc dù bị nàng mỉa mai, vẫn thuận theo ôm nàng vào lòng:
- Đâu chỉ là nước nhỏ, lòng dạ của quốc quân ở đó còn nhỏ hơn, ta chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, nàng đừng giữ trong lòng. Nếu như nàng không thích nghe, sau này ta gọi nàng là nữ vương Nhã Luân của Đại Ba quốc có được không?
Khương Tú Nhuận nghe giọng dở dở ương ương *****̉a chàng, không nhịn được bật cười, Phương Ly Ngô lập tức bắt lấy cơ hội, vươn người đến hôn nàng một cái, rồi ôm chặt lấy nàng, tìm hiểu chỗ lớn nhỏ *****̉a nữ vương.
Sau một hồi hồ nháo, hai người mới nghiêm túc lại. Phượng Ly Ngô cầm văn thư Ba quốc trình lên, nhìn sơ qua liền phát hiện mấy khoản chi tiêu lớn nhất *****̉a Ba quốc chính là tiến công Tề triều và Lương quốc.