Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 420: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:17
Cách ăn mặc như vậy xuất hiện trên đường phố, hấp dẫn một loạt cô nương chưa kết hôn, các nàng vụng trộm đưa mắt, hai má ửng hồng như mây chiều, không chớp mắt nhìn vị công tư ôn nhuận này.
Thiển nhi *****̃ng học theo chủ tử, mặc nam trang, dáng người nàng vốn cao, bó n.g.ự.c lại càng lộ vẻ hiên ngang. Trên người mặc trang phục thợ săn màu đen, so với chủ tử của nàng còn giống nam tử hơn. Khương Tú Nhuận thấy vậy thầm than tiếc: "Đáng tiếc cho dáng người n.g.ự.c vẩy m.ô.n.g cong kia".
Hôm nay, quan lại quý nhân đều không ngồi xe ngựa, mà mang theo nô bộc nhàn nhã đi bộ dọc theo phố ngắm hoa đăng bên đường.
Trên phố tất nhiên có không ít quan lại ngày xưa có quen biết với Khương thiếu phó - Khương chủ tư nông tư, khi gặp nàng trên phố đều cảm thấy bất ngờ.
Mấy người đều ngẩn ra nhìn Khương thiếu phó, trong nhất thời không biết nên gọi nàng là nữ vương, hay là Khương tiểu công tử????
Bất quá Khương Tú Nhuận lại là thần thái tự nhiên, giống nhau trước kia là quan đồng liêu lúc tình trạng, thành thạo cùng chư vị đại nhân nhóm chào hỏi.
Cái này một hai tới lui, các đại nhân lại lần nữa tìm được lúc trước cùng Khương thiếu phó cùng nhau tâm tình ngôn hoan cảm giác.
Có mấy người còn từng là đồng liêu của Khương chủ tư, đều là người quen biết, nên mọi người liền rủ nhau cùng đi xem hội văn thơ tổ chức ở tửu lâu Đức Phương.
Hoạt động náo nhiệt về văn thơ như này sao có thể thiếu được học sinh thư viện Lạc An. Cho nên vừa bước vào tửu lâu, Khương Tú Nhuận liền chạm mặt với mấy người đồng môn ngày trước.
Đậu Tư Võ vậy mà *****̃ng có mặt ở đây, trông thấy Bạch Thiển đứng sau lưng Khương Tú Nhuận, liền rướn cổ lên. Thế nhưng hôm đó đi dứt khoát như vậy, giờ cũng ngại ngùng tới bắt chuyện, cảm thấy quá mất mặt nam nhân.
Đám học sinh môn hạ tụ tập chung quanh Mộc Phong tiên sinh, lây dính mấy phần nhàn hạ của tiên sinh, mặc dù biết đồng môn khi xưa là nữ tử, nhưng không vì vậy mà giảm bớt không khí hoà thuận với nàng.
Mỗi một bàn đều có năm sáu đồng môn ngồi chung một chỗ, nhàn nhã nói chuyện phiếm, vô cùng náo nhiệt.
Trong đó có một người đột nhiên nhắc lại chuyện cũ. Nói ngày trước khi Khương Tú Nhuận còn ở thư viện nhất định không chịu cùng bọn họ tắm rửa, kể lại cho Khương Tú Nhuận nghe lúc đó họ ở sau lưng nàng nghị luận:
- Khương đồng môn, ngươi đúng là giỏi giấu diếm, khi đó chúng ta còn thương lượng muốn gạt ngươi tới bể tắm trong thư viện, thừa dịp ngươi không chú ý sẽ ném ngươi vào trong bể tắm.
Khương Tú Nhuận cười mỉm nói:
- A, vậy tại sao khi đó lại không ném ta xuống vậy?
Vị đồng môn này liền chỉ vào Đậu Tư Võ đang uống rượu giải sầu bên cạnh nói:
- Bọn ta vừa bàn bạc xong, bị Đậu Tư Võ đi ngang qua nghe thấy, cho rằng chúng ta muốn bắt nạt ngươi, liền lột hết quần áo cả nhóm ném chúng ta vào trong hồ, sau đó còn ác độc mang hết quần áo đi.
Hắn nói xong, cả bàn liền cười ầm lên. Ngày tháng còn ở thư viện, mỗi người đều nhớ kĩ. Hôm đó trời rất lạnh, một đám học sinh không mặc gì từ trong hồ tắm bò ra, ôm gáo che che đậy đậy vội vàng chạy về phòng. Đúng lúc đó bị Mộc Phong tiên sinh đi qua nhìn thấy, liền thuận tay lấy sào phơi quần áo quất vào m.ô.n.g đám học trò. Cả đám như vịt đứng túm lại một chỗ trên hành lang, gáo dừa biến thành thứ che chắn chỗ yếu, toàn thân ướt sũng nhưng vẫn bốc hơi vì xấu hổ.
Cuối cùng tiên sinh hỏi bọn họ tại sao lại mất thể thống như vậy, bọn họ đành nói dối là nước trong bể nóng quá, không chịu được đành phải chạy ra.
Giờ mới biết, hoá ra nguyên nhân là vì cả đám sợ nắm đ.ấ.m của ác bá một phương Đậu Tư Võ, nên chẳng ai dám khai hắn ra.
Khương Tú Nhuận quả thực không hay biết gì chuyện này cả. Giờ ngồi ngẫm lại, khi còn ở thư viện quả thực Đậu Tư Võ bảo vệ nàng không ít lần. Nghĩ thế nào cũng cảm thấy bản thân mắc nợ hắn.
Khi ánh mắt nàng nhìn qua, Đậu Tư Võ đang buồn bực uống cạn chén rượu, ánh mắt u oán của hắn khiến Khương Tú Nhuận chỉ hận bản thân không thể sống lại một đời nữa để trả món nợ nàng thiếu Đậu đồng môn.
Nhóm đồng môn quay ra hàn huyên chuyện khác, Khương Tú Nhuận liền tự tay rót cho Đậu tiểu tướng quân một chén rượu, tỏ ra áy náy vì lần trước đã lỡ lời.
Đậu Tư Võ được bậc thang, liền lập tức bám vào. Nghe Khương Tú Nhuận giải thích, cũng tỏ ra rộng lượng bỏ qua cho nàng. Sau đó vội vàng chạy tới trước mặt Thiển nhi, khen nàng hôm nay ăn mặc độc đáo, tư thế hiên ngang.
Mọi người đang cười nói vui vẻ, chợt nghe thấy phía dưới truyền đến tiếng nói của mấy vị phu nhân. Hóa ra vừa rồi mọi người đang bàn luận câu đố đèn đặc sắc nhất, bên trên còn viết hết danh sách những câu đố hay được tổng hợp lại.