Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 424: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:17

Đứng ở phía sau Điền Oánh là là thị thiếp hồi môn Điền Tĩnh ngày trước. Nàng nhìn thấy tiểu Khương công tử liền đỏ mắt, vẻ mặt ai oán tha thiết.

Tình cảnh kia, giống như gặp được tình lang mình tương tư vậy.

Thế nhưng Khương Tú Nhuận cũng không chú ý tới họ, chỉ lê guốc gỗ, một đường bước thẳng lên bậc thềm.

Đi guốc gỗ nhìn qua dáng người cũng cao lên một chút, thế nhưng đi lâu sẽ cảm thấy mỏi chân.

Khi bước lên bậc thang cuối cùng, bàn chân đau nhức tới mức không muốn nhấc chân lên.

Phượng Ly Ngô mặc dù biết nàng lại mặc nam trang đi chơi, nhưng không biết nàng đi đôi guốc gỗ giày vò bàn chân như vậy. Vừa nhìn thấy liền lập tức bước qua ôm nàng lên sập, giúp nàng cởi guốc và tất chân.

Ngón chân Khương Tú Nhuận trắng nõn óng ánh, bởi vì đi guốc gỗ lên ngón chân phải dùng lực, đầu ngón chân đỏ lên. Phượng Ly Ngô cau mày nói:

- Lại không ngoan ngoãn rồi, nàng thích đi ngắm hoa đăng cũng đâu cần cực khổ đi đôi guốc cao này, không cẩn thận còn trẹo chân nữa. Ngày mai trẫm sẽ hạ chỉ, nếu ai còn dám đi loại guốc này thì sẽ phải tới Tây quân tu sửa kênh đào.

Khương Tú Nhuận cười khúc khích, cảm thấy Phượng Ly Ngô điều này cũng nghĩ ra được, nếu thực thi thì vấn đề nhân lực tu sửa kênh đào cũng không phải lo lắng nữa.

Thế nhưng tâm tư Phượng Ly Ngô cũng chẳng đặt vào việc này. Hôm nay cung hí biểu diễn, chính là người mà chàng cố ý an bài, diễn cho bách tính toàn thành xem, cũng là diễn cho Khương Tú Nhuận xem.

Nhi tử lớn như vậy rồi, mà phụ mẫu vẫn chưa thành thân, khiến cho chàng không biết phải nói thế nào với thằng bé.

Ngày hoàng lịch sang năm có rất nhiều ngày đại cát thích hợp tổ chức hôn lễ, chỉ đợi nàng gật đầu là có thể lập tức tổ chức đại hôn.

Ngày trước là chàng khiến cho Tú Nhuận chịu thiệt thòi, cho nên bây giờ phải đền bù cho nàng một hôn lễ thật long trọng mới được.

Thế nhưng Khương Tú Nhuận lại không nói gì. Không phải nàng cố ý trêu đùa Phượng Ly Ngô, mà bản thân là nữ quốc quân Ba quốc, nàng không muốn mặc lên gông xiềng Hoàng hậu Đại Tề.

Phượng Ly Ngô mấy lần nhắc tới, thấy nàng không tiếp lời, không khỏi thay đổi sắc mặt, giật đai lưng của nàng kéo nàng vào trong ngực:

- Sự thông minh cơ trí ngày trước chạy đâu cả rồi? Khi đó trẫm chỉ nhấc tay, nàng cũng biết ngứa chỗ nào, giờ sao lại giả bộ hồ đồ, trốn tránh như vậy. Nói cho nàng biết, ngày tháng đại hôn đã chọn xong, phượng bào giá ý cũng đang được gấp rút hoàn thành, trẫm báo cho nàng một tiếng là được, nàng đừng có làm bộ làm tịch nữa.

Khương Tú Nhuận hiện tại không còn sợ chàng uy ***** nữa, chỉ liếc mắt nói:

- Nếu chàng lợi hại như vậy, thì tự mình tổ chức đại hôn là được, nói với ta làm gì. Dù sao ta không phải con dân Đại Tề, không hiểu ý chỉ bệ hạ ban ra cũng là chuyện đương nhiên.

Phượng Ly Ngô kìm nén bực bội mới nói:

- Câu nào không hiểu, ta từ từ giảng cho nàng nghe.

Khương Tú Nhuận biết rõ chàng là kẻ ăn mềm không ăn cứng, thấy chàng muốn nổi giận liền vòng vo nói:

- Bệ hạ thiếu người thay ngài quản lý phi tần hậu cung đúng không? Nhưng ta không phải kẻ hiền đức, mời Bệ hạ tìm hiền hậu khác đi.

Khi nàng ấm ức, không còn thấy dáng vẻ chân chó nịnh bợ trước kia, Phượng Ly Ngô nhìn mà lòng mềm nhũn, vén lại sợi tóc bên thái dương nàng, ôn nhu nói:

- Nào dám để Nữ vương quản lý hậu cung? Chỉ là trẫm cho mình vào hậu cung còn trống rỗng của Ba quốc thôi. Nàng không thành hôn, chẳng lẽ thần tử Ba quốc không ai dâng tấu thúc giục?

Trong đại điện trở nên yên tĩnh, Thiên tử Đại Tề hỏi đúng câu trí mạng.

Khương Tú Nhuận bị chàng cuốn lấy không thoát ra được, cuối cùng nhỏ giọng nói:

- Không cần tổ chức đại hôn được không, chúng ta như vậy không phải rất tốt sao?

Phượng Ly Ngô không cảm thấy tốt một chút nào cả, mỗi ngày nửa bên kia long sàng lạnh buốt, nếu muốn ấm áp thi phải xuất cung đi qua chỗ nàng.

Nàng trở thành Hoàng Hậu sớm một chút, tẩm cung của Hoàng Hậu cũng không cho nàng ở, hàng ngày ở đây cùng với mình mới là tốt.

Hơn nữa, Phượng Ly Ngô vẫn còn nhớ rõ, khi nàng mang thai Bảo Lý, mình không ở bên cạnh trông nom, không được tự tay ôm hài nhi mới ra đời, sự nuối tiếc này, cả đời không có cách nào bù đắp.

Nghĩ đến đây, Phượng Ly Ngô lại nhẫn nhịn, nhẹ giọng hỏi:

- Hỏi nàng lần nữa, nguyệt sự lần trước là khi nào?

Bị Phượng Ly Ngô hỏi như vậy, Khương Tú Nhuận trợn tròn mắt, từ khi vào thành Lạc An, công việc hàng ngày phải xử lý quá nhiều, nhất thời nàng cũng không nhớ được nguyệt sự lần trước tới lúc nào, có lẽ phải hỏi lại thị nữ thiếp thân mới biết được.

Phượng Ly Ngô thực ra chỉ muốn thăm dò, không nghĩ tới bản thân nàng cũng chẳng thèm để ý tới chuyện này, chàng không có tâm tình ăn chè trôi nước nữa, kêu người truyền ngự y tới bắt mạch.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.