Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 47: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:55
Khương Tú Nhuận lắc đầu, nói với sứ giá Nam Di:
- Thân thể ta có chút bệnh cũ, nếu không phải lấy người làm bia bắn, thì không thể nghiêm túc b.ắ.n được. Xin hỏi vị đại nhân này có thể phối hợp một chút, đặt quả táo lên đầu đứng ở đằng xa kia, để cho ta ngắm b.ắ.n quả táo.
Bì Lợi Ba nghe vậy nghiêng mắt nhìn rồi lại tiếp tục cười to nói:
- Làm sao? Ta đứng ở kia, thì cung tiễn của ngươi có thẻ b.ắ.n xa hơn được à? Chẳng lẽ công tử cho là ta không dám đứng, liền lấy cớ để vãn hồi thể diện?
Nói xong, hắn nhanh chân bước ra xa hơn trăm mét, phân phó hạ nhân lấy chậu gỗ đội lên đầu nói:
- Đặt quả táo, sợ nhỏ quá ngươi không nhìn thấy, ta dùng cái chậu cho người nhìn rõ hơn!
Nói xong lại là một trận cười to, râu trên cằm hắn đều rung lên bần bật.
Mà sắc mặt Phượng Ly Ngô càng lúc càng không vui.
Nên biết Khương Hòa Nhuận mặc dù là chất tử Ba quốc, nhưng bây giờ bị hắn nạp làm thiếu phó thái tử thiếu phó, như vậy tiểu Khương công tử thua tức là hạ luôn thể diện của hoàng thái tử Đại Tề hắn.
Mà hiện tại, tiểu Khương công tử lại kiêu ngạo như vậy, chút nữa sao hạ đài nổi?
Khương Tú Nhuận ngược lại không nóng vội, chỉ dặn Thiển nhi tìm một cây cung nặng tới đây, sau đó lấy dây cung của chiếc cung đó thay vào dây cung trên tay mình, siết chặt khiến cung căng hơn một chút.
Bây giờ sự dẻo dai của cung trúc đã thể hiện ra rõ ràng, sau khi buộc dây cung, thân cung bị ép cong lại, cũng khá nặng.
Lúc này, Khương Tú Nhuận *****̃ng không dùng tên trúc mới mua, mà đổi sang tụ tiễn ngắn hơn mà lúc nãy nàng chọn.
Dưới ánh mắt trào phúng của mọi người, vị thiếu niên kéo căng dây cung, đầu tiên là hướng về phía khác tùy ý b.ắ.n mấy lần, sau đó kéo ra dây cung, híp mắt, nín hơi ngưng thần ngắm về phía sứ giả Nam Di ***** một tiễn.
Mũi tên mang theo tiếng xé gió lao đi, chỉ nghe phập một tiếng, ***** tấm bia gỗ sau lưng sứ giả Bì Lợi Ba, cách xa chậu gỗ trên đỉnh đầu hắn.
Có người theo quán tính muốn cười, thế nhưng phần lớn mọi người ở đây đều dựng thẳng lưng lại.
Vừa rồi vô luận Khương Tú Nhuận b.ắ.n thế nào, nhưng nếu tầm b.ắ.n không đến, sẽ không đả thương sứ giả.
Nhưng bây giờ, không biết hắn điều chỉnh cung thế nào, mà tầm b.ắ.n lập tức bay xa, nếu b.ắ.n không tốt chính là tiểu Khương công tử rất có thể ngộ thương sứ giả Nam Di, rước lấy phân tranh giữa hai nước.
Bì Lợi Ba hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, mặt hắn biến sắc, muốn bước ra chỗ khác.
Thế nhưng hắn vừa mới động, lại phát hiện, mới mũi tên kia vậy mà găm chặt vào cổ áo phải của hắn, khiến đầu hắn bị dính trên tấm bia.
Đúng lúc này, mũi tên thứ hai mang theo tiếng rít lại lao tới, lần này xuất hiện ở bên trái Bì Lợi Ba, cổ áo trái cũng bị cố định lại.
Tần Chiếu biết rõ hậu quả nếu tiểu Khương công tử b.ắ.n trúng người, trong lòng thầm mắng nữ nhân này không biết trời cao đất rộng, hắn bước nhanh mấy bước, muốn ngăn cản Khương Hòa Nhuận.
Nhưng khi đám người còn chưa kịp phản ứng, liên tiếp năm mũi tên lại bay ra, tất cả đều như lau qua mặt hắn rồi ghim vào bia phía sau.
Khương Tú Nhuận b.ắ.n xong, cũng không cần Tần Chiếu ngăn cản, hạ tiểu cung xuống, thở dài lắc đầu nói:
- Tại hạ xạ nghệ không tinh, bêu xấu rồi.
Nhìn những mũi tên kia, không có một tên nào b.ắ.n trúng chậu gỗ, nhưng đều ghim lên y phục của sứ giả Nam Di, khiến hắn bị ghim lại không chạy thoát được.
Mà sứ giả Nam Di trải qua bao sóng gió, lại bị thiếu niên lông tóc chưa đủ dọa cho háng quần cũng ẩm ướt.
Mặc dù không b.ắ.n trúng chậu gỗ, thế nhưng b.ắ.n người ta đính lên trên bia ngắm, mà lại không làm tổn thương một cọng tóc nào, bản lĩnh như vậy thực khiến người ta thán phục.
Đám người vừa nãy ồn ào chế nhạo lập tức im lặng, ánh mắt chăm chú dõi theo thiếu niên này.
Khương Tú Nhuận hôm nay thân mặc một kiện trường bào màu xanh nhạt, ống tay rộng bay phấp phới, bởi vì không mặc y phục mượn của huynh trưởng nữa, mà tự may đo y phục nên lộ ta eo nhỏ chân thon, lưng thắp tắp.
Lúc này, thiếu niên trong tay cầm cung trúc, ống tay áo lắc nhẹ, nhìn qua hết sức tiêu sái, khiến người ta âm thầm nghĩ trong lòng: Cũng khó trách cuồng vọng như vậy!
Sứ giả Nam Di hết sức chật vật, sau khi tùy tùng trợ giúp đỡ hắn từ trên bia ngắm xuống, đôi mắt hắn nhìn về phía tiểu Khương công tử bốc lên lửa giận.
Khương Tú Nhuận làm ra vẻ không hiểu, còn vung vẩy cung trong tay nói:
- "Mới vừa rồi tại hạ b.ắ.n không chuẩn, nếu đại nhân có nhã hứng, chúng ta thử lại một lần nữa?"
Bì Lợi Ba đang mắng nhiếc tám đời tiểu tử này, ***** hắn cũng ướt rồi, nếu qua đó khó tránh mọi người nhìn thấy. Hắn đành vội lấy áo choàng hạ nhân đưa tới, kép chặt lại sau đó bước nhanh rời đi.