Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 476: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:20

Việc phi tần nịnh bợ hoàng hậu, vốn cũng chẳng đáng để nhắc tới, nhìn qua chỉ nghĩ như bao người bình thường, nên Phượng Ly Ngô không không để ý.

Thế nhưng... khi chàng đứng bên kia nhìn qua, thấy ánh mắt phi tần kia nhìn Khương Tú Nhuận, sắc mặt lập tức âm trầm, bước chân thoáng khựng lại.

Từ trước tới nay, chàng chưa từng thấy phi tần nào dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm Hoàng hậu cả.

Bởi vì Khương Tú Nhuận không muốn rườm rà, cho nên trong cũng cũng không muốn cài trâm vấn tóc, thi thoảng sẽ mặc y phục thanh sam nam tử rộng rãi, thoáng mát.

Nàng hôm nay chính là mặc như vậy, một thân khoan bào màu khói nhạt, trên đầu buộc phát quan bạch ngọc chạm rỗng, tóc bới cao, quả nhiên anh tư tuấn tú.

Mà nữ nhân kia dùng ánh mắt như sói nhìn thấy thịt, nhìn chằm chằm Tú Nhuận của chàng, ánh mắt nóng bỏng kia, rõ ràng chính là ánh mắt nhìn ý trung nhân.

Mà Khương Tú Nhuận không những không quát lui nàng ta, ngược lại sau khi vẽ mấy nét bút, quay đầu nhìn nàng ta cười:

- Tĩnh tần, ngươi nhìn tranh của ta này, so với ngày trước ở phủ Thái tử, có bị thụt lùi không?

Điền Tĩnh nhìn bức tranh, nhưng ánh mắt không kìm chế được mà liếc lên nhìn "mỹ thiếu niên" đôi mắt đang tỏa sáng, khiến trái tim nàng đập bang bang, thân thể hơi nghiêng về phía trước, nhẹ nhàng nói:

- Ngài vẽ càng lúc càng đẹp, ngày trước khi còn ở phủ Thái tử ngài vẽ cho Tĩnh nhi bức tranh thược dược, Tĩnh nhi vẫn luôn giữ kỹ, hay là bức tranh này ngài cũng ban thưởng cho Tĩnh nhi đi, để cho chúng có đôi có cặp, không còn cô đơn nữa...

Khương Tú Nhuận cảm thấy trong lời nói của nàng có vấn đề, thầm nghĩ: Chẳng lẽ nhẫn nhịn lâu như vậy, rốt cục cũng mở miệng muốn cầu vị Hoàng hậu là nàng an bài cho nàng ta được thị tẩm sao?

Thế là nàng dứt khoát dừng bút, một tay chống lên trán,tay kia đặt trên đùi, thân thể dựa vào trước ghế, nhìn chằm chằm Điền Tĩnh hỏi:

- Lời này của Tĩnh tần, tức là ám chỉ bản thân đang cô đơn tịch mịch?

Động tác của nàng lười nhác, nhưng trong mắt Điền Tĩnh thì mọi cử động đều lộ ra một cỗ thoải mái tiêu sái, cho dù biết ngài ấy là nữ nhân, nhưng trong lòng vẫn không kìm nổi sinh ra ái mộ, như dây leo quấn thân, khiến nàng muốn thoát ra cũng không thoát nổi.

Hiện tại thấy tiểu Khương công tử đang nhích lại gần, trong mắt lộ ra một cỗ khí thế tà mị, khuôn mặt càng lúc càng gần, khiến trái tim nàng như thỏ con đi loạn, trên mặt sắc đỏ lan tràn, ý lo.ạn tìn.h mê, không tự chủ được khẽ ngẩng đầu nhắm mắt lại, một bộ dáng đang chờ đợi nụ hôn hạ xuống....

Khương Tú Nhuận nhìn phản ứng của nàng ta không khỏi sững sờ, cũng không đợi nàng phản ứng lại, chỉ nghe thấy có tiếng quát lạnh lẽo từ phía bên kia tường hoa truyền tới:

- Còn không mau cút xuống.

Nàng ngẩng đầu nhìn lên, thấy Phượng Ly Ngô đen mặt đứng ở chỗ cửa vòm hình trăng non, khuôn mặt đầy sát khí, không biết còn tưởng chàng ấy đang bắt gian tại giường đấy.

Điền Tĩnh lúc này mới phản ứng lại là bản thân mình thất thố, hơn nữa còn đúng lúc bị Hoàng đế bắt gặp, vẻ mặt xấu hổ vội vàng đứng dậy, thi lễ với Hoàng đế sau đó chạy đi.

Khương Tú Nhuận thấy nàng ta rời đi, cũng lười so đo với Điền Tĩnh, chỉ đứng dậy cung nghênh Phượng Ly Ngô, thi lễ với chàng, sau đó quay người muốn rời đi.

Thế nhưng Phượng Ly Ngô cũng chịu đựng đủ thái độ lạnh nhạt những ngày qua của nàng, liền túm cổ tay nàng, hung hăng hỏi:

- Vậy mà không phát hiện ra nàng với cô ta hồ nháo với nhau... Chẳng trách nàng ghét bỏ trẫm sức lực quá lớn, chẳng lẽ nữ tử kia mới hợp ý nàng?

Vừa tới đã nói mấy lời không đầu không đuôi, quả thực Khương Tú Nhuận không hiểu rốt cuộc chàng ra có ý gì.

Cho tới khi Phượng Ly Ngô kéo thẳng nàng vào trong tẩm cung, tiếp tục truy hỏi nàng với Điền Tĩnh tư tình bao lâu rồi, Khương Tú Nhuận cuối cùng mới hiểu được nguyên do.

Tự nhiên chàng ta nháo như vậy, nàng tuy giận nhưng không có chỗ *****, đành uyển chuyển hỏi bệ hạ có phải quá bận rộn xử lý quốc sự nên đầu óc hồ đồ rồi, sao lại có thể biên diễn ra chuyện vớ vẩn như vậy.

Phượng Ly Ngô tận mắt nhìn thấy, nếu không phải kịp thời đứng ra ngăn cản, có phải thê thiếp của mình hôn nhau luôn không. Liền lập tức chất vấn, đã bắt sống, sao còn có thể chối cãi được?

Hừ hừ, khó trách người ra đều nói giang sơn mỹ nhân không thể đều thu vào tay được, giờ mới thấy đúng là có đạo lý.

Chàng thời gian này chỉ là hơi bận rộn do ba quận làm loạn mà thôi, bỏ bê ôm ấp Hoàng hậu của mình có vài ngày, vậy mà nàng liền cùng mấy nữ nhân không biết liêm sỉ kia làm, nếu mình mà không ngăn lại, chẳng phải trên đầu mọc cỏ xanh tốt hay sao?

Không thể để giang sơn ổn định, nhưng hậu cung thất thủ được.

Thế nhưng Khương Tú Nhuận đứng thẳng không sợ bóng nghiêng, so với kẻ vụng trộm ngủ với nữ nhân của thuộc hạ, nàng còn thanh cao hơn nhiều.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.