Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 96: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:58
Khương Chi thấy muội muội nôn, liền vội đỡ nàng xuống dưới đài, tìm nơi tránh gió, để nàng dựa vào mình đứng vững, còn Thiển nhi lấy túi nước bên hông đưa ra cho nàng súc miệng.
Động tĩnh bên đài xem hình phía này, đều được Phượng Ly Ngô ở chính đài nhìn vào mắt. Khi hắn nghiêng mắt nhìn thấy thiếu phó của mình gương mặt tái nhợt, dáng vẻ lung lay sắp ngã liền nhíu mày.
Lòng thầm nghĩ: Ngày thường dáng vẻ tùy tiện, mà sao hiện tại lại nhát gan thế chứ? Làm gì có chút thong dong khí khái nào của nam tử?
Nhưng khi nhìn thấy Khương Tú Nhuận nôn ọe, trong lòng Phượng Ly Ngô chỉ còn lại hối hận —— sớm biết là hắn không nhìn được máu, thì mình cũng không nên bắt hắn đi nhìn, thân thể vốn yếu đuối, bị dọa như vậy, không biết mấy ngày nay có ăn nổi cơm không nữa.
Nghĩ vậy hắn liền dứng dậy trực tiếp bước về phía đài xem hành hình.
Nhóm chất tử đứng xem hình, tuy không nôn mửa như Khương Tú Nhuận, nhưng vừa xem hết cũng là g.i.ế.c gà dọa khỉ, ai nấy cũng hãi hùng khiếp vía.
Nhưng vào lúc này, khi thấy trữ quân Đại Tề, sắc mặt ngưng trọng đi tới, lập tức từng người đều thấy trong lòng thấp thỏm, nghi ngờ thái tử vẫn chưa g.i.ế.c đủ, muốn túm một kẻ xui xẻo nào đó đưa cho đao phủ.
Không nghĩ tới Thái tử điện hạ nhìn cũng không nhìn họ mà chỉ đi thẳng về phía hai chất tử Ba quốc.
Các vị chất tử khác đều thở phào, cảm thấy thế này đúng rồi. Hiện tại Thái tử điện hạ thấy không vừa mắt nhất, chẳng hẳn là tiểu Khương công tử.
Dù sao tin đồn hắn ngủ với thái tử phi tương lai đã bị truyền ra, tin đồn kiểu đó quả thực là có đủ mặt mũi đấy.
Vừa rồi tiểu tử kia bị dọa cho sợ như vậy, có lẽ trong lòng cũng biết bản thân sẽ bị xử lý như thế nào.
Nghĩ vậy, họ cảm thấy không cần lo lắng an toàn bản thân, tất nhiên ung dung nhàn hạ đứng tại chỗ, nhìn người khác gặp xui xẻo.
Có cái để xem nên mọi người đều thả chậm bước chân, muốn nhìn xem Thái tử đối xử thế nào với tiểu tử không hiểu chuyện này.
Nào nghĩ đến, Thái tử điện hạ đi đến gần tiểu Khương công tử, mặt tỏ vẻ lo lắng, cúi đầu hỏi xem vị tiểu Khương công tử cảm thấy thế nào, có ổn không.
Sau đó còn tự mình lấy khăn tay trong áo bào đưa tới bên miệng tiểu Khương công tử, để hắn lau vệt nước sau khi súc miệng còn vương lại.
Người người đều đồn Thái tử chiêu hiền đãi sĩ, thế nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật. Cái này... quả thực cũng quá là sủng ái rồi.
Thử hỏi, thái độ ân cần thế này, nào có nửa phần lạnh lùng như tình địch gặp nhau cơ chứ?
Thế là tất cả mọi người mới nhớ tới chuyện gần đây, tiểu Khương công tử tùy ý ra vào thư viện. Nghe nói đây cũng là ý của Thái tử điện hạ, muốn tiểu Khương công tử và huynh trưởng được cùng nhau vào thư viện nghe giảng, tiếp nhận kiến thức đại nho truyền thụ.
Nơi nào giống đám chất tử bọn hắn ngày ngày bị giám thị, đừng nói là bái sư học lễ, ngay cả ra ngoài phố đi bái phỏng danh sĩ trong thành Lạc An, cũng phải báo cáo với lễ quan giám thị chuẩn bị, đề phòng có người mưu đồ bất chính, gây loạn.
Đủ các loại và tình huống rắc rối, khiến cho đám chất tử có một loại xúc động muốn nương tựa dưới chân Thái tử, vì hắn xông pha khói lửa.
Thế nhưng là cái màn chăm sóc yêu quý hiền tài nay, rơi vào trong mắt một người lại không phải ý đó.
Hôm nay, đám chất nữ cũng bị gọi tới, cho nên Điền Oánh tất nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Ngày đó thái tử điện hạ không xử trí chuyện nàng báo rằng tiểu Khương công tử làm nhục mình, nói là sợ bất lợi cho danh tiết của nàng, nên mới tha cho tiểu Khương công tử.
Thế nhưng Điền Oánh đến cùng cũng không cách nào yên tâm, sợ hãi phong thanh có tiếng gió lọt ra, luôn cảm thấy không diệt trừ tiểu Khương công tử sợ là không ổn. Quả nhiên, từ đạo quán trở lại chưa được mấy ngày, việc mình bị người khinh bạc đã bị truyền đi khắp kinh thành.
Điền Oánh trong nội tâm thấp thỏm, sợ bởi vì tin đồn khiến cho thái tử điện hạ thay đổi suy nghĩ. Nàng trong lòng biết kẻ tung tin đồn nhảm chính là người gài bẫy hãm hại mình.
Không cần suy nghĩ sâu xa, nhất định là do Tào Khê gây nên.
Điền Oánh phẫn hận, nhưng sau đó nàng lại càng thấy thái tử là người tâm tư khó dò.
Mà bây giờ thấy Phượng Ly Ngô ôn hòa nhìn Khương Tú Nhuận. Khiến trong lòng nàng tràn đầy hồ nghi —— nếu thái tử thực tình ái mộ mình, coi như sau đó không tìm lý do g.i.ế.c tiểu Khương công tử, nhưng cũng không thể đối xử tốt với hắn như vậy?
Nàng chưa kịp nghĩ rõ ràng, thì tình địch Tào Khê đã đi tới, nhìn về phía nàng ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Muội muội có từng nghe nói, muội và ta tương lai cùng phụng dưỡng điện hạ, mong rằng có thời gian rảnh rỗi gặp mặt muội muội, cùng nói chuyện xem sau này phụng dưỡng điện hạ thế nào.