Thập Niên 60: Nhật Ký Xuyên Thành Quả Phụ Tái Giá/ Tiểu Thiếp Cổ Đại Ở Thập Niên 60 - Chương 29

Cập nhật lúc: 29/10/2025 04:34

Sáng hôm sau, khi Giang Minh Xuyên tỉnh dậy, người bên cạnh đã đi rồi. Nhìn mép giường trống trải, trong lòng anh thoáng chút mất mát.

Anh nhớ lại lời thì thầm bên tai của Kim Tú Châu đêm qua, nói anh là người chồng tốt nhất trên đời, và nàng sẽ mãi yêu anh.

Mặt anh nóng bừng, không hiểu sao nàng có thể nói ra những lời "không biết xấu hổ" như vậy.

Anh không biết yêu là gì, anh chỉ biết, cho đến giờ anh chưa từng hối hận khi cưới Kim Tú Châu.

Buổi sáng, Phó Yến Yến nhìn vẻ mặt ngọt như mật trên mặt Giang Minh Xuyên, khóe miệng nhếch lên. Tối qua nàng nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người trong bếp, còn tưởng họ sắp cãi nhau, không ngờ nói chuyện một lúc họ lại im bặt. Giật cả mình, nàng đã chuẩn bị tinh thần cho việc hai người sẽ không nói chuyện với nhau trong mười ngày nửa tháng.

Đối diện với vẻ mặt hiền hòa của Giang Minh Xuyên, Phó Yến Yến thấy không quen, cúi đầu xuống, cảm thấy ba Giang như vậy có hơi kỳ quặc.

Hạ Nham không biết giấu cảm xúc, ngây thơ hỏi: "Chú, các người không cãi nhau sao?"

Nụ cười trên mặt Giang Minh Xuyên khựng lại. "Ý con là gì?"

"Em gái nói các người cãi nhau, bảo con sáng nay phải ngoan một chút. Nhưng chú bây giờ tâm trạng rất tốt, không giống đang tức giận, chắc chắn là thím đã dỗ chú rồi." Hạ Nham nói với vẻ mặt đợi chờ lời khen.

Nụ cười trên mặt Giang Minh Xuyên phai nhạt, anh nhìn con gái. "Không có cãi nhau, chú và thím con lúc nào cũng rất tốt với nhau."

"Ừ." Hạ Nham ngoan ngoãn gật đầu.

Bị "bán đứng", Phó Yến Yến liếc mắt nhìn Hạ Nham một cái đầy trách móc, rồi giả vờ cầm lấy con thú nhồi bông tiểu hổ, nào ngờ vừa quay đầu đã gặp ánh mắt đ.á.n.h giá của Giang Minh Xuyên. Trong lòng giật mình, theo phản xạ nàng thè lưỡi với anh.

Làm xong nàng sững sờ một chút, ngạc nhiên vì mình lại làm hành động trẻ con như vậy.

Nhưng Giang Minh Xuyên lại buồn cười, quả nhiên vẫn là một đứa trẻ.

Buổi sáng, Kim Tú Châu làm xong việc liền dẫn con về nhà. Trên đường, Phó Yến Yến không nhịn nổi hỏi về chuyện tối qua.

Kim Tú Châu không lừa dối nàng như một đứa trẻ, mà kể lại thẳng thắn mọi chuyện, còn dạy nàng: "Cãi nhau cũng có kỹ xảo. La hét, đập phá, động thủ là cách vô dụng nhất, ngoài việc làm bản thân tổn thương và mất mặt thì chẳng có ích lợi gì. Còn có kiểu nói những lời chọc tức nhau trong lúc nóng giận, khiến hai người lâu ngày không nói chuyện, vừa phí thời gian lại phí tình cảm."

"Con phải biết, bất cứ chuyện gì cũng đều hướng đến một kết quả. Khi chúng ta muốn một kết quả tốt, thì phải dẫn dắt sự việc đi theo hướng đó. Ba con là người ôn hòa, lương thiện, thà chịu thiệt chứ không muốn chiếm tiện nghi người khác, lại hay giữ kín chuyện trong lòng, bị ức h.i.ế.p cũng không nói. Với loại người này mà cãi nhau, trước tiên phải chỉ ra chỗ không tốt của họ, rồi dùng tình cảm để ràng buộc họ."

Nói đến đây, trên mặt Kim Tú Châu không một chút cảm xúc. Nàng dùng giọng điệu bình thản đến gần như thờ ơ mà nói: "Sau này con sẽ gặp rất nhiều rất nhiều người, có người con quan tâm, có người con chán ghét. Nhưng con phải nhớ kỹ, đừng mềm lòng. Mềm lòng trong rất nhiều trường hợp là một nhát d.a.o đ.â.m vào chính mình."

"Bây giờ con nghe không hiểu cũng không sao, chỉ cần nhớ kỹ là được, sau này sẽ hiểu."

Phó Yến Yến nắm c.h.ặ.t t.a.y Kim Tú Châu, lòng hơi căng thẳng. Nàng hơi hiểu vì sao ba Giang lại lo lắng nàng sẽ bị Kim Tú Châu dạy hư, bởi vì tư tưởng của Kim Tú Châu khác hoàn toàn với môi trường chung. Nàng có thể nhìn thấu điểm yếu của nhân tính, và sẽ không để tình cảm ảnh hưởng khi lợi dụng nó.

Nhưng nàng không hiểu, không nhịn được ngẩng đầu hỏi: "Vậy mẹ thực sự không có chút tình cảm nào với ba sao?"

Rồi nàng vội nói thêm: "Sáng nay ba cười rất vui."

Kim Tú Châu sững sờ một chút, không nói gì thêm.

Chủ nhật, Giang Minh Xuyên dẫn Hạ Nham ra khỏi nhà từ sáng sớm, mãi đến trưa mới trở về.

Khi về, trên mặt Hạ Nham rạng rỡ nụ cười. Vừa vào đến sân, cậu đã hoạt bát gọi to: "Em gái, anh về rồi!"

Phó Yến Yến thản nhiên từ trong bếp bước ra, liếc nhẹ cậu một cái, rồi gọi người đứng phía sau Giang Minh Xuyên: "Ba."

Giang Minh Xuyên xoa đầu nàng, rồi đi thẳng vào bếp.

Hạ Nham bị bỏ rơi cũng không để ý, còn định học theo ba xoa đầu em gái, nào ngờ vừa giơ tay lên, Phó Yến Yến đã hướng vào bếp nói to: "Ba, anh ấy đ.á.n.h con."

{Từ chương này trở đi thỉnh thoảng sẽ có đoạn đổi xưng hô sang ba mẹ và con cho tình cảm. Vì suy nghĩ giữa các nhân vật đã có sự biến chuyển, họ dần gắn kết như một gia đình thật sự.}

Hạ Nham: "……"

Trong bếp lập tức vang lên giọng Giang Minh Xuyên: "Không được đ.á.n.h em gái."

Ngay sau đó, giọng Kim Tú Châu cũng vang lên: "Chơi thì chơi, không được bắt nạt em gái nha."

Hạ Nham ủ rũ nhìn nàng. Phó Yến Yến nhún vai, xoay người đi vào bếp.

Nào ngờ vừa vào bếp, nàng đã thấy ba Giang đang ghé cằm lên vai Kim Tú Châu một cách thân mật, không biết đang nói gì, mà Kim Tú Châu mắt cười thành hình trăng khuyết, trông rất vui vẻ.

Dường như phát hiện ra điều gì, ba Giang vội đứng thẳng người, nghiêm trang cầm giẻ lau bàn bếp, cất giọng nói sang chuyện khác: "Mấy bữa nay đơn vị phân chia đất ra, mỗi nhà có thể nhận một miếng. Em có muốn đi xem không?"

Kim Tú Châu cũng giả vờ gật đầu: "Để lúc đó xem."

Phó Yến Yến vội quay người trở lại phòng khách, nào ngờ Hạ Nham bên cạnh bỗng làm động tác nói nhỏ, nhưng giọng lại to đến mức ai cũng nghe thấy: "Anh thấy lúc nãy họ thân nhau lắm."

Hai người trong bếp đang nói chuyện bỗng im bặt, rơi vào trầm mặc.

Phó Yến Yến: "……"

Đồ ngốc này thật là không thể cứu.

——

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.