Thập Niên 70: Anh Binh Mạnh Mẽ Quá Trêu Người, Cả Nhà Vợ Yêu Cầu Xin Tha Thứ - Chương 158

Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:33

Gã ta chép miệng, còn có hơi tiếc nuối,'Nếu không phải xui xẻo gặp phải hai đứa nhỏ, chai t.h.u.ố.c trừ sâu đó căn bản sẽ không bị vứt lại sau nhà em.”

Sau khi xảy ra chuyện, gã ta muốn đi lấy chai t.h.u.ố.c trừ sâu, nhưng mãi không tìm được cơ hội, cuối cùng cũng tìm tới được. Tìm lại thì chai t.h.u.ố.c đã biến mất.

Gã ta cũng không dám nán lại tại chỗ, xác định không tìm được, chỉ có thể lủi thủi bỏ đi.

Sau đó chai t.h.u.ố.c bị đại đội trưởng nhặt được, còn cầm nó đi lòng vòng trước mặt công an, gã ta vô cùng hối hận.

Có hai điêu hối hận, một là không mang chai t.h.u.ố.c đi, để lại chứng cứ, hai là vận may bà già kia quá tốt, chỉ c.h.ế.t một ông già.

Nhổ cỏ không diệt tận gốc.

Trương Lão Nhị nói chuyện thản nhiên, như thể căn bản không để mạng người kia vào mắt.

"Tại sao anh lại g.i.ế.c người?"

La Mỹ Lệ giơ tay lên tát một cái,“Anh điên rồi sao? Đang yên đang lành anh g.i.ế.c người làm gì?"

"Đồ ngốc, thật sự tưởng người nhà em bị lừa hết sao?"

Trương Lão Nhị nói mỉa mai: Bọn họ đã sớm phát hiện ra chuyện của đứa nhỏ đó rồi, chỉ là vì muốn giữ thể diện nên mới không nói gì, khoảng thời gian này, bọn họ đã phát hiện ra người đó là anh rồi."

Gã ta cười nhạo,'Đã đến cửa uy h.i.ế.p rồi."

Những chuyện này...

La Mỹ Lệ hoàn toàn không biết, cô ngã ngồi trên đất,'Không, không thể nào."

Cô lẩm bẩm/Mẹ chồng em không giấu được chuyện, nếu bà ấy biết những chuyện xấu xa em làm, nhất định đã sớm trở mặt với em rồi, dù không trở mặt cũng phải gây khó dễ chứ."

Không nên bình tính như vậy.

"Có gì mà không thể, em thật sự tưởng hai chúng ta làm rất kín đáo sao?"

Bố mẹ Trương Lão Nhị mất sớm, những năm này đều là gã ta sống mơ mơ màng màng.

Sau khi biết mình không thể có con nối dõi, tính tình thay đổi không nói, hành vi còn ngày càng cực đoan.

Có thể làm ra hành vi mạo hiểm g.i.ế.c người diệt khẩu như vậy không phải là không thể hiểu được.

Chu Đình Đình tận tai nghe được, trong lòng cũng có chút phức tạp.

Đại đội trưởng nói chậm thì chậm, nói nhanh thì nhanh, vừa định xông lên, liên bị Hoắc Thanh Minh giữ lại,'Đừng vội, tôi luôn cảm thấy còn có chuyện."

Đại đội trưởng tạm thời dừng lại, cúi người tiếp tục nghe, chỉ là nghiến răng ken két.

"Anh chưa từng nghĩ đến em sao?”

La Mỹ Lệ cụp mắt, giọng khàn khàn/Nếu t.h.u.ố.c đó, em cũng ăn, em cũng c.h.ế.t thì sao?"

Trương Lão Nhị lạnh lùng một lúc,Sẽ không, anh đã nghĩ kỹ rồi, sẽ tìm cớ đuổi em đi, đợi em về, hai lão già đó nhất định c.h.ế.t chắc."

La Mỹ Lệ lắc đâu,/Không quan trọng nữa.

Gã ta có yêu mình hay không, có quan tâm đến mình hay không, một chút cũng không quan trọng nữa.

"Anh đi đầu thú đi."

Trương Lão Nhị không dám tin "Em điên rồi sao?"

'Em không điên, La Mỹ Lệ nhìn gã ta, Người điên là anh.'

Nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt La Mỹ Lệ, Trương Lão Nhị hoảng sợ, gã ta nghiến răng, hung dữ uy hiếp: "Tôi nói cho cô biết, đồ đàn bà thối tha đừng có làm loạn, lời này tôi đã nói với cô rôi, nếu tôi xảy ra chuyện gì, thì cô chính là đồng phạm."

"Tôi c.h.ế.t, cô cũng đừng hòng sống yên ổn”"

Tục ngữ nói hay, sống lâu còn hơn chất.

Tuy cuộc sống hiện tại của Trương Lão Nhị đã sớm không ra gì, nhưng ai có thể sống, sẽ không muốn chất.

Ít nhất Trương Lão Nhị là như vậy.

Gã ta bị uy hiếp, không phải là nghĩ đến tự sát, mà là ra tay trước, diệt trừ những người biết chuyện.

Theo một nghĩa nào đó, gã ta cũng coi như là một kẻ tàn nhẫn có thể làm nên chuyện.

La Mỹ Lệ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này là do Trương Lão Nhị làm, lúc này liền khóc,'Tên khốn này, sao anh có thể làm chuyện trái với lương tâm như vậy?”

"Tại sao không thể?"

La Mỹ Lệ khóc đến đau lòng,'Chuyện này vốn là chúng ta sai, muốn đ.á.n.h muốn phạt cũng nên là bọn họ quyết định. Anh là người làm sai, tại sao lại ra tay tàn nhẫn như vậy, bọn họ có lỗi gì?"

Vậy nên, em nghĩ như vậy à.'

Giọng nói của người thứ ba, trực tiếp dọa La Mỹ Lệ và Trương Lão Nhị sợ c.h.ế.t khiếp.

Cũng dọa Chu Đình Đình giật nảy mình, Mẹ ơi!"

Trong bóng tối, một bóng người từ từ xuất hiện, vai anh ta hơi khom, tương phản với cảnh sắc tiêu điều của mùa thu, khiến Chu Đình Đình sợ hãi.

Trương Lão Nhị bị dọa sợ hãi, mắng, "Thằng khốn nào giả thần giả quỷ với ông đây, xem ông đây không...

Chưa nói xong, Trương Lão Nhị đã bị ném ra ngoài.

“Còn em?"

Người đến không ai khác chính là Cát Hồng Quân vừa trở về giữa đêm.

Chu Đình Đình: -'

Ô, trời ơi, cái hiện trường c.h.ế.t tiệt này.

"Hoắc Thanh Minh, đừng trốn nữa, ra đây đi..

Bị gọi tên, Hoắc Thanh Minh bất đắc dĩ đứng dậy, Cậu đến khi nào vậy?

Cát Hồng Quân không trả lời, nhìn Trương Lão Nhị hoàn toàn mất khả năng hành động, anh ta đi đến cửa hang, ẩn ý nói: "Còn hai người nữa? Không đứng dậy, cứ nấp mãi, chân không mỏi à?”

Chu Đình Đình: ”....

Đại đội trưởng: "...'

Hai người lúng túng đứng dậy, Cái đó, trùng hợp quá..

"Quả thật trùng hợp."

Ba người đi đến trước mặt Cát Hồng Quân/Bây giờ cậu định làm gì?

Cát Hồng Quân nhìn Hoắc Thanh Minh,'Đã nghe thấy hết rồi?"

Hoắc Thanh Minh suy nghĩ một chút, nói một cách uyển chuyển: "Chúng tôi có lẽ còn đến sớm hơn cậu một chút.'

Nói cách khác, những gì cậu không biết, chúng tôi có thể đều biết.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.