Thập Niên 70: Anh Binh Mạnh Mẽ Quá Trêu Người, Cả Nhà Vợ Yêu Cầu Xin Tha Thứ - Chương 304

Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:56

Hơn nữa, dù trong không gian có, cô cũng không thể lấy ra đưa cho anh được. Nhìn bóng lưng Hoắc Thanh Minh, Chu Đình Đình nghiến răng.

Nhưng mà...

Gần như ngay lập tức, cô nghĩ đến đại đội trưởng.

Ừm, khi gặp chuyện khó khăn thì tìm đại đội trưởng.

Đại đội trưởng nghe yêu cầu của Chu Đình Đình, sờ cằm: "Chú nhớ hình như có, cháu đợi chú chút, chú vê nhà tìm xem."

Chu Đình Đình giơ tay: Đi nhanh về nhanh nha chú!"

"Vui không?”

Hoàng Phiên Nhiên cười híp mắt lại gân, dùng vai huých vào cánh tay Chu Đình Đình: "Người yêu cô đến thăm cô kìa."

Chu Đình Đình bình tính: “Vui chứ, giống như Tống Nham đến thăm cô, y hệt nhau.'

Nói đến Tống Nham, Chu Đình Đình thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, trước đây không phải còn nghe nói hai người sắp kết hôn sao? Tôi với Hoắc Thanh Minh kết hôn lâu như vậy rồi, hai người sao vẫn chưa có động tính gì vậy?"

"Hây!" Hoàng Phiên Nhiên thở dài, bất lực: "Có lẽ là trải qua nhiều khó khăn mới thành công đi.'

Chu Đình Đình: ˆ...

Nghe câu này là biết có chuyện rồi.

Chu Đình Đình có chút không kìm nén được lòng hiếu kỳ muốn hóng chuyện, nhưng nghĩ lại, Hoàng Phiên Nhiên là chị em tốt của mình! Hóng chuyện của cô ấy như vậy, tình chị em đặt ở đâu?

Vì vậy Chu Đình Đình ôm đầu Hoàng Phiên Nhiên: "Nhanh nói mau, tôi muốn nghe chỉ tiết."

Hoàng Phiên Nhiên: ”....

Câu chuyện cũ rích.

Nhà họ Tống hiện tại thì Tống Nham là người kiếm tiền giỏi nhất, nhưng đây là nông thôn, coi trọng năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, Tống Nham đặc biệt giỏi giang hình như nên giúp đỡ anh chị em trong nhà không có tiền đồ.

Lần sóng gió kết hôn này, cũng là do nhà họ Tống gây ra.

Công bằng mà nói, Tống Nham chỗ nào cũng tốt, đẹp trai, tính tình tốt, còn kiếm được tiền, chỉ là quan hệ gia đình này, hơi phức tạp một chút.

"Vậy thái độ của Tống Nham là gì?

Nói đến chuyện này, Hoàng Phiên Nhiên liên vui vẻ: "Đương nhiên là bênh vực tôi rồi."

Lân này Hoàng Phiên Nhiên chạy ra ngoài, cũng có ý tránh mặt nhà họ Tống, cô sợ đám người ngu ngốc nhà họ Tống đến gây rối, mình sẽ không nhịn được đ.á.n.h bọn họ.

Dù sao bây giờ vẫn chưa kết hôn, nếu thật sự làm ầm ï lên, không dễ giải quyết.

Nếu đã kết hôn rồi...

Hoàng Phiên Nhiên bình tính nghĩ, dù có gây rối thế nào cũng là chuyện nhà mình, ai cũng đừng hòng xen vào, đến lúc đó, từng người một đều bị dạy dỗ ngoan ngoãn, ai dám gây rối?

Ăn trước một cái tát nếm thử mùi vị rôi hãy nói.

"Tống Nham đang cố gắng, tôi nghĩ, mẹ Tống Nham chắc chắn phải quản, nhưng những người anh chị em đã kết hôn, sinh con đó, Tống Nham nhà chúng tôi không cần quản."

Chu Đình Đình cũng có ý này: "Có vài người, cho một bát cơm là ơn, cho một đấu gạo là thù. Bạn có thể giúp làm một trăm việc, không giúp làm một việc, vậy bạn chính là kẻ thù của họ."

Hoàng Phiên Nhiên gật đầu: “Chính là đạo lý này, vì vậy, có vài lời khó nghe vẫn phải nói trước." Tiêm phòng trước.

Nói nói, Hoàng Phiên Nhiên thở dài: “Nhà bọn họ người đông quá, tôi đã nghĩ kỹ rồi, sau khi kết hôn sẽ để Tống Nham chuyển đến chỗ tôi ở, hai người đóng cửa lại sống cuộc sống của mình, không biết tự tại đến mức nào."

Chu Đình Đình giơ ngón tay cái với Hoàng Phiên Nhiên: "Được lắm, đợi đến khi cô thật sự kết hôn, cô sẽ cảm ơn bộ não tỉnh táo bây giờ của mình."

Mỗi người một cách sống, cứ nói đến việc Hoàng Phiên Nhiên nấu ăn, thì tay nghê cũng không kém mình là bao.

Sống chung với mẹ chồng, mâu thuẫn lớn nhỏ không thể tránh khỏi.

Vẫn là sống riêng, mới là thượng sách.

"Cứ chờ xem sao đã, Hoàng Phiên Nhiên uể oải nói: "Mẹ anh ấy thì dễ nói chuyện, chủ yếu là đám anh chị em đầu óc không minh mẫn đó, từng người một như con đỉa vậy."

Chu Đình Đình bắt đầu hiến kế: 'Có vài người không nghe lời, là do bị đ.á.n.h ít, cô thấy sao?"

"Tôi cũng thấy vậy, cô yên tâm đi, tôi chỉ là than thở với cô thôi, chuyện này, tôi xử lý, nắm chắc trong tay.

Chu Đình Đình cười khúc khích.

Đại đội trưởng quay lại rất nhanh, Hoắc Thanh Minh cũng gần như vậy, hai người coi như là đi trước về sau.

Nhìn thấy cưa, đại đội trưởng liền lải nhải với Hoắc Thanh Minh.

Cậu làm cái gì vậy?”

'Làm giường à?”

"Nguyên liệu này không phải nên phơi khô trước sao?”

'Làm như vậy được không?”

"Tôi thấy cậu làm tiếp như vậy, có thể sẽ không làm được."

Hoắc Thanh Minh: "...'

Anh từ vẻ mặt không cảm xúc ban đầu, dần dần trở nên im lặng, nhìn đại đội trưởng một cái, anh cố gắng làm cho giọng nói của mình ôn hòa: "Chú, chú có thể im lặng một lát được không? Hơi ôn."

Đại đội trưởng: "Hả? Chú ồn ào sao? Vậy chú giúp cậu một tay vậy, cậu cần chú giúp gì?"

"Giúp cháu nhóm lửa."

Trong gỗ ít nhiêu cũng có chút nước, dùng lửa nướng khô, có thể tốt hơn một chút.

Gỗ đã được đo bằng thước.

Dọn dẹp, nhanh gọn dứt khoát, không lâu sau, trước mặt Hoắc Thanh Minh đã bày ra những thanh gỗ to nhỏ, dày mỏng khác nhau.

Vương Phượng Hà cũng thấy hứng thú, nói với Chu Đình Đình: "Chồng cháu đang làm gì vậy?”

Chu Đình Đình cười hề hề: "Chắc là đang làm giường đấy, không thấy sao? Cái tư thế kia thật là ra dáng.

Vương Phượng Hà vui vẻ: "Quả nhiên là chồng mình, nhìn thế nào cũng thích."

Chu Đình Đình vênh váo: Đương nhiên rồi."

Xem náo nhiệt thì xem, việc trên tay cũng không thể bỏ xuống, dù sao buổi tối, mọi người cũng phải ăn cơm.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.