Thập Niên 70: Anh Binh Mạnh Mẽ Quá Trêu Người, Cả Nhà Vợ Yêu Cầu Xin Tha Thứ - Chương 396

Cập nhật lúc: 25/12/2025 02:11

Bây giờ rốt cuộc cũng để cô bắt được thóp, không xử lý anh cho rõ ràng, cô sẽ không mang họ Chu.

"Vẫn là ly hôn”

Hoắc Thanh Minh vừa nãy còn buồn bã bao nhiêu, bây giờ lại vui mừng bấy nhiêu, tốc độ quỳ xuống rất nhanh,'Anh thật sự sai rồi, vợ à, là anh không tốt, anh suy nghĩ lung tung trong lòng. Là anh lòng dạ tiểu nhân, đo lòng quân tử. Bản thân anh là người xấu, anh liên coi em cũng là người xấu."

Chu Đình Đình đờ mặt ra, Hoắc Thanh Minh cười hì hì/Anh đây không phải là nghĩ cùng một ổ rơm không nằm hai loại người sao? Anh là người xấu, vậy em chắc chắn cũng thế."

Chu Đình Đình: ...

Trên mặt cô lộ ra vẻ mặt khó nói nên lời. Dỗ người, là dỗ như vậy sao?

"Anh bớt nói nhảm với tôi, nói đi, tự anh suy nghĩ chuyện này bao lâu rồi?"

Hoắc Thanh Minh thành thật,'Đã suy nghĩ từ lâu rồi."

"Vậy anh nghĩ thế nào?"

Nghĩ thế nào?

Không biết.

Mỗi lần Hoắc Thanh Minh nghĩ đến việc mình sẽ chia tay với Chu Đình Đình, trong lòng liên đau nhói.

Anh cũng không phải là người thích tự ngược đãi bản thân, nếu khó chịu, thì dứt khoát không nghĩ nữa.

Nhưng... Kết hợp với lời nói vừa nãy của Chu Đình Đình, anh nghĩ nghị, nghiêm túc nói: "Nếu thật sự ly hôn, con là của em, tài sản là của em, anh ra đi tay trắng..."

Chu Đình Đình: 2ˆ

Cô tức giận đến mức muốn úp cả chậu nước đá lên đầu Hoắc Thanh Minh, lại thấy người đàn ông thô kệch này nở nụ cười ngượng ngùng, ấp úng,/Anh cũng là của em..

Chu Đình Đình: ˆ...

Cô có chút mệt mỏi.

Nghĩ nửa ngày, cuối cùng mới nghiêm túc nói: "Lần sau chúng ta nói chuyện đừng ngắt quãng nữa, được không? Anh như vậy rất dễ bị đ.á.n.h đấy." Hoắc Thanh Minh không hiểu vì sao, nhưng anh có thể cảm nhận được Chu Đình Đình không còn tức giận nữa.

Tự nhiên sẽ không quan tâm đến những chỉ tiết nhỏ nhặt này, ôm Chu Đình Đình một cách thân mật.

"Anh cũng tìm cho em một số tài liệu, nhờ người quen tìm giúp. Đem về nhà mấy ngày rồi, vẫn chưa cho em xem..

Chu Đình Đình cũng say rồi,'Vở bài tập của em bây giờ đủ dùng rồi."

"Không sao, nếu đã muốn thi đại học, thì nhất định phải chuẩn bị đầy đủ."

Nói xong, trong mắt Hoắc Thanh Minh có chút nghiêm túc, Khôi phục thi đại học, hình như thật sự không phải là giấc mơ của thanh niên trí thức nữa.

Là người của quân khu, anh cũng có thể ngửi thấy một số điều khác thường.

Cảm giác như bão táp sắp đến.

"Nếu có thể, anh cũng muốn em đi thi đại học, nhưng cái bụng này của em..."

Chu Đình Đình m.a.n.g t.h.a.i đôi giống như một quả b.o.m hẹn giờ, không biết lúc nào sẽ nổ.

Lỡ như hai việc này cùng lúc xảy ra, anh không dám tưởng tượng cảnh tượng đó.

'Bây giờ nghĩ những thứ này có ích gì?” Chu Đình Đình trông rất thoải mái;Đi một bước tính một bước thôi, xe đến đầu cầu ắt hẳn thông.

Hơn nữa, cô có thể đảm bảo, lúc thi chắc chắn sẽ không mang theo con.

Chỉ là không biết có còn đang ở cữ hay không.

Đau đầu quái

"Anh sẽ cố gắng hết sức ủng hộ em..

Hoắc Thanh Minh đã bắt đầu tính toán nhờ người tìm vở bài tập, đề thi gì đó.

Chu Đình Đình sợ c.h.ế.t khiếp,'Anh đừng làm gì cả chính là giúp em nhiêu nhất rồi, bài tập của Phiên Nhiên đã đủ làm em đau đầu nồi, nếu anh dám giở trò sau lưng em, coi chừng em cho anh no đòn đấy."

Nói xong, Chu Đình Đình giơ tay lên, làm động tác nắm đấm.

Ý uy hiếp, không cần nói cũng biết.

Hoắc Thanh Minh tủi thân,/“Anh cũng là vì muốn tốt cho em mà, sao lại hung dữ như vậy?”

Hung dữ?

Chu Đình Đình còn muốn đ.á.n.h người nữa kìa.

Nhưng đúng lúc giơ tay lên, cô cảm thấy mình hình như ngửi thấy mùi gì đó kỳ lạ, hít sâu một hơi.

Cô sững người, lẩm bẩm: "Kỳ lạ, sao em lại ngửi thấy mùi khét?"

Hoắc Thanh Minh vốn đang cười, nghe thấy Chu Đình Đình lẩm bẩm, nụ cười trên mặt sắp nứt ra.

Đứng phắt dậy,C.h.ế.t rôi! Canh đậu xanhl" Vèo một cái, Hoắc Thanh Minh chạy ra ngoài.

Chu Đình Đình suýt nữa bị tên ngốc này làm tức c.h.ế.t, lập tức nhảy xuống giường, đi theo ra ngoài.

Tin tốt là nồi không bị hỏng.

Tin xấu là canh đậu xanh đã thành cơm đậu xanh, lớp dưới cùng đã thành than đậu xanh.

Chu Đình Đình mặt đầy vạch đen, chưa kịp xử lý Hoắc Thanh Minh, mẹ Tống như thần tiên, từ trên trời giáng xuống.

"Ôi chaol Hai đứa đừng đứng ngây ra đó nữa, ra ngoài ởi, ra ngoài đi, chỉ giỏi gây chuyện! Lương thực tốt như vậy đều bị lãng phí hết rồi, ôi chao, còn không bằng không làm! Có chuyện gì thì cứ nhắm vào bác, lãng phí lương thực thì giỏi lắm sao?"

Mẹ Tống than thở, hai vợ chồng bị lải nhải đến mức ủ rũ, sau khi ra ngoài, Chu Đình Đình nhìn Hoắc Thanh Minh, nhón chân lên véo tai anh, Anh nói xem anh còn tác dụng gì nữa? Chỉ giỏi gây chuyện!" Chu Đình Đình chỉ trỏ, Chu Ủy Mãnh bên cạnh nghiêng đầu, cũng giơ móng vuốt lên, chỉ trỏ Hoắc Thanh Minh.

Hoắc Thanh Minh: "...'

Địa vị trong gia đình -1.

Vị của bữa tối, không nói nên lời.

Canh đậu xanh có vị đắng, đương nhiên, đây không phải là thức ăn của Chu Đình Đình và Hoàng Phiên Nhiên, mà là của Hoắc Thanh Minh, Tống Nham và bà Tống.

Bà Tống cảm thấy dù bây giờ gia sản có đôi dào hơn nữa, cũng không thể phung phí đồ đạc.

Từng miếng cơm, từng hạt gạo, đều là mồ hôi nước mắt, còn phải xem tâm trạng của ông trời, mới thu hoạch được từ ruộng.

Vì vậy, bỏ đi lớp dưới đáy nồi cháy đen không thể ăn được làm cơm chó, phân còn lại, đều bị bà Tống thêm nước, rửa sạch, lại cho vào nồi, nấu thành canh đậu xanh.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.