Thập Niên 70: Anh Binh Mạnh Mẽ Quá Trêu Người, Cả Nhà Vợ Yêu Cầu Xin Tha Thứ - Chương 80

Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:21

Lúc này Chu Đình Đình đã năm trong bồn tắm của biệt thự không gian, thoải mái ngâm mình.

Chỉ tiếc là trong không gian biệt thự không có thiết bị điện tử, nếu không lúc này lấy một cái máy tính bảng nhỏ ra xem phim truyên hình, thật là tuyệt vời.

Cô ngâm mình thoải mái, định ra ngoài ngủ lại phát hiện sói đâu đàn và Đại Hoa lại đến. Nhìn hai bóng sói trong sân, Chu Đình Đình đẩy cửa ra, lau mái tóc ướt sũng đi ra ngoài: “Hai người lại đến à?"

Vừa nói vừa nhìn xung quanh.

Không biết hôm nay hai con sói này mang đến cho cô thứ gì tốt.

Dưới đất nằm một con thỏ rừng và hai con gà rừng.

Chu Đình Đình nhìn thấy vui mừng khôn xiết, đây là thu nhập ngoài lao động của cô.

Hôm nay xem ra vẫn khá tốt.

Lúc này, Chu Ủy Mãnh đi theo sau Đại Hoa kêu ầm ï.

Chu Uy Mãnh ấm ức mách lẻo, nó không thích cái tên này, Đại Hoa không hiểu gu thẩm mỹ của sói con, thậm chí còn cảm thấy cái tên Chu Đình Đình đặt này rất hay.

Giống như tên của nó thì không hay.

Đại Hoa, Đại Hoa, hoa cỏ yếu ớt, đừng nói là dùng móng vuốt giãm lên, chỉ cần thổi một hơi là héo tàn.

Làm sao bằng hai chữ "Uy Mãnh'" bá khí ngâu lòi.

Đối mặt với vấn đề sói con làm âm ï muốn đổi tên, Đại Hoa trực tiếp dùng vũ lực trấn áp.

Sói con biết cái gì, cái tên này rất hay.

Uy Mãnh tốt, Uy Mãnh tuyệt, Uy Mãnh đỉnh của chóp.

Chu Uy Mãnh thấy mẹ không giúp đỡ, lại lê mề đi đến bên cạnh sói đầu đàn.

Đáng tiếc nó không biết, sói đầu đàn chính là sói sợ vợ.

Vợ nói gì cũng đúng.

Vợ đ.á.n.h rắm cũng thơm.

Vì vậy, cái tên Chu Ủy Mãnh của sói con, coi như là được quyết định.

Ba người nhà sói không quan tâm đến ý kiến của sói con, đã có kết quả.

Chu Đình Đình không biết.

Cô hoàn toàn không hiểu, dù sao đây cũng là giao tiếp giữa các loài, cho dù cô có bản lĩnh đến đâu cũng không thể học ngôn ngữ của loài thú.

Chuẩn bị thêm chút đồ ăn cho sói đầu đàn và Đại Hoa, thêm tôm đông lạnh trong tủ lạnh, Chu Đình Đình lấy một ít tôm chín ra, sau đó đổ thêm một chậu nước suối.

Nhìn giỏ tre đặt ở góc tường, cô chợt nhận ra, hai ngày trước việc này nối tiếp việc kia, gai cô vất vả mang từ trên núi xuống còn chưa kịp trông.

Chạy đến xem.

Đất trên mặt gai đã khô nứt nẻ.

Bới lớp đất mặt, bóp lớp đất bên trong, thấy bên trong vẫn còn ẩm, Chu Đình Đình thở phào nhẹ nhõm, chưa c.h.ế.t, có thể trông.

Lấy một chậu nước lớn, lại thêm nửa chậu nước suối linh, trộn hai thứ lại với nhau, trực tiếp đổ gai vào ngâm.

Bức tường này đối với hai con sói mà nói, có thể tự do ra vào, Chu Đình Đình mệt mỏi cả ngày, không muốn dây dưa với chúng.

Ngáp một cái, vê phòng ngủ.

Hai con sói đi lúc nào cô cũng không biết.

Sáng sớm hôm sau, theo tiếng gà gáy vang xa, Chu Đình Đình từ từ mở mắt.

Một ngày mới lại bắt đầu.

Chu Đình Đình còn chưa kịp chuẩn bị đến nhà đại đội trưởng, đại đội trưởng đã hùng dũng khí thế đến cửa.

Nhìn thấy Chu Đình Đình, mắt ông sáng lên.

Vội vàng hỏi: "Thế nào? Họ đã tuyên dương cô chưa?”

Chu Đình Đình đắc ý lấy giấy khen ra: "Đương nhiên rồi, chúng ta đã giúp đỡ rất nhiều mà."

Đại đội trưởng nhìn tờ giấy khen, thèm nhỏ dãi.

Trời ơi, sao người trong đội của ông lại không có phúc phận như vậy, có thể bắt được một tên gián điệp chứ?

"Đây là thứ tốt, có thể làm bảo vật gia truyền. Tiểu Chu, cô phải cất kỹ, đừng làm hỏng."

Chu Đình Đình mỉm cười gật đầu: "Yên tâm đi, đại đội trưởng, tôi biết phải làm sao."

Nói xong, Chu Đình Đình dừng lại, lại nói: "Chỉ là chuyện này, chúng ta tốt nhất đừng nói ra ngoài. Lỡ như bị trả thù thì không hay, dù sao chúng ta cũng không biết, gã có đồng bọn khác ở bên ngoài hay không. "Đúng đúng đúng,' đại đội trưởng kích động vỗ tay, Tôi đến đây chính là muốn nói chuyện này với cô, nếu có đồng bọn khác sẽ ghi hận cô. Bọn họ đến gây chuyện, gặp cô, cô còn có khả năng đ.á.n.h trả. Nếu gặp phải xã viên bình thường của chúng ta, thì tiêu đời rồi."

Một hai người tiêu đời, trực tiếp lên đĩa.

Chu Đình Đình phì cười, Không đến mức đó chứ."

"Đến mức đói" Đại đội trưởng khẳng định chắc nịch, lúc nói chuyện còn không quên quan sát sắc mặt của Chu Đình Đình, thấy cô vẫn nói chuyện với ông như bình thường, trong lòng lập tức an ủi không thôi.

Ông đã gặp quá nhiều kẻ vô ơn bạc nghĩa rồi.

Đứa trẻ Tiểu Chu này tốt, ông không muốn Tiểu Chu cũng trở nên như vậy.

Liên nói với Chu Đình Đình: "Lần này cô làm việc tốt, nhưng chúng ta không thể tuyên dương, cũng không thể khen thưởng cô."

Chu Đình Đình gật đầu: "Đúng vậy!"

"Vậy thì,' nghĩ đến bản chất lười biếng của Chu Đình Đình, đại đội trưởng nhíu mày nói: "Đến mùa thu hoạch, cô ở sân phơi dưới chân núi, phụ trách đuổi chim sẻ đi."

Chu Đình Đình: "1

Mắt cô sáng rực.

Giống như bóng đèn siêu lớn 250 watt. "Thật sao chú?”

"Thật!

Nói cho cùng vẫn là đại đội trưởng không yên tâm, trước đây việc đuổi chim sẻ đều là do phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i và trẻ em trong làng làm.

Trẻ em hai công điểm, phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i bốn công điểm.

Nhưng gân đây lợn rừng quá hung hãn, để một đám người tay trói gà không chặt hoạt động dưới chân núi, đúng là hơi lo lăng.

Đại đội trưởng liền nghĩ đến việc đưa Chu Đình Đình đến đó, thứ nhất, những người dưới chân núi sẽ an toàn hơn một chút.

Thứ hai, cũng vừa vặn thỏa mãn ý muốn lười biếng của cô nàng lười này.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.