Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 131: Tiểu Nhật Bản Gian Trá
Cập nhật lúc: 02/12/2025 09:08
【Hệ thống đang kiểm tra...】
【Mục tiêu: Kano Shotaro.】
【Tít tít tít—— Phát hiện trên người mục tiêu có chất nổ, phát hiện trên người mục tiêu có chất nổ, kính đề nghị chủ thể tránh xa.】
Chưa đầy ba giây sau khi Nguyễn Hiện Hiện ra lệnh, âm báo từ hệ thống trong thức hải vang lên chói tai.
【Hiện Hiện.】365 gấp gáp gọi: 【Đừng sợ, chúng ta đi, rời khỏi chỗ này, có Tủn đây, hắn có mang theo b.o.m nguyên t.ử cũng không làm tổn thương được em đâu.】
Nguyễn Hiện Hiện, người vừa toát hết mồ hôi lạnh trên trán, nghe mô tả cường điệu của hệ thống, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Bom nguyên t.ử đương nhiên không thể làm bị thương cô, hệ thống cũng sẽ không thúc giục cô chạy đi đâu.
Cửa hàng hệ thống bây giờ mới chỉ cấp ba, chưa có vũ khí phòng thủ sát thương hạng nặng. Cô ngẩng đầu, liếc nhìn Cung Thiếu Niên đang đông đúc người qua lại, nhộn nhịp khác thường.
Giọng nói trở nên bình tĩnh, hay có lẽ lúc này Nguyễn Hiện Hiện còn tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào.
【Hệ thống, kiểm tra xem chất nổ trên người hắn thuộc loại nào, sức công phá ra sao, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.】
Cô không biết Takahashi Kiroku định kích nổ chất nổ đó vào lúc nào, mang đến nhà máy cơ khí hay sẽ kích hoạt ngay tại chỗ?
Một khi chất nổ phát nổ tại hiện trường triển lãm, không nói đến việc các ngoại thương bị liên lụy sẽ gây ra động loạn ngoại giao lớn thế nào, chỉ riêng số thương vong e rằng cũng không ít.
Đồ tiểu Nhật Bản đáng c.h.ế.t, cố tình bày mưu hiểm độc, chiêu nghi binh này chơi hay thật!
Nếu mục đích thực sự của bọn chúng không phải là khẩu pháo howitzer của nhà máy cơ khí, mà là hiện trường triển lãm thì sao? Nguyễn Hiện Hiện không dám tưởng tượng hậu quả như vậy.
Chẳng bao lâu sau, giọng nói hơi nặng nề của 365 vang lên: 【Hiện Hiện, là chất nổ C4 có tính dẻo đặc biệt cao gắn ở bắp chân hắn, sức công phá gấp 1.5 lần t.h.u.ố.c nổ TNT.】
Nguyễn Hiện Hiện hít một hơi lạnh, ánh mắt theo đó lạnh buốt.
【Tiếp tục do thám, có bao nhiêu người tại hiện trường mang theo chất nổ.】
【Tít—— Đang kiểm tra.】
【Chỉ có mình hắn ở quảng trường phía trước, phải vào trong hội trường xem mới được.】
Phạm vi kiểm tra của hệ thống là một dặm, không bao quát hết toàn bộ Cung Thiếu Niên. Trước khi thăm dò hoàn toàn, Nguyễn Hiện Hiện thản nhiên đi dạo đến gần một anh bộ đội.
Không cố tình che giấu âm thanh, ánh mắt của Takahashi Kiroku lặng lẽ theo dõi cô. "Xin chào, cho tôi hỏi Thượng tá Lâm Duệ Thông ở đâu ạ? Tiểu Mạn nhờ tôi chuyển lời cho chú Lâm."
Lâm Duệ Thông là cận vệ của Phong Quảng, con gái ông ta làm việc tại khách sạn Hồ Bân, sau nhiều ngày Nguyễn Hiện Hiện và Lâm Tiểu Mạn cũng khá thân thiết.
Hai chữ "chú Lâm" cho thấy cô tìm ông ta là vì chuyện riêng.
Anh bộ đội mắt không liếc ngang, nhiệm vụ tại thân, vốn không định để ý, nhưng khi ánh mắt liếc qua thấy ngón tay cô đang lắc lư theo nhịp điệu, anh ta chợt chăm chú.
Sau khi nhận nhiệm vụ cảnh giác khả năng có người Nhật Bản quấy rối tại hội trường hôm nay, tất cả binh sĩ đều đề cao cảnh giác tối đa. Cử chỉ ngón trỏ bật ba cái rồi co một cái này đại diện cho nguy cơ khẩn cấp.
Ngón trỏ bật một cái co một cái, biểu thị có nguy hiểm.
Bật hai cái co một cái, biểu thị rất nguy hiểm.
Kiểu bật ba cái co một cái này biểu thị mức độ nguy hiểm cao nhất.
Binh sĩ nuốt nước bọt, môi khẽ nhúc nhích, như thể đang nói một địa chỉ nào đó. Nguyễn Hiện Hiện lập tức nở nụ cười, cám ơn rồi bước nhanh nhẹn rời đi theo một hướng.
Takahashi Kiroku không phát hiện điều gì khác lạ nên thu hồi ánh mắt.
Và chưa đầy ba phút sau khi Nguyễn Hiện Hiện rời đi, toàn bộ Cung Thiếu Niên chuyển sang trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một.
Dù chỉ là một cảnh báo từ một phiên dịch viên, nhưng việc biết được ám hiệu của hành động lần này cho thấy cô ta không đơn giản. Dù chưa nhận được thông tin đầy đủ, quân đội vẫn nhanh chóng triển khai hành động.
Thế là, Nguyễn Hiện Hiện vừa đi đến cổng chính Cung Thiếu Niên đã chạm trán Lâm Duệ Thông đang bước từ trong ra ngoài. Mặt ông ta không khác lạ, nhưng bước chân hơi vội vàng.
Phía sau là các lãnh đạo của mấy nhà máy, có vẻ như đang định ra ngoài đón khách nước ngoài.
Hai người nhìn nhau, Nguyễn Hiện Hiện vui vẻ chạy bộ đến gần, "Chú Lâm, chú ở đây rồi, làm cháu tìm mãi, chị Tiểu Mạn bảo chú mua giúp mấy cái khăn choàng từ triển lãm..."
"Bậy nào!" Lâm Duệ Thông nghiêm khắc ngắt lời, sắc mặt không tự nhiên nhìn về phía người bạn cạnh bên.
Nhiều người có mặt biết rõ lão Lâm liên tiếp sinh bốn con trai, cuối cùng mới có được một cô con gái, cưng như tròng mắt.
Thấy vậy, mọi người cười ha hả, trêu chọc: "Đi thôi đi thôi, chúng ta đi đón khách trước, lão Lâm cậu nói chuyện với đồng chí nhỏ này một chút."
Lâm Duệ Thông giữ vẻ mặt khó xử, trừng mắt nhìn Nguyễn Hiện Hiện một cái, hắng giọng kéo cô ra sát tường hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Đông người nhiều mắt, Nguyễn Hiện Hiện hiểu ông ta đang hỏi chuyện gì xảy ra.
Vì cô đang đối diện với Lâm Duệ Thông và bức tường, nói chuyện không cần e dè, cô hạ giọng nói nhanh: "Trên người Takahashi Kiroku có chất nổ, buộc ở bắp chân."
Cô không thể nói quá nhiều để lộ mình biết hết mọi thứ, một gợi ý 'buộc ở bắp chân' đã rất rõ ràng.
Chỉ có C4 dẻo như đất sét nặn mới có thể ẩn giấu hoàn hảo như vậy, tin rằng Lâm Duệ Thông sẽ nhanh chóng nghĩ ra.
Quả nhiên, ngay lập tức, sắc mặt Lâm Duệ Thông thay đổi khi hiểu ra, sau khi nhận thấy sự bất ổn, ông cố ý phóng đại sự phẫn nộ này lên.
Hiểu được ý sâu xa, Nguyễn Hiện Hiện phối hợp diễn xuất.
Cô làm động tác thắt khăn choàng ở cổ, rồi lại ra hiểu độ dài, như thể hai người đang trao đổi về món đồ chơi con gái.
Lâm Duệ Thông rất hài lòng với phản ứng nhanh nhạy của cô, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng, nhưng lúc này không phải thời điểm tiếc tài. Một âm thanh khẽ khó nghe vang lên bên tai:
"Mấy phần nắm chắc?"
"Chín phần!" Giọng Nguyễn Hiện Hiện kiên định, đối diện với đôi mắt hạnh nhân vô cùng quả quyết của cô, Lâm Duệ Thông khẽ nhếch môi nở một nụ cười bất lực, bóp thái dương lướt qua vai cô, khẽ để lại một câu:
"Em rút đi trước, phần còn lại giao cho tôi."
Cô bé này là bảo bối của thằng khốn Cung Dã kia mà, lão Phong nói đứa con bất hiếu nhà hắn thèm khát cô gái này đến mức biến thái rồi, không thể để cô ta gặp chuyện dưới tầm mắt mình được.
Không thể đi được rồi. Nguyễn Hiện Hiện khẽ nhếch mép, không nói đến việc Takahashi Kiroku vì lý do nào đó đã để mắt đến cô, chỉ riêng việc quân đội giao nhiệm vụ cho cô lần này là lợi dụng thân phận phiên dịch để khóa chặt Takahashi Kiroku.
Rời đi đồng nghĩa với đào ngũ.
Trong kế hoạch ban đầu, Takahashi Kiroku là chủ mưu, kiểu như người lãnh đạo hành động này, hắn sẽ ẩn trong bóng tối, không tự mình ra mặt, ai mà ngờ được tính chất nhiệm vụ tưởng chỉ việc nằm nhận công lại đột nhiên thay đổi.
"Hừ! Tôi tưởng ai, hóa ra là Nguyễn Đại Nhàn Nhân* à? Sao? Đến hội trường còn không quên tranh thủ quan hệ với lãnh đạo? (*Đại Nhàn Nhân: ám chỉ người bận rộn, nhưng mang hàm ý mỉa mai)
Cái bộ dạng sốt sắng khó coi của cô thật đáng kinh tởm!"
Từ phía sau bên hông, đột nhiên vang lên một lời chế nhạo cố tình nói cao giọng.
Quay đầu nhìn lại, Nguyễn Hiện Hiện thấy vui, đây chẳng phải là 'ngựa hay' và 'Bá Nhạc' của nó sao... (Bá Nhạc: người biết nhìn ngựa hay, chỉ người biết trọng dụng nhân tài)
Ánh mắt sau đó trở nên kỳ quặc, cô nhớ hôm đó Trương Lệ không những cãi nhau với Tiểu Vân bên cạnh, mà còn bị Giả Vĩnh Quân mời ra khỏi khách sạn nữa mà?
Đây là... con ch.ó bị xúc xích dỗ dành quay lại rồi?
Thứ gì cũng ăn, chỉ không chịu thiệt thòi, Nguyễn Hiện Hiện khoanh tay trước ngực, tặc lưỡi:
"Đúng là chỉ nhớ miếng ăn không nhớ đòn! Bị người ta ném vạ vào đầu, vậy mà lại đội cái vạ ấy chạy trong mưa quay về, sợ kẻ chủ mưu bị ướt.
Cô gái kia, tôi có một thanh kiếm, đặt tên là 'Mày, Thật, Tiện!'"
Đồng thời trong lòng bảo hệ thống: 【Tủn, kiếm cho tao một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.】
