Thập Niên 70: Bắt Chị Xuống Nông Thôn? Chị Dỡ Cả Lò Nhà Cưng - Chương 16: Về Nông Thôn

Cập nhật lúc: 01/12/2025 22:05

Sau bữa cơm, bước vào con hẻm vắng người, Nguyễn Hiện Hiện lấy chiếc xe đạp ra, lại lấy thêm ít đồ nhét vào túi đeo chéo, rồi mới đạp xe thẳng đến chợ đen.

Ngũ Gia Tần vừa nhìn thấy cô đã muốn nhăn mặt, thương lượng: "Chiếc xe đạp này của cô sao không mang về huyện? Lên tàu hỏa được mà. À phải rồi, đây là vé giường nằm đến Hắc Long Giang cô muốn, là giường cứng đấy, không có giường mềm đâu, chuyến tàu này có cả khách nước ngoài."

Nguyễn Hiện Hiện một tay tiếp nhận tấm vé, trong lòng tặc lưỡi, cô có tiền có vé, cớ gì phải chịu thiệt thòi mà đạp một chiếc xe cà tàng sồn sồn như vậy?

Về huyện mua cái mới chẳng phải tốt hơn sao?

Hơn nữa, cô nhớ hình như... ở điểm tri thức có ai đó cũng có xe nhỉ.

Thấy cô đã quyết tâm đem chiếc xe cũ nát ấy đổi cho mình, Ngũ Gia Tần đành chịu, vừa định đuổi cô đi, thì Nguyễn Hiện Hiện bất ngờ vén áo lên.

Ngũ Gia Tần: ???

Họả!

Không phải là định mượn thân làm mồi đâu, hóa ra là ở thắt lưng đeo một dãy đồng hồ đeo tay.

Nguyễn Hiện Hiện: "Có muốn không?"

Ngũ Gia Tần: "Muốn!"

Đồng hồ Mai Hoa 309, Thượng Hải 7120 và Radar, mỗi loại hai chiếc, mắt Ngũ Gia Tần sáng rực, hắn châm điếu thuốc, nâng ấm trà lên để trấn an tinh thần.

Hắn có mắt tinh tường, nhìn ra ngay Thượng Hải 7120 là mặt hàng mới vừa lên kệ ở cửa hàng bách hóa.

Nhìn lại Nguyễn Hiện Hiện, nữ đồng chí này không đơn giản!

"Giá bao nhiêu?" Hắn hỏi.

"Mai Hoa 309 không cần tem 400 tệ, Thượng Hải không cần tem 210 tệ có thể bán, Radar... thôi, ông mua không nổi đâu, ngắm cho đỡ thèm thôi." Nguyễn Hiện Hiện thản nhiên.

Ngũ Gia Tần nổi máu, xắn tay áo lên cười gằn: "Bao nhiêu, cô nói đi, xem tôi có mua nổi không."

"Loại này ở Hữu Nghị Phố giá 480 tệ, tôi bán 800, ít hơn một xu cũng không bán."

Mấy chiếc đồng hồ này cô đều mua từ cửa hàng hệ thống, giá bán ngoài thị trường bao nhiêu, cửa hàng hệ thống bán bấy nhiêu, không sai một xu, nhưng hệ thống có quên mất rằng, thời đại này còn có chợ đen hay sao?

Ngũ Gia Tần phun b.ắ.n nước miếng, "Sao cô không đi cướp cho rồi?"

Cô vất vả kiếm chút chênh lệch, quy tắc chợ đen chẳng phải là vào đây là giá nhân đôi sao? Cô còn giảm giá rồi đấy, thứ có giá mà không có hàng, sao cô phải bán rẻ?

Nguyễn Hiện Hiện vẻ mặt ngây thơ vô tội: "Tôi đã nói rồi mà, ông mua không nổi. Thứ này tôi kiếm được, chẳng lẽ không cần lo lót trên dưới sao?"

Cuối cùng, hai chiếc Mai Hoa, hai chiếc Thượng Hải, hắn ta đều lấy hết. Radar chỉ lấy một chiếc.

Tương ứng, Hiện Hiện giảm giá mỗi chiếc mười tệ, cô biết giá mình đưa ra, chợ đen mua vào rồi bán lại cũng chẳng lời là bao.

"Sắp đi rồi, tôi biểu diễn cho Ngũ Gia một tuyệt kỹ, xem xong chúng ta ai nấy đều vui vẻ!"

Nguyễn Hiện Hiện vừa nói, vừa bước ra cửa, hì hục kéo cái cối đá trong sân nhà Ngũ Gia Tần từ phía đông sang phía tây. Ngũ Gia Tần khó nhọc nuốt nước bọt, gượng cười: "Cô... cô cũng khách sáo quá!"

Cái cối đá của hắn không to lắm, đường kính chưa đầy 1 mét, ít nhất cũng nặng 500 cân, vậy mà được cô gái nhỏ nhắn với cái eo chưa chắc đã to bằng đùi hắn, nhẹ nhàng di chuyển.

Những toan tính và tham vọng trong mắt hắn tan biến trong chốc lát, cách xưng hô cũng từ "nữ đồng chí" đổi thành "muội":

"Nói thẳng chẳng nói quanh, ý của muội muội ca đã hiểu rồi, sau này còn có cơ hội hợp tác nữa không?"

"Cũng được." Nguyễn Hiện Hiện suy nghĩ một chút, bọn làm chuyện ám muội này trong ngành đường sắt đều có quan hệ, bằng không cũng chẳng lấy được vé giường nằm đi Hắc Long Giang.

"Đường sắt hay bưu điện đều được, tùy anh, tôi chỉ nhận tiền trước rồi mới giao hàng."

Ngũ Gia Tần không lập tức đồng ý ngay, hai người để lại địa chỉ và số điện thoại liên lạc rồi từ biệt.

...

Khi trở về nhà trọ, bác thím trực đêm nhìn cô một lúc lâu.

Cũng may năm nay bắt đầu dần dần nới lỏng một số quy định, chứ đặt vào hai năm trước, một nữ đồng chí mười giờ đêm mới về, nhỡ đâu bị mời lên nói chuyện, nhẹ nhất cũng bị kéo lại hỏi vài câu.

Nguyễn Hiện Hiện nhanh chóng bước lên lầu hai về phòng, lấy chậu định đi lấy nước rửa mặt, mới phát hiện giờ này nước nóng đã hết sạch.

Cô đơn giản vệ sinh một chút, về phòng bắt đầu kiểm kê đồ đạc mang lên tàu ngày mai.

Hai túi hạt, một chai Mao Đài, nửa cân thịt bò kho tàu, nửa con ngỗng quay, một hộp cơm dồi trường ngựa...

Tay dừng lại... Nguyễn Hiện Hiện ôm trán, rốt cuộc cô đã nhét những thứ quái quỷ gì vào cái túi to tướng này vậy?

Cuối cùng cô cũng không nỡ bỏ ra, lại thêm vài bộ quần áo thay, chăn và đồ vệ sinh cá nhân, làm cho có lệ, thiếu gì có thể tùy lúc lấy từ không gian ra.

Còn mấy thứ to lớn kia, cô đã tranh thủ lúc rảnh gửi bưu điện đến Hắc Long Giang rồi, tính toán thời gian, khoảng hai ba ngày sau khi cô về nông thôn là có thể nhận được.

...

Một giấc đến sáng, lần này Nguyễn Hiện Hiện đã biết phải dậy sớm lấy nước nóng, vệ sinh cá nhân rồi ăn hai cái bánh bao nhân thịt to, xách đồ rời khỏi nhà trọ.

Quay lại trước lỗ ch.ó ở khu tập thể, Nguyễn Hiện Hiện gọi: "Con! Con! Chúng ta sắp đi rồi!"

Tưởng con ngỗng đen sẽ bò ra từ lỗ chó, ai ngờ nó vỗ cánh phành phạch nhảy lên bức tường cao, lúc rơi xuống đã bị Nguyễn Hiện Hiện đỡ lấy.

"Con! Chúng ta sắp về huyện để đại hữu tác vi, xây dựng nông thôn mới hài hòa tươi đẹp, con có vui không?"

[Quác!]

"Đương nhiên là có rồi! Trong làng không chỉ có sông, mà còn có cả ngỗng cái nữa!"

[Quác quác!]

Dưới ánh mặt trời buổi sớm, hai bóng lưng một lớn một nhỏ dần dần khuất xa, ánh nắng kéo dài những cái bóng chồng chất lên nhau, rất dài, rất dài.

Ga tàu hỏa -!

Ga tàu hỏa Kinh Đô hiện là trạm trung chuyển lớn nhất trong nước, nơi đây người qua lại tấp nập, có người hướng đến tiền đồ vô định, có người móc túi xén váy để phát tài.

Con ngỗng chính xác c.ắ.n trúng một bàn tay dê cụ, dùng lực vặn mạnh...

"A!" Một người đàn ông ở bên cạnh thét lên đau đớn xé lòng, thu hút vô số ánh nhìn.

Đối mặt với ánh mắt trong veo thấu suốt mọi chuyện của Nguyễn Hiện Hiện, gã đàn ông định c.h.ử.i bới ăn vạ lập tức im bặt, nhổ nước bọt "xui xẻo" rồi bỏ đi.

Nhìn năm tệ tám hào trong tay, Nguyễn Hiện Hiện cũng đang phàn nàn với con ngỗng: "Đúng là một tên nghèo kiết xác nhỉ!"

Ngỗng đen: Tao chưa chắc đã là người, nhưng mày đúng là ch.ó thật!

Đến chỗ người phụ trách tri thức thanh niên điểm danh, người phụ trách nhìn cô gái xinh đẹp ôm con ngỗng đen, biểu cảm kỳ quặc: "Cô đây là...?"

Nguyễn Hiện Hiện há miệng nói liền: "Ông nội cháu..."

"Dừng dừng dừng lại!" Người phụ trách ra hiệu dừng, "Ông nội cô ị đùn ra quần phải không!"

Lần này đến lượt Nguyễn Hiện Hiện biểu cảm kỳ lạ: "Sao anh biết? Ông ấy đã nổi tiếng đến vậy rồi sao?"

Người phụ trách tuổi cũng không lớn, khoảng hai bảy hai tám, hắn hừ một tiếng: "Không chỉ tôi, cả đường phố và tri thức thanh niên đều biết ông Nguyễn nhà cô ị đùn ra quần rồi!"

Nguyễn Hiện Hiện kéo cổ áo khoác, giấu khuôn mặt nhỏ vào trong, im lặng bước lên tàu hỏa.

Tìm đến toa giường cứng của mình, giường đơn tầng ba trên dưới rất chật, tầng trên nguy hiểm, tầng giữa chật hẹp, may thay, cô ở tầng dưới.

Lấy ga trải giường trong túi ra trải, lại gấp gọn vào trong, chừa ra ở cuối giường khoảng nửa bàn chân để giẫm lên.

Cô ưa sạch sẽ, nhưng không phải kẻ kén cá chọn canh, đi ra ngoài, tiện người cũng là tiện mình.

Rất nhanh, một già một trẻ vội vã bước vào khoang, ở ngay tầng giữa và tầng trên của Nguyễn Hiện Hiện, người trẻ tuổi đặt đồ xong, do dự một lúc định nói gì đó với Nguyễn Hiện Hiện...

Bị người già vẫy tay ngắt lời, "Đừng lề mề nữa, bên kia còn đang đợi đấy!"

Ngay khi một già một trẻ đặt xong đồ, rời khỏi khoang giường cứng, ở sân ga có một người phụ nữ trông như điên cuồng chạy tới.

Người phụ nữ giơ tay, túm lấy cổ áo người phụ trách tri thức thanh niên, đôi mắt chất chứa hận thù, lòng trắng lấm tấm những tia máu.

"Nguyễn Hiện Hiện đâu? Cái tiện nhân kia đâu? Tôi ly hôn rồi, tôi ly hôn rồi, hai mẹ con chúng tôi bị đuổi ra ngoài, nó hài lòng chưa, nó hài lòng chưa hả? A a a!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.