Thập Niên 70: Cô Vợ Xinh Đẹp Nằm Chơi Cũng Thắng - Chương 22

Cập nhật lúc: 25/12/2025 02:53

Ừm, bà Lý và Lâm Thúy có cùng suy nghĩ, chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi đã thu thập được không ít bằng chứng.

Hai ngày nay, Tống Xuân Lệ thấy mình đứng sau nhà họ Lục c.h.ử.i ch.ó mắng mèo mà Lâm Thúy chẳng dám ló mặt ra phản kháng, trong lòng cô ta sướng rơn. Đương nhiên, cô ta càng bịa đặt táo tợn hơn, ngay cả chuyện Lâm Thúy và người nào đó đứng bên cửa sổ sau nhà làm những chuyện gì gì đó cũng bị cô ta thêu dệt như thật.

Mấy mụ đàn bà khác cũng chẳng hẳn là tin hết, nhưng việc đồn thổi về một cô vợ trẻ đẹp góa bụa – nhất là người mà chồng mình cứ mở miệng ra là khen xinh đẹp – khiến họ có cảm giác hả hê như trút được cơn giận.

Đẹp thì đã sao? Chẳng phải cũng biến thành trò tiêu khiển cho bọn này thôi à? Cho chừa cái thói hồ ly tinh suốt ngày lả lơi, đến chồng của họ mà cô ta cũng dám quyến rũ!

Vì bọn họ quá đắc ý mà quên hết giữ kẽ, bà Lý đã nghe được phong thanh. Bà đi nghe ngóng kỹ một hồi, trời đất ơi!

Bà tức đến không chịu nổi! Người khác không hiểu Lâm Thúy, chẳng lẽ bà lại không hiểu? Đó là một đứa con gái đến nhìn đàn ông còn không dám ngẩng đầu lên! Cô ấy mà đi quyến rũ đàn ông à? Cũng không nhìn lại chồng của mấy người, ai nấy trông như con dế trũi chui lên từ bùn đất, tôi còn chẳng thèm nhìn trúng, cô ấy mà thèm nhìn sao?

Bà Lý tìm hiểu rõ ràng các nhóm lan truyền tin đồn cũng như nguồn gốc từ đâu ra, sau đó vội vàng chạy ra đồng tìm Phương Địch Hoa. Bà thầm may mắn vì năm xưa đôi chân bó của mình đã được thả ra, nếu không đã chẳng chạy nhanh được như thế!

Bà Lý chạy gấp đến nỗi suýt nữa thì chà sát đế giày ra cả tia lửa. Con dâu bà thấy mẹ chồng vội vã chạy tới, cứ tưởng trong nhà có chuyện gì, vừa định đón lấy thì thấy bà chẳng thèm nhìn mình mà lao thẳng đến chỗ Phương Địch Hoa.

Bà hai, bà hai ơi.

Con dâu bà ngơ ngác. Phương Địch Hoa hỏi: Gì thế?

Bà Lý lập tức kéo bà ra một góc, thì thầm kể lại tường tận những lời Tống Xuân Phương thêu dệt cho Phương Địch Hoa nghe. Nào là hành hạ con dâu, nào là ngoại tình, nào là Lục Thiệu Đường có người khác nên không động phòng...

Tôi hỏi kỹ rồi, mụ ta đã nói với không dưới tám người, trong đó hay tụ tập buôn chuyện nhất là vợ Lưu Côn, vợ Triệu Căn, rồi mụ góa Tôn Lan Tử, nhà Vương Đại Ma Tử...

Mấy mụ này ai cũng có vấn đề, không cậy nhà ngoại lấn lướt nhà nội thì cũng lười chảy thây, hoặc là chuyên đi đ.â.m chọc gây chuyện. Họ có điểm chung là đều không phải đi làm đồng! Đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi! Thật đáng ăn đòn!

Bà Lý đúng là trùm tin tức, điều tra rõ mồn một những kẻ cùng Tống Xuân Phương buôn chuyện. Những người này đều là dân di cư từ thời chạy nạn năm xưa. Hừ, ở nhà họ Lục, cày ruộng nhà họ Lục, thế mà lại đi nói xấu nhà người ta!

Bà Lý còn tức giận hơn cả Phương Địch Hoa, không thể nhịn nổi, làm người sao có thể vong ơn bội nghĩa như thế? Năm xưa nếu không phải ông hai Lục miễn tiền thuê thì bà và hai chị gái đã c.h.ế.t đói rồi! Nhà họ Lục mở quán trọ, thuê người làm, cho ăn cho tiền công, chưa bao giờ đ.á.n.h mắng, mùa đông còn phát áo bông, năm hạn hán còn cứu tế gia đình.

Bà Lý cảm thấy nếu những người cũ mà còn oán hận thì đúng là không có lương tâm, làm người không thể sống thất đức như vậy! May thay, mấy mụ đàn bà này đều là người ngoài, không có thâm tình gì với nhà họ Lục.

Phương Địch Hoa suy nghĩ một hồi, con dâu thứ ba và Tống Xuân Phương chắc chắn không có ân oán gì, Lâm Thúy vốn là đứa hiền lành chịu nhục, chỉ có cô bị người ta bắt nạt chứ chẳng bao giờ chủ động đi gây sự với ai, vậy thì Tống Xuân Phương làm thế chắc chắn là vì chuyện năm xưa.

Năm đó Tống Xuân Phương nhắm trúng anh cả nhà họ Lục, muốn kết thân nên đã nhờ bố mẹ chủ động tìm người dạm hỏi. Phương Địch Hoa hiểu tính con trai cả, muốn tìm cho nó một người vợ sắc sảo để quản lý nó, mà Tống Xuân Phương vóc dáng bình thường, diện mạo tuy được nhưng không hợp tiêu chuẩn chọn con dâu của bà.

Sau đó Tống Xuân Phương gả cho Thường Đại Chí, con trai cả nhà lão Thường. Lão Thường này cũng có đọc vài chữ, cứ hở ra là ngấm ngầm đem mình ra so sánh với ông cụ Lục, thậm chí còn muốn đem vợ mình ra so với Phương Địch Hoa.

Phương Địch Hoa vốn chẳng coi lão ra gì. So cái gì chứ? Lão Thường với vợ lão cộng lại cũng không đủ cho bà đánh. Lão Thường và mấy đứa con còn chẳng cao bằng bà, nói gì đến ông cụ nhà bà!

Tống Xuân Phương sau khi gả về, lúc đầu thường xuyên sang nhà họ Lục chơi, tìm con dâu cả nói chuyện, ánh mắt cứ vô tình hay cố ý liếc về phía anh cả. Con dâu cả là đứa khờ khạo, chẳng nhận ra gì cả, còn khen đối phương có mắt nhìn giống mình, cô ta cũng rất quý chồng mình nên chủ động kể cho Tống Xuân Phương nghe về những điểm tốt của anh cả.

Phương Địch Hoa nhìn không nổi, đã nhắc nhở con dâu cả mấy lần nhưng đứa khờ vẫn hoàn khờ, lại còn thấy chẳng có vấn đề gì. Sau đó Tống Xuân Phương lại tự ý muốn giới thiệu vợ cho anh hai và anh ba. Phương Địch Hoa ghét mụ ta quản quá rộng nên đã dùng lời lẽ mỉa mai hai lần, nhưng mụ ta vẫn không rút lui, cứ tìm cách đến nhà.

Mãi đến khi con dâu thứ hai về nhà, biết Tống Xuân Phương từng muốn gả em họ cho anh hai nên nhìn mụ ta rất ngứa mắt, đã mắng nhiếc thậm tệ hai lần, từ đó mụ ta mới không dám tới nhà họ Lục nữa. Không ngờ mụ ta lại luôn đứng sau lưng nói xấu.

Thực ra Phương Địch Hoa cũng biết lão Thường và Tống Xuân Phương hay đứng sau nhà nghe lén, nhưng người ta ở ngay sau nhà, đi dạo hay đứng đó cũng không bắt lỗi được. Vì thế Phương Địch Hoa và ông cụ Lục đã hình thành thói quen nói nhỏ trong phòng.

Ngược lại, vợ chồng anh cả ở phía đông, con dâu cả giọng to, hai người nói chuyện ríu rít nên không ít lần bị người ta nghe thấy. Nhưng chuyện riêng của vợ chồng anh cả toàn là về con cái hoặc chuyện linh tinh, hoặc là anh cả trêu chọc vợ, cũng chẳng có gì bí mật đáng sợ. Ừ thì, những chuyện bí mật đáng sợ Phương Địch Hoa cũng chẳng dám để con dâu cả biết.

Phương Địch Hoa thực sự không hiểu sao Tống Xuân Phương lại hận Lâm Thúy đến thế, rõ ràng không có ân oán trực tiếp mà lại chuyên bịa ra những lời đồn có thể lấy mạng người ta như vậy.

Chưa nói đến việc lời ra tiếng vào bên ngoài như d.a.o cắt, cũng chưa nói đến việc người trong nhà nảy sinh nghi ngờ, chỉ riêng việc Lâm Thúy ngày qua ngày phải nghe những lời đó cũng đủ uất ức mà c.h.ế.t.

Bản thân việc con trai vừa cưới xong đã đi biền biệt mấy năm không về đã khiến Phương Địch Hoa không thoải mái, giờ con trai sống c.h.ế.t chưa rõ bà càng phải kìm nén ngọn lửa đau thương, lại cảm thấy nhà họ Lục nợ Lâm Thúy, cộng thêm sự nghi ngờ về thần thánh ma quỷ, nên giờ đây Phương Địch Hoa đối với Lâm Thúy là muốn gì được nấy, và không cho phép bất cứ ai làm tổn thương cô.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.