Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 507:---
Cập nhật lúc: 03/09/2025 12:45
Trần Tích nói: "Dì ơi, không cần mang gì tới cả. Buổi tối cứ để Oánh Oánh ngủ cùng cháu."
Khương Mật nói: "Bàn chải đánh răng, khăn mặt cháu có mua ở đây rồi, Oánh Oánh dùng là được, không thiếu đồ đâu ạ. Dì đừng chạy tới chạy lui nữa, cũng không tiện đâu. Chờ Oánh Oánh không muốn ở đây nữa, chúng cháu sẽ đưa em ấy về huyện."
Mẹ Kỷ sờ sờ đầu Kỷ Oánh Oánh: "Con cứ ở đây chơi hai ngày, chơi cho thật vui nhé, đừng nghĩ ngợi gì cả."
Trước kia, có lẽ bà có đủ loại yêu cầu đối với Kỷ Oánh Oánh, nhưng hôm nay, bà chỉ có một mong ước duy nhất: hy vọng Kỷ Oánh Oánh được vui vẻ.
Mẹ Kỷ đạp xe rời đi, mọi người cũng đi làm, Kỷ Oánh Oánh đi theo Khương Mật ra trại nuôi heo.
Việc này chính là đi hóng mát một chút.
Kỷ Oánh Oánh ôm Tiểu Bạch, cô ấy rất thích con ch.ó đen này.
Các đội viên trong thôn sau khi nhìn thấy Kỷ Oánh Oánh, ai nấy đều rất tò mò, bởi lẽ quê nhà của thanh niên trí thức đâu có ở đây, sao lại có người thân tới thăm chứ?
Hà Chiêu Đệ nói: "Đây là Kỷ Oánh Oánh, người bạn mới chúng tôi quen ở huyện. Em ấy đến đại đội chúng ta chơi vài ngày."
Kỷ Oánh Oánh không hé răng, cúi đầu ôm Tiểu Bạch. Hứa Niệm Nhi nói: "Có gì đáng tò mò chứ, chẳng phải cũng chỉ là người bình thường thôi sao? Chúng tôi đến trại heo trước đây."
Hiện giờ trong trại chăn nuôi nhỏ này có thêm mười sáu con heo, đã có thể gọi là một trang trại nuôi heo nhỏ rồi.
Khương Mật dắt Kỷ Oánh Oánh đi về phía trại nuôi heo, kể cho cô ấy nghe chuyện Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng.
Kỷ Oánh Oánh hỏi: "Heo Sữa Nướng nuôi lớn rồi, thật sự muốn làm thịt heo nướng sao ạ?"
Khương Mật nhìn con heo rừng nhỏ trong giỏ trúc, "Cứ nuôi đi, chờ lớn hơn chút nữa, đưa lên núi xem nó có thích nghi được không đã."
Đứa nhỏ mình nuôi lớn, thật sự không nỡ làm thịt.
Hứa Niệm Nhi nói: "Khi nào cô thả Heo Sữa Nướng đi, nhớ nói với tôi một tiếng nhé. Tôi sẽ bắt về, sau khi nướng xong, chia cho cô hai miếng thịt chân sau."
Hà Chiêu Đệ nói: "Đúng vậy! Cũng nói với tôi một tiếng nữa."
Khương Mật xoa xoa đầu của Heo Sữa Nướng: "Hay cho cái ý nghĩ đó! Vậy tôi sẽ thả chúng vào rừng sâu."
"Heo Sữa Nướng từ nhỏ đã được người nuôi lớn, làm sao có thể thích nghi với núi rừng? Chẳng phải sẽ trở thành mồi ngon của dã thú khác sao?"
Khương Mật đáp: "Đám Heo Sữa Nướng của tôi nuôi ra, con nào con nấy đều khỏe mạnh, nói không chừng sau này còn có thể đi săn mồi về cho tôi nữa là." Hà Chiêu Đệ liền nói: "Tuy rất muốn buông lời khen ngợi, nhưng đúng là chẳng biết nói sao cho phải. Chẳng phải đây là chuyện viển vông, hão huyền sao?"
Hứa Niệm Nhi cười ha ha vài tiếng, sau đó nói: "Mấy thứ Mật Mật nuôi dưỡng, làm sao có thể giống như những con vật bình thường khác được."
Kỷ Oánh Oánh mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch.
Đợi đến trại nuôi heo, mấy người bắt đầu công việc.
Trước hết phải dọn sạch chuồng heo, xúc hết phân heo ra, chất đống bên ngoài để ủ làm phân bón.
Hứa Niệm Nhi và Hà Chiêu Đệ ai nấy đều tháo vát, không ngại khó ngại bẩn, thu dọn chuồng heo sạch bong, tiện tay còn dùng chổi quét sạch những vết bẩn dính trên mình heo.
Hai mươi con heo đều đói bụng, rầm rì muốn ăn.
Khương Mật rót nước cho chúng, tiện tay thêm chút nước không gian. Vừa nhìn thấy nước tới, cả đàn nháo nhào tranh nhau uống.
Dọn dẹp chuồng heo xong thì nên nấu thức ăn cho heo. Công việc này cũng tương đối đơn giản, cỏ heo và bánh bột ngô bã dầu cùng nấu. Chờ sau khi nấu xong, trên mặt nổi lên một lớp váng dầu béo ngậy. Kiểu thức ăn như vậy, heo sẽ mau lớn, tích mỡ nhanh nhất.
Kỷ Oánh Oánh cũng ở bên cạnh hỗ trợ, ném cỏ vụn vào trong nồi. Khương Mật tiện tay bỏ thêm một ít cỏ từ trong không gian, rồi lại cho thêm chút nước không gian vào nồi, mấy con heo này càng thích ăn hơn.
Đợi sau khi thức ăn cho heo nấu xong, để nguội vào các thùng chứa.