Thập Niên 70 Đoàn Sủng: Ta Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Cực Phẩm - Chương 310

Cập nhật lúc: 05/09/2025 06:13

Nhưng hôm nay là ngày Lục Thảo kết hôn, xung quanh đã có thôn dân đi tới, cô cũng không thể ở trước mặt mọi người cãi nhau với Lục Thảo được.

Dù sao Lục Thảo đã không cần thể diện nữa, ai biết cô ta sẽ làm tra chuyện gì mất mặt hơn.

Vì thế Lục Giai Giai quay người về nhà, đứng bên cửa xem náo nhiệt.

Lục Thảo: "…"

"Có béo hay không tự cô biết." Châu Văn Thanh mất kiên nhẫn kéo Lục Thảo: "Ở nhà còn một đống đồ chưa dọn, bận muốn chết, mau về nhà."

Châu Văn Thanh quay người đi đằng trước, Lục Thảo tức đến mức hai mắt hơi đỏ lên, duỗi tay đẩy cánh tay của Châu Văn Thanh: "Anh nói ai béo hả?"

Châu Văn Thanh đột nhiên bị đẩy một cái, không đứng vững nên ngã sõng soài ra đất, cái áo sơ mi trắng dính đất, tay cũng bị sỏi đá cứa rách.

Lục Giai Giai: "…"

Xung quanh truyền ra tiếng cười.

"Lục Thảo!" Châu Văn Thanh tức không chịu được bò dậy khỏi đất, anh ta muốn ra tay nhưng nghĩ đến sức của Lục Thảo lớn hơn mình: "Cô, cô thật quá đáng, hôm nay là ngày đại hỷ của chúng ta vậy mà cô khiến tôi mất hết mặt mũi như vậy."

Anh ta nổi giận đùng đùng rời đi.

Lục Thảo vội vàng đuổi theo: "Văn Thanh, em không cố ý mà."

Có khả năng cô ta quá gấp nên chân trái mắc vào chân phải, cũng ngã sấp mặt.

Hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy, hai người này tới tấu hài sao?

Cô thậm chí còn nghi ngờ mình đang xem tạp kỹ.

Lục Thảo ngã đau hết cả cánh tay, miệng cũng dính đất, cô ta nhanh chóng bò dậy đuổi theo Châu Văn Thanh.

Hôm nay vốn là ngày kết hôn của Lục Thảo và Châu Văn Thanh, kết quả lại thành trò hề.

Đợi hai người đi được trăm mét, Lục Giai Giai cũng rời khỏi nhà đi làm.

Không biết Châu Văn Thanh tìm được nhà ở đâu vậy mà lại theo cô đi một đường.

Lục Giai Giai nhìn Lục Thảo đuổi theo Châu Văn Thanh, vừa đi vừa xin lỗi.

Tay Châu Văn Thanh dính máu, anh ta nổi giận gào lên với Lục Thảo.

Lục Thảo bị anh ta chọc giận mới đánh một cái vào vai anh ta, Châu Văn Thanh lại lảo đảo.

Sau đó Lục Thảo lại bắt đầu xin lỗi.

"…" Vẻ mặt của Lục Giai Giai một lời khó nói hết.

Nhưng ngược lại rất hay.

Cô cách không gần cũng không xa, không bằng lòng bỏ qua bất cứ cảnh tượng gì.

Kiến thức của cô nông cạn, đời này cũng chưa từng gặp cách kết hôn như thế, không xem thêm thì phí.

Lục Giai Giai ở phía sau nhìn không rời mắt, không biết khi nào mà phía sau cô cũng có một bóng người cao lớn.

Lục Giai Giai nhìn đến hăng say, đi qua phòng làm việc của mình cũng không biết, mắt nhìn theo Châu Văn Thanh lại bị Lục Thảo đẩy một cái lảo đảo.

Mặt mày cô tươi tỉnh, chân trái vừa bước một bước, sau gáy đột nhiên bị tóm.

Lục Giai Giai giật mình lập tức hồi thần, cô vội vàng quay đầu lại.

Người phía sau cách cô quá gần, vừa quay người đã đụng vào, một hơi thở quen thuộc bao trọn lấy cô thật chặt.

Cô ngẩng gương mặt nhỏ lên, cười vui vẻ: "Tiết Ngạn!"

"Ừm." Tiết Ngạn ôm eo Lục Giai Giai giúp cô đứng vững, hỏi với vẻ mặt không cảm xúc: "Xem hay không?"

Lục Giai Giai vừa định nói rất thú vị thì nghe thấy bên trai truyền tới giọng nói trầm thấp.

"Châu Văn Thanh có đẹp không?"

"…"

Lục Giai Giai lườm Tiết Ngạn một cái, đáp một cách đúng tình hợp lý: "Em tới để làm việc chứ không phải đặc biệt tới xem bọn họ, chỉ là vừa vặn đi qua đường mà thôi."

"Tới làm việc?" Môi của Tiết Ngạn hơi nhếch lên.

Lục Giai Giai ưỡn thẳng sống lưng: "Em tới để làm việc."

"Thật sao?"

"Ừm!"

Tiết Ngạn hỏi: "Làm việc ở đâu?"

"Cái này còn cần hỏi sao, ở…" Lục Giai Giai nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đã đi quá phòng nhỏ làm việc quá mười mấy mét rồi.

Lông mi của cô hơi rung lên, băng qua Tiết Ngạn, đi về phía cửa phòng, lại nói với vẻ thân thiết: "Vất vả lắm mới về nhà một chuyến, anh đi thăm bác trai trước đi, em phải làm việc đã."

Cô đi đằng trước, khóe mắt liếc qua phía sau, vừa dời tầm nhìn đã thấy Tiết Ngạn đứng sau lưng mình.

Da đầu Lục Giai Giai tê rần, cô quay đầu tiếp tục trừng mắt nhìn anh: "Anh theo em làm gì? Em còn phải làm việc, công việc quan trọng nhất, anh có chuyện đến lúc đó lại nói sau."

"Tại sao lại đi theo bọn họ?" Đôi mắt đen của Tiết Ngạn u ám: "Còn xem đến nhập tâm như vậy, mắt không thèm chớp."

"Nào có?" Lục Giai Giai cảm thấy mình rất oan uổng, cô phát hiện ra thôn dân bắt đầu nhìn về phía bọn họ, chỉ có thể kéo Tiết Ngạn vào phòng.

Vừa vào cô đã nghiêm túc giải thích: "Em chỉ cảm thấy tò mò thôi, anh không cảm thấy hai người bọn họ kết hôn…"

Lục Giai Giai nghĩ một tính từ: "Quá, quá lạ hay sao? Em chưa từng thấy ai kết hôn như vậy cho nên mới muốn xem một chút."

Tiết Ngạn biết Lục Giai Giai nói là thật, bằng không anh cũng không có khả năng bình tĩnh đến vậy.

"Vừa rồi em nhìn chằm chằm vào Châu Văn Thanh rất lâu." Tiết Ngạn thấp giọng.

"…" Lục Giai Giai hung dữ với anh: "Em cũng không chỉ nhìn Châu Văn Thanh, em còn nhìn Lục Thảo."

Tiết Ngạn im lặng, một lúc sau mới bảo: "Em vẫn nhìn Châu Văn Thanh."

"…"

"Đã lâu như vậy chúng ta không gặp nhau, em gặp được anh không thấy vui chút nào hay sao?"

Tiết Ngạn cúi đầu, hạ mí mắt, vẻ mặt không có cảm xúc, Lục Giai Giai đã quá quen với chiêu trò này rồi: "Có phải lại muốn hôn không?"

Hôn thì hôn, Lục Giai Giai kéo mảnh áo trước n.g.ự.c Tiết Ngạn, kiễng chân lên.

Tiết Ngạn hơi nâng mắt, bàn tay to đỡ eo Lục Giai Giai, sau đó ôm người trốn vào một mặt tường, nhấc chân đóng cửa lại.

Cửa vừa đóng, căn phòng lập tức tối tăm, nhiệt độ bên cạnh nóng nực, hơi ấm quẩn quanh trong không khí.

Lục Giai Giai cảm thấy ngay cả hô hấp cũng nóng hổi, cô cắn môi dưới, một tay đặt lên vai Tiết Ngạn.

Khi Tiết Ngạn hôn người tính xâm chiếm rất mạnh, mỗi lần gặp phải loại chuyện này đều giống như cắn xé con mồi, chiếm quyền chủ động, không cho phép người bên dưới phản kháng.

Cũng không biết có phải tách ra quá lâu hay không mà một bàn tay của Tiết Ngạn khóa hai tay Lục Giai Giai lại, sau đó giam cả người cô lại.

Lục Giai Giai nổi giận cắn vào môi anh, nhưng cơ thể mềm nhũn lại không đẩy được anh ra.

Tiết Ngạn lau vết m.á.u bên khóe miệng, thấp giọng: "Là em nhìn Châu Văn Thanh trước."

"…" Lục Giai Giai lại cắn một cái lên vai anh.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.