Thập Niên 70: Đổi Hôn, Đá Bay Gã Chồng Vô Sinh, Một Thai Ba Bảo Bối - Chương 156: "không Có Anh, Kiều Kiều Phải Sống Sao Đây"

Cập nhật lúc: 06/09/2025 05:52

"Lãnh đạo đã giao cho tôi phụ trách vụ án này. Tôi lập tức đi điều tra chi tiết của Doãn Gia Minh, hiện tại thông tin tôi có được là Doãn Gia Minh này quả thật đã từng thực hiện nghiên cứu địa chất ở miền Tây. Vì là nhiệm vụ mật của quốc gia nên không thể tra được nhiều tư liệu hơn."

"Phía tỉnh thành, các đồng chí chuyên gia của chúng ta vẫn đang điều tra sâu."

Ông ta trình bày rõ ràng, rành mạch với Hạ Đình: "Tình hình hiện tại là, chúng ta sẽ bắt tay vào cả hai phía. Tỉnh thành có người phụ trách điều tra sâu, còn phía đại đội Hướng Dương này sẽ cử tôi đến điều tra, nhưng tôi phải có một thân phận để trà trộn ở đây."

"Vừa nãy trên đường tới, tôi đã bàn bạc với Tiểu Thẩm, trại nuôi thỏ của các cậu không phải đang muốn đàm phán hợp tác với nhà máy thực phẩm sao? Tôi lấy thân phận người phụ trách thu mua của nhà máy thực phẩm đến khảo sát, cậu thấy có thích hợp không?"

Biện pháp này là Thẩm Quân Thiên nghĩ ra đúng không?

Hạ Đình nhìn về phía Thẩm Quân Thiên.

Hắn thấy người anh em này đầu óc thật linh hoạt, nghĩ đúng ý hắn.

"Rất thích hợp. Trại nuôi thỏ của đại đội chúng ta muốn đạt được hợp tác lâu dài với nhà máy thực phẩm, việc nhà máy thực phẩm cử người đến trại nuôi thỏ khảo sát vài ngày là hoàn toàn hợp lý."

Hạ Đình đề xuất: "Tuy nhiên, nếu là thân phận người khảo sát, không thể ở lại đại đội Hướng Dương quá lâu, cần phải nhanh chóng làm Doãn Gia Minh và hai người kia lộ sơ hở."

Làm thế nào để Doãn Gia Minh, Chương Tài Lương và Triệu Tích lộ sơ hở, việc này không dễ chút nào.

Vì ý tưởng ban đầu của Hạ Đình là, nếu Thẩm Quân Thiên đã vận dụng nhân vật lớn ở tỉnh thành, nhất định có thể tra ra thân phận giả của Doãn Gia Minh và hai người kia.

Thế nhưng hiện tại, qua tư liệu mà Đào Hưng Văn có được, thân phận của họ đều là thật.

Điều này làm mọi chuyện trở nên khó khăn!

Trừ khi phía tỉnh thành điều tra sâu hơn có thể tìm ra chút gì.

Nếu phía đó không tra ra được, chỉ có thể để bộ ba thăm dò địa chất này tự lộ đuôi.

Lý Duệ mới vào ở điểm thanh niên tri thức, thật ra là do Hạ Đình đề xuất.

Hắn muốn làm một phép thử, thử xem mức độ cảnh giác của mấy người kia đối với người lạ.

Quả nhiên Chu Diên Phong vừa đưa người về điểm thanh niên tri thức, Doãn Gia Minh lập tức tìm Hà Yến hỏi thăm tin tức, có thể thấy một chút gió lay cỏ động cũng đủ khiến bọn chúng cảnh giác.

Làm sao để bọn chúng không cảnh giác?

Làm sao để không đánh rắn động cỏ?

Hạ Đình, Thẩm Quân Thiên và Đào Hưng Văn từ tỉnh đến vẫn đang trầm tư suy nghĩ xem nên bắt đầu vụ án này từ đâu, làm thế nào để tìm ra điểm đột phá, thì bên ngoài vang lên tiếng Lưu Tái Thành nói chuyện với người khác.

"Chú, chú đến trại nuôi thỏ làm gì?"

"Người nhàn rỗi không được vào trại nuôi thỏ, không có việc gì chú đừng ở ngoài này lung tung."

Hạ Đình nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Lục Kiến Quốc chắp tay sau lưng, đi tới đi lui bên ngoài trại nuôi thỏ.

Muốn vào nhưng lại do dự.

Lưu Tái Thành thấy bộ dạng lén lút của ông ta nên mới chạy ra cửa nhắc nhở.

"Tái Thành à, chú có việc muốn tìm Hạ Đình."

Lục Kiến Quốc hỏi Lưu Tái Thành: "Cậu có thể gọi Hạ Đình ra cho chú không?"

"Hạ Đình đang nói chuyện với người của nhà máy thực phẩm ở huyện thành, không rảnh gặp chú."

Lục Kiến Quốc và Lưu Xuân Hoa tính nết thế nào, Lưu Tái Thành quá rõ.

Cậu ta rất không ưa Lục Kiến Quốc.

Hải thúc đã mang chút vải vụn về cho Vi Vi, Lục Kiến Quốc và Lưu Xuân Hoa đều thèm thuồng.

Lúc này Thẩm Quân Thiên từ phương Nam trở về, lại mang một bao đầy đồ cho Vi Vi, Lưu Tái Thành nghĩ Lục Kiến Quốc và Lưu Xuân Hoa nông cạn, lại nảy sinh ý đồ với Hạ Đình và Lục Bạch Vi, nên không chút do dự lấy lý do trại nuôi thỏ không cho người ngoài vào, để đuổi Lục Kiến Quốc đi.

Cảnh này, đều lọt vào mắt Hạ Đình, người đang ở trong phòng cùng Thẩm Quân Thiên và Đào Hưng Văn.

Hạ Đình nhìn qua cửa sổ, thấy Lục Kiến Quốc thở dài thườn thượt bỏ đi.

Hắn đột nhiên mắt sáng lên: "Tôi có cách rồi."

Thật ra, Lưu Tái Thành đã hiểu lầm Lục Kiến Quốc.

Nếu Lục Kiến Quốc thèm muốn đồ Thẩm Quân Thiên mang về cho Lục Bạch Vi và Hạ Đình, ông ta đã không đến trại nuôi thỏ tìm Hạ Đình, mà thà trực tiếp đến trạm xá đại đội còn hơn.

Nhưng ông ta không dám đến trạm xá đại đội!

Vì Hạ Đình là người rất tàn nhẫn, tàn nhẫn đến mức không coi cái mạng của con trai ông ta - Lục Văn Hoa - ra gì.

Thay vì tính kế đồ của Lục Bạch Vi, ông ta thà dồn ý đồ lên đầu Lục Kiều Kiều.

Chỉ là Lục Kiều Kiều là một kẻ vô tích sự, trực tiếp làm lộ chuyện của mình với Doãn Gia Minh. Nếu mọi chuyện không bị vỡ lở, Doãn Gia Minh vẫn có thể bị ông ta chi phối, tuồn ra chút lợi lộc nào đó cho ông ta và Lưu Xuân Hoa.

Lục Kiều Kiều lại chạy đến điểm thanh niên tri thức gây rối, đánh nhau với cái cô Hà Yến kia.

Bây giờ Doãn Gia Minh trước mặt Đường Cảnh Hà và Bí thư Lưu, nói hắn và Hà Yến là quan hệ yêu đương, khẳng định Lục Kiều Kiều bị bệnh tâm thần, chạy đến điểm thanh niên tri thức ăn vạ.

Người ta căn bản không thừa nhận có quan hệ kiểu đó với Lục Kiều Kiều.

Giờ thì hay rồi, Thẩm Quế Hương và Doãn Chí Cùng lại cắn ngược lại một phát, nói Lục Kiều Kiều tơ tưởng đến chú của chồng mình, đuổi cô về nhà mẹ đẻ.

Bày ra trước mắt là một thế cờ chết, Lục Kiến Quốc không còn cách nào.

Lần trước Hạ Đình bày cho ông ta một chiêu, ông ta đã moi được mười tệ từ tay Doãn Gia Minh. Doãn Gia Minh đã ngủ với Lục Kiều Kiều mà không chịu nhận trách nhiệm, dựa vào đâu lại dễ dàng buông tha hắn?

Vì thế, Lục Kiến Quốc mới nghĩ đến việc tìm Hạ Đình giúp đỡ nghĩ cách.

Cũng không may, có người từ huyện thành đến tham quan trại nuôi thỏ, nhìn thấy chiếc xe kéo đỗ trước cửa trại nuôi thỏ, Lục Kiến Quốc thở dài, đành vác cuốc đi làm đất phần trăm trước, đợi lát nữa trại nuôi thỏ tan làm sẽ đến tìm Hạ Đình.

Trong lúc Lục Kiến Quốc lên trại nuôi thỏ tìm Hạ Đình, Lục Kiều Kiều bị đuổi về nhà mẹ đẻ, đang khóc không ngớt trước mặt Lưu Xuân Hoa.

"Mẹ, Doãn Gia Minh sao mà tàn nhẫn thế?"

"Từ tối 30 Tết đến mùng bảy, hắn ngày nào cũng ôm con ngủ trong chăn, nói con là Kiều Kiều nhỏ của hắn, yêu thương con nhất, quý con nhất, nói muốn đưa con đi thật xa, rời khỏi đại đội Hướng Dương, sau này sống với hắn."

"Bị con hồ ly tinh Hà Yến kia làm cho choáng váng đầu óc, bây giờ hắn không chịu nhận."

"Hắn không nhận chuyện của chúng con, nói con nói hươu nói vượn, vu oan cho hắn."

"Hai người đồng chí ở viện nghiên cứu địa chất tỉnh, và cả người ở điểm thanh niên tri thức đều ra làm chứng Doãn Gia Minh tác phong đứng đắn, không tơ tưởng đến con dâu cháu này."

"Bây giờ bà mẹ chồng và Doãn Chí Cùng kia còn mắng con bị tâm thần, tơ tưởng đến Doãn Gia Minh."

Lục Kiều Kiều càng nghĩ càng đau lòng, suýt ngất đi vì khóc: "Doãn Gia Minh anh là đồ phụ bạc, sao anh lại đối xử với em như vậy?"

"Huhu, anh đừng bỏ Kiều Kiều mà, anh nói muốn sống với Kiều Kiều cả đời mà."

"Không có anh, Kiều Kiều phải sống sao đây..."

Nghe Lục Kiều Kiều khóc lóc, đầu Lưu Xuân Hoa muốn nổ tung.

Sao bà lại sinh ra một đứa ngu ngốc thế này?

Đàn ông khi chiếm tiện nghi thì lời nào cũng thật.

Bị đuổi về nhà mẹ đẻ mấy ngày, ngày nào Lục Kiều Kiều cũng gào khóc như đưa đám, Lưu Xuân Hoa phiền không chịu nổi.

Thật sự hết kiên nhẫn dỗ dành con gái, Lưu Xuân Hoa bực bội gầm lên: "Gào cái gì mà gào, mẹ mày c.h.ế.t rồi hay bố mày c.h.ế.t rồi hả?"

"Tự làm tự chịu, còn có mặt mũi mà khóc."

"Bị một lão già ngủ không..."

Không tin được rằng mình đã thảm như vậy, Lưu Xuân Hoa lại còn mắng mình.

Lục Kiều Kiều khóc càng thảm hơn: "Mẹ, sao mẹ lại bênh người ngoài, con bị Doãn Gia Minh bắt nạt, mẹ không giúp con lấy lại công bằng, còn mắng con."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.