Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Danh Của Thập Niên 1970 - Chương 46

Cập nhật lúc: 25/12/2025 02:48

Giang Niệm xách giỏ đi chợ chọn vài loại cây giống, lúc quay về thì chạm mặt Trịnh Hồng và Khang Tú đang đi cùng nhau. Trịnh Hồng dắt tay con trai, còn Khang Tú chỉ dẫn theo mỗi Hà Thụ.

Hai người đang nói cười hớn hở, vừa thấy Giang Niệm đi đối diện tới, mặt Trịnh Hồng lập tức sầm xuống. Cô ta hận không thể xông lên xé xác con góa phụ này cho hả giận, rõ ràng đã xin lỗi rồi mà nó vẫn không biết điều, hại nhà cô ta mất trắng mấy đồng bạc mua đồ xịn sang biếu. Nhìn Giang Niệm dạo này hồng hào hẳn lên, chắc chắn là nhờ ăn đống đồ nhà cô ta mang sang chứ đâu!

Đã thế lúc nãy trên đường ra chợ, Khang Tú còn kể chuyện hôm nọ ăn cơm ở nhà Lục phó đoàn, rằng Phùng Mai định làm mối Giang Niệm cho Tống Bạch – em họ của Tống đoàn trưởng. Tống Bạch bây giờ là phó đoàn trưởng ở phân quân khu, vừa có ngoại hình vừa có địa vị. Loại góa phụ như nó mà cũng đòi trèo cao gả cho phó đoàn trưởng Tống sao? Nằm mơ à?

Khang Tú do dự một lát, nhìn thấy mớ cây giống trong giỏ, vẫn chủ động chào một tiếng: "Chị dâu Lục phó đoàn đi mua cây giống đấy à?"

Người ta đã cười nói thì mình cũng chẳng nỡ làm ngơ, Giang Niệm gật đầu: "Vâng." Rồi cô lướt qua họ đi thẳng về nhà, không nói thêm lời nào dư thừa.

Khang Tú ngoái lại nhìn bóng lưng Giang Niệm, nói với Trịnh Hồng: "Chị xem nó kìa, cái bộ dạng cao ngạo cứ như mình là phu nhân phó đoàn trưởng không bằng. Có gì mà tinh tướng thế cơ chứ?"

Trịnh Hồng cười lạnh chế giễu: "Người ta chẳng tinh tướng thì sao? Chẳng phải cô bảo chị Phùng muốn làm mối phó đoàn trưởng Tống cho nó à? Người ta sắp thành vợ phó đoàn trưởng đến nơi rồi, loại vợ đại đội trưởng quèn như cô sao nó thèm để vào mắt?"

Khang Tú tuy không nói ra nhưng trong lòng rất đồng tình với lời của Trịnh Hồng.

Giang Niệm đi chưa được mấy bước đã quay lại, nhìn hai kẻ mồm mép đang mỉa mai mình bằng ánh mắt lạnh lẽo. Khang Tú không dám ho he, còn Trịnh Hồng thì vốn dĩ vẫn đang ôm cục tức. Con góa phụ này diễn kịch giỏi lắm, lần trước cô ta ngã ngựa cũng vì trúng kế nó, khiến bản thân trở thành trò cười cho hội chị em trong khu tập thể. Cô ta ưỡn n.g.ự.c quát: "Nhìn cái gì mà nhìn?!"

Giang Niệm cười khẩy: "Chị Phùng muốn làm mối em cho phó đoàn trưởng Tống, chị ghen tị à?"

Trịnh Hồng bị nói trúng tim đen nên nghẹn họng. Chưa kịp phản pháo, Giang Niệm đã bồi thêm một cú khiến cô ta câm nín: "Hay là chị ly hôn với Lữ doanh trưởng đi, rồi nhờ chị Phùng làm mối cho chị gả cho phó đoàn trưởng Tống?"

Giang Niệm liếc nhìn Trịnh Hồng từ đầu đến chân, vẻ khinh miệt không thèm che giấu: "Chưa nói đến chuyện chị Phùng có chịu giúp không, mà quan trọng là phó đoàn trưởng Tống có thèm nhìn trúng chị không nữa kìa."

Nói xong, cô lạnh lùng quay lưng đi thẳng. Trịnh Hồng ngây ra tại chỗ, mãi đến khi Giang Niệm đi xa mới sực tỉnh. Cô ta vừa bị Giang Niệm làm nhục một trận ê chề! Mặt mũi đỏ gay vì tức, cô ta chỉ tay theo bóng lưng Giang Niệm mà rủa xả: "Cái đồ sao chổi, loại góa phụ c.h.ế.t chồng c.h.ế.t cha chồng!"

Người đi chợ rất đông, nghe tiếng Trịnh Hồng c.h.ử.i bới ai nấy đều nhíu mày nhìn lại. Khang Tú thấy xấu hổ, kéo kéo tay cô ta nói nhỏ: "Thôi đừng c.h.ử.i nữa, người ta đang nhìn kìa." Trịnh Hồng dậm chân thình thịch, dắt tay Lữ Chí Quân đi thật nhanh.

Giang Niệm về nhà là bắt tay vào trồng rau ngay. Cô còn đặc biệt mua thêm bí đỏ và khoai lang về trồng, định bụng lúc bí chín sẽ làm bánh bí đỏ, mứt bí hoặc nấu cơm bí đỏ. Trồng xong cũng đã quá trưa, cô ăn uống qua loa rồi đi ngủ một giấc. Chiều dậy, cô xách xô tưới nước cho đám cây non. Rau ngoài ruộng tự canh cũng bắt đầu lớn rồi, hôm trước Lục Duật đã tưới nước trước khi đi, chắc khoảng hai ngày nữa cô mới cần ra đó.

Không có Lục Duật, cuộc sống cứ thế bình lặng trôi qua. Hai ngày sau, tưới rau trong sân xong, Giang Niệm định ra ruộng tưới nước nhưng lại gặp phải một vấn đề hóc búa. Cô không biết gánh nước...

Đang loay hoay không biết làm thế nào thì ngoài cửa vang lên tiếng Chu Tuấn: "Chị dâu ơi!"

Chu Tuấn bước vào thấy hai xô nước và chiếc đòn gánh bên giếng, chẳng nói chẳng rằng tiến tới gánh nước ngay: "Phó đoàn trưởng trước khi đi đã dặn em rồi, cứ cách vài ngày phải tưới rau một lần, hôm nay đúng lịch. Chị dâu cứ bận việc của chị đi, ruộng rau để em lo."

Thế là nỗi lo của Giang Niệm được giải tỏa. Trời cũng bắt đầu sập tối, cô bảo Chu Tuấn: "Thế thì cảm ơn chú nhé. Chú cứ làm đi, em vào làm cơm tối, lát xong em gói vào cặp lồng cho chú mang về ký túc xá mà ăn."

Chu Tuấn gánh đòn gánh lên vai, hì hì cười: "Thế thì em không khách sáo đâu ạ." Cậu vẫn còn thèm thuồng hương vị bữa cơm hôm nọ chị dâu nấu, chưa bao giờ được ăn món gì ngon đến thế. Nghĩ đến chuyện lát nữa lại được thưởng thức, bước chân gánh nước của cậu cũng trở nên thoăn thoắt hơn hẳn.

Tối đó Giang Niệm nấu canh bột mì và làm bánh hành áp chảo. Ánh đèn bếp sáng trưng, bóng dáng nhỏ nhắn của cô bận rộn bên trong in dài ra tận cửa. Chu Tuấn chạy đi chạy lại ba chuyến, lúc quay về sau chuyến cuối cùng thì trời đã tối hẳn. Cậu cố tình mở rộng cổng hết cỡ để các chị vợ hay chiến hữu đi ngang qua đều có thể nhìn thấy rõ bên trong sân, như vậy sẽ tránh được điều tiếng. Dù sao đêm hôm cậu ở lại nhà Lục phó đoàn khi anh không có nhà, trai đơn gái chiếc đóng cửa thì không hay chút nào.

Lưu doanh trưởng đi làm về, đi ngang qua cửa nhà Lục Duật thấy Chu Tuấn đang đứng bên giếng cùng chiếc đòn gánh, còn Giang Niệm thì đang lúi húi nấu cơm trong bếp. Chu Tuấn thấy Lưu doanh trưởng liền đứng nghiêm chào: "Báo cáo Lưu doanh trưởng, anh đã về ạ?"

Lưu Cường gật đầu: "Đi tưới rau về đấy à?"

Chu Tuấn cười: "Vâng, Lục phó đoàn dặn em trông nom ruộng rau giúp, kẻo cây héo c.h.ế.t hết ạ."

Lưu Cường mỉm cười không nói gì. Giang Niệm trông nhỏ nhắn gầy yếu thế kia, đúng là không phải hạng người biết gánh nước. Anh bỗng nhớ lại trước kia mỗi khi Lữ Quốc Sinh vắng nhà, Trịnh Hồng lại dăm bữa nửa tháng gọi anh sang giúp, khi thì gánh nước vào chum, khi thì tưới rau ngoài ruộng. Lúc đó anh chỉ nghĩ Trịnh Hồng một mình nuôi con vất vả nên mới nhận lời giúp đỡ.

Lưu Cường về đến nhà, thấy hai đứa con đang ngồi trên ghế trong sân, còn Từ Yến đang múc hai xô nước từ giếng xách vào bếp. Anh chợt nhận ra, suốt hai năm qua anh toàn đi gánh nước giúp Trịnh Hồng, còn nước nôi trong nhà mình hình như anh chưa từng chạm tay vào.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.