Thập Niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 232

Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:53

Chử Hi định đưa ít đồ sang điểm thanh niên trí thức trước, rồi lát nữa ra Cung tiêu xã mua ít đồ sang thăm Trương Thục Mai. Ai ngờ đến nơi thì thấy Trương Thục Mai cũng ở đó, đang cùng mọi người náo nhiệt chuẩn bị cơm tất niên.

Điểm thanh niên trí thức vẫn dáng vẻ cũ, mấy gian nhà nhỏ, tường đất vàng mái tranh.

Thấy có người đến, Trương Thục Mai nhận ra đầu tiên, kích động đứng dậy: "Sao cậu lại về đây? Cũng chẳng báo trước một tiếng, mau vào nhà ngồi đi."

Chử Hi cười với cô ấy: "Tối qua mới về, đằng nào cũng phải về nên tớ không báo, gửi thư tốn tiền mà."

Trương Thục Mai bật cười, giơ tay đ.á.n.h cô: "Cái đồ keo kiệt này, mau vào đi, bên ngoài lạnh c.h.ế.t đi được."

Nói rồi kéo tuột người vào trong nhà. Điểm thanh niên trí thức không nhiều người lắm, Chử Hi chỉ nhận ra vài gương mặt quen, còn lại là người lạ. Trương Thục Mai giới thiệu: "Đây là Tiểu Vương, đây là Tiểu Đồng, đây là Tịch Mai... đều là thanh niên trí thức mới đến mấy năm nay. Vốn còn mấy người nữa nhưng năm nay thi đỗ đi rồi. Cậu không biết đâu, năm nay đúng là nhờ phúc cậu cả. Điểm thanh niên trí thức chúng tớ có mười ba người, thi đỗ tám người, còn năm người sang năm thi tiếp, mọi người đều rất tự tin, ai cũng bảo tớ phải cảm ơn cậu một tiếng đấy."

Thấy Chử Hi đến, những người khác người rót nước, người bê thùng than sưởi cho cô ngồi. Nghe Trương Thục Mai nói vậy, ai cũng cười gật đầu.

"Đúng đấy, mấy người chúng em không thi đỗ, giờ hối hận c.h.ế.t đi được. Biết thế xem tài liệu của chị ngay từ đầu. Dương Ngọc Hồng cuối cùng ôn không kịp, cầm luôn vở ghi chép của chị học thuộc lòng, thế mà cuối cùng lại đỗ." Một nữ thanh niên trí thức trẻ tóc ngắn ngang tai cảm thán.

Chử Hi cười cười: "Đó đều là những kiến thức cơ bản. Tôi nghĩ mọi người đọc sách giáo khoa không kịp nữa nên gửi một thể về. Sang năm thi đại học chắc sẽ quy củ hơn, vẫn nên lấy sách giáo khoa làm gốc, vở ghi chép chỉ làm công cụ hỗ trợ thôi."

"Vâng ạ."

Trò chuyện vài câu, những người khác tản đi, để lại không gian cho Chử Hi và Trương Thục Mai.

Trương Thục Mai nắm tay Chử Hi, vẻ mặt đầy cảm kích nhìn cô, khiến Chử Hi cũng thấy ngại.

"Thật sự phải cảm ơn cậu. Cậu cũng biết đấy, tớ ngày xưa đi học thành tích bình thường lắm, nhất là xuống nông thôn bao nhiêu năm nay, cũng chỉ nhận biết vài con chữ, kiến thức trong sách quên sạch sành sanh. Nếu không phải cậu đột nhiên gửi sách về, tớ cũng chẳng nghĩ đến chuyện đọc sách. Mà có đọc thì đến tháng 10 lúc đó với tớ cũng muộn rồi, chắc chắn không ôn lại kịp so với người khác."

Chuyện này Trương Thục Mai cảm thấy mình có thể nhớ cả đời. Chính là vào tháng 6 năm nay, Chử Hi đột nhiên gửi sách giáo khoa cấp ba và đề thi về cho cô ấy, cũng không nói nguyên do, chỉ giục cô ấy mau chóng học đi. Lúc đó cô ấy nghĩ, Chử Hi ở phương Bắc, tin tức linh thông hơn mình, có thể là nghe ngóng được gì đó, nên vội vàng cầm sách lên xem, dù rất nhiều chỗ không hiểu cũng c.ắ.n răng mà gặm.

Lúc đó cô ấy còn rủ chồng cùng xem. Chẳng qua xem mãi mà chẳng thấy có động tĩnh gì, chồng cô ấy lại dành nhiều thời gian đi làm kiếm công điểm hơn. Khi đó cô ấy cũng định bỏ cuộc, nhưng mỗi lần định bỏ lại lôi thư Chử Hi ra đọc. Cô ấy muốn về thành phố, muốn nắm lấy cơ hội, dù cơ hội đó vô cùng mong manh.

Cho nên khi người khác nghỉ ngơi, khi người khác buổi sáng chưa dậy, cô ấy đã cầm sách c.ắ.n răng học, chỗ nào không hiểu thì chạy sang hỏi em trai Chử Hi.

Thế nên đến tháng 10 báo đăng tin khôi phục thi đại học, khi mọi người hối hận không kịp thì cô ấy biết mình đã đặt cược đúng.

Tuy rằng trong cả điểm thanh niên trí thức cô ấy thi không phải tốt nhất, nhưng đối với cô ấy, thế là đã mãn nguyện lắm rồi.

Chử Hi vỗ vỗ tay bạn, hỏi dự định sau này: "Chồng cậu tính sao?"

"Bọn tớ bàn bạc rồi, sang năm anh ấy ở lại đây ôn thi tiếp. Anh ấy học thông minh, năm nay cũng xui, hôm thi lại bị ốm. Sang năm cũng thi vào trường tớ. Tớ về thành phố trước, con thì gửi bà nội nó trông giúp."

"Vậy là tốt rồi."

Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, nói chuyện tình hình bên ngoài, những điều cần chú ý khi học đại học. Chử Hi còn kể lại trải nghiệm đi học của mình cho bạn nghe, coi như để tham khảo.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.