Thập Niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 69

Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:31

Mẹ Chử còn kể cho cô một chuyện khác. Hôm mùng hai về, Chử Hi lỡ miệng kể chuyện hôn sự của Xuân Miêu. Mẹ Chử nghe xong cũng thấy mẹ Lận làm thế không ổn: "Mẹ chồng con đúng là đầu óc bã đậu à? Chỗ đó mà cũng gả được? Đừng tưởng ai cũng như con rể mà biết lo cho gia đình. Anh cả nhà trai sau này mặc kệ thì sao? Hai ông bà già c.h.ế.t đi thì chẳng phải Xuân Miêu gánh hết nợ đời à? Con gái nhà người ta sướng không muốn lại đi đ.â.m đầu vào hầu hạ một thằng ngốc, lỡ đẻ ra đứa con ngốc nữa thì sống sao nổi?"

Cuối cùng xui xẻo chỉ có nước đổ lên đầu con rể bà. Đến lúc đó cô em chồng không được nhờ nhà chồng, mẹ Lận lại chẳng ăn vạ con trai cả? Bà nghĩ đến đây mà vừa giận vừa xót, mắng mẹ Lận là mụ già hồ đồ hại người.

Tối hôm đó, hai mẹ con nằm trên giường, mẹ Chử bảo: "Chuyện cô em chồng con đã chốt chưa? Mẹ nghe ngóng được một mối tốt lắm."

"Con mặc kệ." Chử Hi dẩu môi, "Tùy bà ấy thôi. Gả không tốt thì liên quan gì đến con? Khuyên mãi không nghe, mấy hôm nay cứ chạy sang nhà thím Hứa suốt, việc nhà bỏ bê, toàn chồng con lo liệu. Đúng là không phải con đẻ có khác, còn bắt chồng con chạy lên huyện xem xét. Da mặt dày thật đấy, Đại Oa bận tối mắt tối mũi, bà ấy không giúp còn thêm phiền."

Mẹ Chử nghe mà đau lòng c.h.ế.t đi được. Bà vội phân tích lợi hại cho Chử Hi nghe, rồi nói: "Đừng nói lời ngốc nghếch. Con về bảo với mẹ chồng con, mẹ tìm được nhà này thực sự rất tốt. Nhà trai 23 tuổi, họ Hồ, làm ở xưởng chế biến thịt. Trước kia mẹ từng nhắm cho con nhưng không thành, giờ giới thiệu cho cháu gái bà cô của con. Không ngờ lại thành đôi, giờ nhà họ ngày nào cũng có thịt ăn."

"Chị họ con bảo xưởng đó có cậu thanh niên vừa khéo thiếu vợ. Cậu ta thật thà chất phác, tiếc là có bà mẹ mù lòa khó tính, cãi nhau với cả xóm nên chẳng ai thèm gả. Nhưng năm ngoái bà mẹ mất rồi. Cậu ta người tốt, từng ăn cơm ở nhà chị họ con mấy lần. Chị họ con bảo xưởng chế biến thịt sang năm sáp nhập vào huyện, được phân nhà, chẳng phải tốt hơn gả cho thằng ngốc sao? Mẹ đã bảo chị họ con giữ mối rồi. Con về nói với mẹ chồng, bỏ lỡ cơ hội này là tiếc cả đời đấy."

"..." Chử Hi nghĩ thầm, nếu đến nước này mà mẹ Lận vẫn u mê bất ngộ thì đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.

Ngày hôm sau, Chử Hi trang điểm xong ngồi chờ trong phòng. Lận Tông Kỳ sợ cô sốt ruột, bảo Hữu Khánh chạy sang báo cáo tình hình: "Nhà đông khách lắm, em thấy cả đồng đội của anh cả, đi xe đạp to ơi là to. Chị dâu, chị bảo anh cả có biết đi xe đạp đón chị không?"

Chử Đại Ni bước vào cười: "Còn phải xem anh cả em có biết đi không đã chứ?"

Lận Hữu Khánh đáp ngay: "Anh cả em chắc chắn biết. Anh ấy cái gì cũng biết."

Lận Nhị Ni trêu: "Chú em phấn khích thế, tí nữa cho chú ngồi lên xe luôn nhé."

"Được ạ!" Hữu Khánh buột miệng, làm cả phòng cười ầm lên.

Đến trưa, Lận Tông Kỳ đến thật, cưỡi một chiếc xe đạp to tướng. Vì là ngày vui, đầu xe buộc vải đỏ. Trời lạnh, mẹ Chử lót hai cái quần cũ lên yên sau. Chử Hi ngồi lên, ôm một chiếc áo bông cũ chắn gió.

Lận Tông Kỳ đạp rất chậm, đoàn người đi bộ theo sau. Mấy chàng rể nhà họ Chử đều ôm quà, nào lạc, nào khoai. Thực ra đồ tốt mẹ Chử đã lén đưa cho Chử Hi cả rồi, tiền và phiếu là thiết thực nhất, không thể để nhà họ Lận hưởng ké được.

Hôn lễ rất đơn giản, chỉ là mời mọi người bữa cơm. Trong sân bày bốn bàn, một bàn cho bạn bè đồng đội của Lận Tông Kỳ, ba bàn cho họ hàng hai bên. Cỗ bàn do Lận Tông Kỳ chuẩn bị từ trước Tết, có thịt có rau đàng hoàng. Mẹ Lận tiếc của nhưng không dám ho he, chỉ biết cười gượng gạo.

Chử Hi không ra ăn cỗ mà được đưa về phòng làm lễ, rồi ngồi trên giường chờ. Lận Tông Kỳ bưng đồ ăn vào cho cô: "Ngoài trời lạnh, em ăn trong phòng đi. Thùng than mới thêm than đấy, nếu không ngủ được thì ngồi sưởi ấm. Anh đi rót nước cho em."

"Vâng." Chử Hi nhìn anh, nắm lấy tay anh trước khi anh đi: "Vất vả cho anh rồi."

Mắt anh thâm quầng, chắc đêm qua thức khuya lắm. Bố Lận thì chẳng trông cậy được gì.

Lận Tông Kỳ lắc đầu: "Không sao, em mệt thì nghỉ sớm đi."

Xong xuôi tiệc tùng, khách khứa về hết, Chử Hi ngủ một giấc dậy thì trời đã tối. Cô nghe tiếng dọn bàn ghế lục cục bên ngoài. Lận Tông Kỳ đẩy cửa bước vào, cười với cô: "Lát nữa ăn cơm, anh lấy nước cho em rửa mặt trước nhé."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.