Thập Niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 75
Cập nhật lúc: 25/12/2025 01:32
Nói đến đây Chử Hi cũng thèm nhỏ dãi. Cô sắp sinh rồi, chẳng phải cần bồi bổ hay sao?
Lận Xuân Miêu bên cạnh dỏng tai lên nghe. Mấy cái khác không lọt tai, chỉ nghe được mỗi câu "nhà trai đẹp trai, ngày nào cũng có thịt ăn". Trong lòng cô nàng lập tức rạo rực.
Mẹ Lận hành động rất nhanh, hôm sau lại đi tiếp, còn đặc biệt mua đường và bánh kẹo ở Cung tiêu xã. Nghĩ nhà trai chỉ còn một ông bố, sợ họ không chu đáo nên bà phải lo liệu nhiều hơn. Bà gọi cả mẹ Chử ở đội 11, hai người lại cùng đến nhà họ Hồ.
Chuyện cụ thể Chử Hi không rõ, chỉ biết buổi chiều mẹ Lận hớn hở trở về, bảo đã mời nhà trai ngày mai tan làm qua ăn bữa cơm.
Chử Hi không muốn làm mọi người mất hứng, nhưng vẫn nhắc nhở: "Mẹ, bên nhà thím Hứa không sao chứ ạ?"
Mẹ Lận dường như đã quên béng chuyện này, nghe xong mặt cứng đờ. Bắt gặp ánh mắt của Chử Hi, bà chỉ thấy chột dạ.
"..." Chử Hi chớp mắt nhìn bà, không nói gì, nhưng trong lòng thì cười thầm hả hê.
Hết cách, buổi chiều mẹ Chử lại phải xách quà sang nhà họ Hứa. Nhưng lần này không phải bánh kẹo gì, mà là ít rau dưa nhà trồng và dưa muối. Bà đi không lâu đã về, mặt hầm hầm, có vẻ như đã cãi nhau to và chia tay trong không vui.
"Chị dâu..." Lận Xuân Miêu sợ sệt nhìn Chử Hi.
Vừa rồi mẹ Lận đi, cô nàng cứ đi đi lại lại trong sân. Giờ thấy mẹ về với sắc mặt khó coi như thế, cô lại cuống lên. Tóm lại, chưa cắt đứt được mối hôn sự trong thành kia thì cô ăn ngủ không yên.
Không biết có phải do sợ chuyện cưới xin hay cảm động vì lời nói của Chử Hi hôm nọ, mà hai hôm nay Lận Xuân Miêu ngoan ngoãn vô cùng, gì cũng tâm sự với Chử Hi, quan hệ hai chị em dâu tốt lên trông thấy.
Chử Hi cũng không ngốc, nhân cơ hội này "tẩy não" cho cô em chồng. Nào là mẹ lớn tuổi rồi, ít ra ngoài, không hiểu biết nhiều, suy nghĩ không chu toàn, có khoảng cách thế hệ với người trẻ. Ngược lại người trẻ chúng ta đầu óc linh hoạt, có chủ kiến, biết mình muốn gì... Tại sao cô lại có thể áp chế bác gái cả, nói vài câu khiến người ta không dám cãi lại? Tại sao khi đối mặt chuyện hôn sự này, ý kiến của mẹ và vợ chồng cô lại khác biệt lớn đến thế?
Bởi vì cô có học, vì cô trẻ tuổi thông minh nhìn xa trông rộng, vì chuyện của người trẻ phải để người trẻ giải quyết...
Những lời này khiến Lận Xuân Miêu tâm phục khẩu phục, thấy câu nào cũng chí lý. Qua chuyện này cô càng thấy mẹ mình... ngốc thật. Nhất là nhớ lại lời chị dâu tối qua: rõ ràng lấy kẻ ngốc chẳng có chút lợi lộc gì, thế mà mẹ cứ đ.â.m đầu vào, nếu không có chị dâu thì cô tiêu đời rồi.
Chử Hi cũng không lừa phỉnh không công. Như lời mẹ Chử nói, Lận Xuân Miêu gả tốt thì vợ chồng cô sau này mới thoải mái. Hơn nữa, họ hàng nhà họ Lận không thể cắt đứt hoàn toàn, so với nhà bác cả mưu mô, cô thà qua lại với những người dễ bị dắt mũi như mẹ Lận và Xuân Miêu còn hơn.
Lận Xuân Miêu tuy tính tình chẳng ra sao nhưng là kẻ ruột để ngoài da. Loại người này có mặt tốt mặt xấu: tốt là dỗ ngọt thì nghe lời răm rắp, chỉ đâu đ.á.n.h đó; xấu là dễ gây họa đắc tội người khác, dễ bị lợi dụng. Cô không lo bò trắng răng, cô sợ sau này địa vị Lận Tông Kỳ càng cao, người khác sẽ nhắm vào người nhà anh mà ra tay. Cô phải chuẩn bị sẵn sàng để đề phòng những rủi ro có thể đến từ gia đình nhà bác cả, phải tạo thế cân bằng giữa hai nhà thì mới yên tâm đi xa được.
"Sợ cái gì, trời sập còn có người cao to chống đỡ." Chử Hi bình tĩnh đáp, nhẹ bẫng như không.
Lận Xuân Miêu nghe xong thì yên tâm hẳn. Cô cảm thấy mình lùn, chắc trời không sập trúng mình đâu.
Cũng may lần này mẹ Lận không hồ đồ. Tuy trở mặt với thím Hứa nhưng bà nắm chắc phần thắng. Rốt cuộc ngay từ đầu thím Hứa đâu có nói nhà trai là kẻ ngốc, chứng tỏ bà ta đã có tâm địa bất chính rồi.
Chuyện nhà họ Lận hối hôn lan truyền nhanh chóng trong đội. Ở nông thôn, nam nữ đã hẹn xem mặt thì coi như chuyện đã định tám chín phần. Mẹ Lận nói nhà Hứa không phúc hậu, giới thiệu kẻ ngốc cho con gái bà. Thím Hứa mắng nhà Lận không biết xấu hổ, rõ ràng đồng ý rồi lại đổi ý... Ông nói gà bà nói vịt, tóm lại hai nhà sau này chắc chắn không nhìn mặt nhau.
Mẹ Lận tuy giận nhưng không quên chuyện mời con rể tương lai ăn cơm. Sáng sớm bà đã bắt bố Lận đi mua thịt, sai Hữu Khánh và Xuân Mai ra Cung tiêu xã mua hoa quả. Trưa đến xào một bàn thức ăn thịnh soạn.
