Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 96: Đạt Thành 100 Điểm
Cập nhật lúc: 24/12/2025 06:09
"Lão Quý, mau tới đây, xem chúng tôi phát hiện cái gì này, nơi này lớn đến kinh người." Ninh Thanh Trí hướng về phía Quý Diễn Minh cười tủm tỉm vẫy tay: "Chỉ chờ các cậu đến để vào thám thính tình hình thôi."
Năm đồng chí đi cùng Quý Diễn Minh nhìn thấy cửa hang này đều nở nụ cười kích động.
Quý Diễn Minh vốn ít cười, trên mặt cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, gật đầu với ba anh em Ninh Tịch Nguyệt: "Làm tốt lắm."
"Chủ yếu vẫn là công lao của các em tôi, là bọn nó vận khí tốt, vô tình mở ra chỗ này."
Ninh Thanh Trí lại ghé sát Quý Diễn Minh nhỏ giọng nói: "Bên trong nếu thật sự là địa điểm chúng ta tìm kiếm thì đừng quên công lao của hai đứa nó đấy."
Anh đây là muốn kiếm chút phúc lợi cho các em mình.
"Yên tâm, sẽ không quên công lao của bọn họ, sẽ không bạc đãi đâu." Quý Diễn Minh vỗ vỗ vai anh, trịnh trọng đưa ra một lời hứa.
Có lời hứa này Ninh Thanh Trí liền an tâm rồi. Dựa theo mức độ công lao này báo lên, khen thưởng là không thể thiếu cho các em.
Ninh Tịch Nguyệt thì không chú ý hai người đang nói gì, cô cùng Ninh Thanh Viễn tiếp tục ghé vào cửa nhìn vào trong.
Hơn nữa cô đang suy tư về cái bình xịt làm sạch không khí khử độc trừ chướng khí vừa đ.á.n.h dấu được.
Vật phẩm đ.á.n.h dấu này rất rõ ràng nói lên rằng ở một nơi nào đó trong không gian phía dưới, không khí tràn ngập chất độc hại.
Tuy bọn họ ở cửa hang không cảm thấy gì, nhưng Ninh Tịch Nguyệt tin chắc vật phẩm đ.á.n.h dấu này nhất định sẽ dùng tới, cô đang suy tư xem khi nào dùng thì thích hợp.
Bên này, Quý Diễn Minh gọi hai đồng chí bước ra khỏi hàng. Hai người lấy ra một bộ công cụ chuyên nghiệp, thí nghiệm một phen ở cửa. Ninh Tịch Nguyệt tò mò nhìn công cụ trong tay họ, là một cái máy đo đơn giản.
"Báo cáo, hết thảy bình thường."
Quý Diễn Minh gật đầu, nghiêm túc nhìn về phía mọi người: "Đeo mặt nạ phòng độc vào."
"Để lại hai người bên ngoài tiếp ứng." Quý Diễn Minh nhìn về phía Ninh Tịch Nguyệt và Ninh Thanh Viễn: "Hai người cũng ở lại, chờ bên ngoài, tình hình bên trong không rõ ràng, nguy hiểm."
"Được."
Hai anh em ngoài mặt thì vâng dạ, trong lòng lại có chút mất mát. Chính mình phát hiện một nơi kỳ quái nhưng không thể vào xem, là một chuyện tiếc nuối.
Bất quá bọn họ cũng biết lúc này mới hợp lý, trong lòng tỏ vẻ thông cảm. Không chỉ là chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng mà còn liên quan đến cơ mật.
Ninh Tịch Nguyệt nghĩ đến việc hôm nay số lần đ.á.n.h dấu ba lần đã dùng hết, vật phẩm đ.á.n.h dấu cũng đã lấy được tay, chút tiếc nuối cuối cùng cũng không còn. Căn cứ vào vật phẩm đ.á.n.h dấu, cô đại khái biết bên trong là tình huống gì, có vào hay không đều không sao cả.
Khi Ninh Thanh Trí đi vào lại dặn dò hai người một phen: "Hai đứa không được chạy loạn, ngoan ngoãn chờ ở cửa, bọn anh ra sẽ đưa hai đứa xuống núi."
Ninh Thanh Viễn gật đầu: "Vâng."
"Biết rồi mà anh." Ninh Tịch Nguyệt vẫy tay, nhìn theo bọn họ đi xuống, đèn pin còn chiếu đường giúp bọn họ.
Nếu không thể đi vào, cô cũng chỉ có thể sử dụng bình xịt làm sạch không khí ở chỗ này.
"Thống Tử, nên sử dụng bình xịt thế nào để tác dụng xuống phía dưới?"
"Đinh, chỉ cần ký chủ ở trong không gian hang động, bình xịt làm sạch không khí có thể tác dụng lên khắp cả không gian bên trong hang."
Đã hiểu.
Chuyện này còn không đơn giản sao.
Ninh Tịch Nguyệt làm như không có việc gì đi đến bậc thang đầu tiên của cửa hang ngồi xuống, chân tự nhiên giẫm lên bậc thang thứ hai, như vậy chẳng phải là thuộc về không gian này rồi sao.
Hai vị đồng chí canh cửa thấy cô chỉ ngồi ở bậc thang không nhúc nhích liền không quản cô.
Ninh Thanh Viễn đang lảng vảng ngoài cửa hang thấy em gái như vậy, cũng đi qua ngồi xếp hàng cạnh Ninh Tịch Nguyệt.
"Em gái, tầm nhìn thế này quả nhiên tốt hơn nhiều, vẫn là em biết chọn chỗ."
Ninh Tịch Nguyệt dứt khoát đưa đèn pin cho anh trai, để anh tự mình chiếu xem.
Còn mình thì giao tiếp với hệ thống: "Thống Tử, sử dụng bình xịt làm sạch không khí, tác dụng vào bên trong."
"Đinh, phạm vi sử dụng phù hợp. Bình xịt làm sạch không khí khử độc trừ chướng khí đã sử dụng, chất lượng không khí trong phòng thí nghiệm ngầm: Ưu."
Hoàn mỹ!
Lần này không cần lo lắng vấn đề an toàn tính mạng về phương diện trúng độc cho anh Cả và đồng chí Quý nữa.
Nhìn thấy bọn họ đi xuống rồi vào các phòng thám thính, trên quảng trường đã thấy bóng người bọn họ. Anh Hai cô thì xem đến mùi ngon, không thấy bóng người liền xem kết cấu bên trong không gian. Ninh Tịch Nguyệt lại cảm thấy ngồi ở đây có chút nhạt nhẽo, không biết phải đợi bao lâu.
Đơn giản chống cằm, phân ra một nửa tâm thần tiến vào không gian để học tập.
Tiên tiến vào nhẫn không gian, Ninh Tịch Nguyệt nhìn thấy cây cherry cô quay thưởng mấy lần mới trúng, cư nhiên dưới tác dụng của đất đen (hắc thổ) đã kết quả. Lần đầu tiên kết quả, quả không nhiều lắm, tầm hai mươi mấy quả, có mấy quả đã đỏ, độ một hai ngày nữa là có thể biến thành màu tím đen hoàn toàn chín.
"Xem ra là nên đi khiêu chiến một trăm điểm, cũng không biết sẽ có khen thưởng gì." Ninh Tịch Nguyệt nghĩ đến việc sắp được ăn cherry liền tràn ngập mong chờ vào phần thưởng một trăm điểm tiếp theo.
Hôm nay cô nhất định phải đạt tới một trăm điểm mới rời đi.
Đương nhiên, đi chinh phục một trăm điểm chính là món đồ len đầu tiên cô học được. Cô đan giỏ rau bằng mây tre đan tốt nhất, điểm trung bình là 98 điểm, lần tốt nhất đạt tới 99 điểm, chỉ kém một điểm, nhưng cô vẫn luôn không thành công, kẹt ở đó rất lâu, dở dở ương ương rất khó chịu.
Hôm nay cô có chút ý tưởng mới.
Ninh Tịch Nguyệt lại click mở video dạy học ôn cố tri tân. Trừ lần đầu tiên click mở video dạy học là chính mình tiến vào lớp học do Thống T.ử hóa thân thành thầy giáo giảng dạy, về sau click mở cùng tiết học chính là tiến vào lớp học xem lại video thu lại lần đầu tiên, thuộc về việc tự mình xem lại video dạy học chính mình tham gia.
Mỗi lần xem lại buổi học đầu tiên của chính mình đều có những hiểu biết khác nhau.
Nhìn đến cuối video, thấy chính mình làm ra một cái giỏ rau xấu xí rồi cười như một kẻ ngốc.
Trong lòng Ninh Tịch Nguyệt xác định nên làm thế nào để đạt tới một trăm điểm.
Cô nghĩ cô đã tìm được nguyên nhân.
Từ trước tới nay mỗi lần làm bài tập trong phòng mô phỏng, trong lòng cô đều nghĩ cái giỏ lần này phải làm được bao nhiêu điểm, suy xét đều là làm thế nào để điểm cao hơn, chứ chưa từng dùng thật tâm đặt vào cái giỏ.
Click mở bài tập luyện tập, tiến vào phòng mô phỏng, Ninh Tịch Nguyệt cầm lấy dây mây, toàn tâm toàn ý đầu nhập vào thế giới đan giỏ, đầu óc không tạp niệm, không nhanh không chậm đan.
Cái giỏ này là cái tốn thời gian lâu nhất từ trước đến nay của Ninh Tịch Nguyệt, nhưng chính cô lại không cảm nhận được thời gian trôi đi.
Trừ bỏ dây leo dư thừa cuối cùng, một cái giỏ hình hoa hướng dương hiện ra trước mắt.
Ninh Tịch Nguyệt đặt thành phẩm cuối cùng ngay ngắn trước mặt nhìn kỹ. Ừm, chính cô rất hài lòng.
Cầm cái giỏ đi về phía đài nộp bài tập.
"Đinh, qua kiểm nghiệm, tác phẩm giỏ rau nộp lên lần này được 100 điểm, đạt tới phẩm chất hoàn mỹ."
"Đinh, kích hoạt phần thưởng phẩm chất hoàn mỹ: Một phòng học nhỏ có tốc độ dòng chảy thời gian chậm hơn bên ngoài một trăm lần, ký chủ có thể tùy ý sử dụng; một cơ hội quay thưởng vòng quay lớn siêu cấp xa hoa; một hộp quà mù (blind box)."
"Đinh, kích hoạt chức năng nâng cấp hệ thống. Hệ thống sắp nâng cấp, ký chủ vui lòng rời khỏi phòng mô phỏng trong vòng mười giây."
Cũng chỉ một giây thời gian, Ninh Tịch Nguyệt còn chưa kịp phản ứng lại, người đã bị b.ắ.n ra khỏi phòng mô phỏng.
Trong đầu Ninh Tịch Nguyệt chỉ có một câu: "Ta - Hôi Thái Lang - sẽ còn quay lại! Ngao!"
