Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản - Chương 181
Cập nhật lúc: 06/09/2025 02:29
----
Nghĩ gì vậy?
Cũng có phải đang nằm mơ đâu.
Về phần nói là hai vợ chồng kết hôn không sinh được con liền trách nhà gái?
Nếu thật sự là lỗi của nhà gái thì còn đỡ, nếu cuối cùng là vấn đề của nhà trai...
Thế thì thật thú vị.
Loại tình huống này chỉ nghĩ đến hậu quả thôi, Quản Vũ đã bắt đầu da đầu tê dại.
Về phần đến chỗ cô, vì sao cô lại nghĩ là vấn đề của mình.
Còn không phải bởi vì trong mộng cô cũng không sinh được ư?
Cô sợ mình không chỉ vì vấn đề bị nhiễm lạnh mà có thể còn có liên quan tới thể chất của mình.
Cho nên trước tiên tự kiểm tra chính mình sau đó xem tình huống rồi kiểm tra Lộ Trường Phú.
Suy nghĩ của Lộ Trường Phú đối với chuyện này hiển nhiên càng rõ ràng hơn Quản Vũ.
Thái độ của anh đối với con cái chính là nếu có, hai người đều muốn vậy thì đẻ.
Nếu không thì hai người có thể bỏ.
Sao nào?
Cưới vợ về chỉ là để sinh con thôi à?
Dù sao Lộ Trường Phú mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, suy nghĩ của anh đơn giản thô bạo như vậy đấy.
Bây giờ Quản Vũ nói muốn đi khám, Lộ Trường Phú suy nghĩ một chút rồi nói:
"Vậy anh cũng đi, cùng nhau khám.”
Quản Vũ: ?
Cô nghe xong lời này liền ngây ngẩn cả người, hiển nhiên không nghĩ tới Lộ Trường Phú lại còn có giác ngộ như vậy.
Đối với việc này, Lộ Trường Phú giải thích rất nhanh:
"Thời trẻ ông nội anh từng học vài năm y học, không tính là tinh thông, về sau không có điều kiện liền không học nữa.
Ông nói với anh sinh con là vấn đề của hai người, lúc đất kia không phát triển được hoa màu, không chỉ phải xem đất thế nào mà còn phải xem hạt giống của em thế nào.”
Lộ Trường Phú nói một cách thô lỗ nhưng lại là đạo lý đơn giản nhất.
Giống với kiến thức khoa học mà Quản Vũ tiếp nhận được sau này.
Tuy rằng cô cảm thấy có thể là vấn đề của mình nhưng nếu hai người đều đi kiểm tra thì cũng bớt được không ít chuyện.
Để tránh sau này cô kiểm tra thấy không có vấn đề gì còn phải nghĩ cách khuyên Lộ Trường Phú tới.
Hai người thương lượng xong, hôm sau Thiên Lộ Trường Phú xin nghỉ một ngày, cùng Quản Vũ đến bệnh viện kiểm tra.
Điều kiện y tế bên bọn họ chỉ có thể xem là bình thường, nhưng bệnh viện huyện bên kia có một thầy thuốc đông y già rất lợi hại.
Đối phương bắt mạch rất giỏi, đương nhiên phí khám bệnh cũng không tính là rẻ.
Dù là như thế, Quản Vũ vẫn bỏ tiền ra kiểm tra.
Kết quả kiểm tra là cả hai đều có sức khỏe tốt, không có vấn đề bên nào không thể có con.
Thầy thuốc già sợ vợ chồng trẻ cầu con áp lực lớn, còn cố ý khuyên nhủ:
"Chuyện con cái này là ý trời, thả lỏng tâm trạng, đừng quá khẩn trương.
Quá lo lắng cũng dễ khó mang thai được.
Đừng nghĩ nhiều như vậy, còn trẻ mà, sinh quá sớm cũng không có lợi với cơ thể đâu.”
Biết thân thể không thành vấn đề, Quản Vũ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Lộ Trường Phú lại rất ổn, anh rất thông suốt.
Vẫn là câu nói kia, có hay không, anh đều có thể thản nhiên tiếp nhận.
Sở dĩ tới đây là muốn cho Quản Vũ an tâm.
Bây giờ sau khi biết hai người đều không có vấn đề gì, vợ chồng nhỏ liền thanh thản an tâm về nhà.
Lộ Trường Phú ở nhà một ngày, cũng không nhàn rỗi, sau khi trở về liền lên núi giúp Quản Vũ thu hoạch thảo dược.
Khi vương bất lưu hành trên đất bắt đầu trưởng thành, hàng ngày Quản Vũ đều bận rộn lu bù.
Bận rộn đến cuối tháng 7, ngoại trừ một phần để lại làm giống, toàn bộ Vương bất lưu hành còn lại đều được bán hết.
Tất nhiên ví tiền lại dày lên trông thấy.
Đồng thời Quản Vũ cũng bán đi một phần những thứ mà mình cảm thấy không dùng được trong giỏ rau.
Bởi vì quá bận rộn nên trực tiếp nhường việc mua bán nơ hoa cho Lữ Tiểu Kiều, Quản Vũ thỉnh thoảng sẽ cho đối phương mấy bản vẽ, dáng hoa gì đó.
Lữ Tiểu Kiều cũng không chiếm hơi của cô, kiếm được tiền cũng sẽ tới đưa thịt tặng kẹo vân vân.