Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản - Chương 67
Cập nhật lúc: 06/09/2025 02:21
----
Quản Lan Lan nói rất lớn.
Quản Vũ nghe xong sắc mặt thay đổi ngay lập tức.
Mẹ cô tuy là một người hay cằn nhằn, nhưng thật ra bà cũng chẳng có bản lĩnh gì, nếu đối đầu với người ngoài thì phần thắng gần như bằng không.
Cho nên, Quản Vũ đã kịp phản ứng lại, ném thẳng giỏ cỏ heo cho Lộ Trường Phú, vội vàng nói:
"Anh Trường Phú, em về nhà trước đây. ”
Sau đó, cô vội vã chạy về nhà.
Quản Lan Lan thở hồng hộc chạy đi, được một lát lại quay đầu chạy về, vừa chạy vừa kêu:
"Chờ em với, em mệt c.h.ế.t rồi! ”
Lộ Trường Phú không rõ nguyên nhân, sợ Quản Vũ có chuyện nên cũng vội vàng đuổi theo.
Lúc này cổng nhà Quản Vũ đã rất náo nhiệt.
Dì cả Quản hơi mập, vóc người cũng cao hơn Khương Tố Lan một chút.
Lúc này bà ta đang nằm trên mặt đất, vật lộn với Khương Tố Lan.
Khương Tố Lan là một người có cái miệng thích huyên thuyên, nhưng thực tế nếu đánh nhau thì bà chẳng làm được gì!
Nếu như không có chú và thím Hoa Sơn kéo tới giúp đỡ thì tới lúc Quản Vũ trở về Khương Tố Lan nhất định đã bị đè đánh bầm dập rồi.
Thế nhưng, tình huống lúc này cũng không khá hơn chút nào, dì cả Quản còn mang theo trợ thủ là thím tư Viên Hồng Mai và một người xa lạ cao lớn.
Cho dù chú và thím Hoa Sơn đều gia nhập cuộc chiến nhưng cũng không giữ được mấy người này.
Mấy người loạn lên, anh túm tóc tôi, tôi kéo quần áo của anh, anh kéo chân tôi, tôi đánh tay anh.
Quan trọng là mặc kệ sống c.h.ế.t của đối phương, cũng mặc kệ mục tiêu là ai, đánh trước rồi nói sau!
Có lẽ lúc trước Quản Lan Lan cũng ở trong đội đánh nhau cho nên mới có thể bị kéo tóc tai bù xù.
Thấy càng đánh càng loạn, các thím và chị dâu khác cũng tham gia vào, mọi người vừa cãi nhau đã bắt đầu lao vào đánh nhau...
Quản Vũ muốn xem cuộc chiến.
Nhưng mà cô lại không thể đứng xem được, mẹ cô vẫn còn đang bị đánh cô phải đến giúp thôi.
Đương nhiên lúc này mà tham gia cuộc chiến, chỉ càng làm cho tình huống thêm hỗn loạn.
Nhưng mà vẫn phải chiến thôi!
Đương nhiên trong lúc đánh nhau mà đạp dì cả Quản hai cái, giật tóc bà ta một cái cũng là chuyện không tránh khỏi, nếu là dì cả Quản chắc cũng sẽ không trách cô đâu ha?
Quản Vũ vừa đánh nhau vừa suy nghĩ lý do thoái thác.
Tuy trông cô rất gầy nhưng mà làm việc nhiều năm nên sức lực cũng không nhỏ, nếu không cũng không thể đẩy ngã một người đàn ông trưởng thành như Chu Thanh Lâm mà đánh được.
Lúc này cô đang cố ngăn cuộc ẩu đả, sau đó kéo tay dì cả Quản hai rồi, cuối cùng kéo mẹ cô ra ngoài.
Mục tiêu chính không còn nên những người khác cũng có thể dễ dàng tách ra.
Quản Vũ kéo người ra, dì cả Quản điên cuồng lắc đầu:
"Đâu rồi? Cái gì vậy? Tôi sẽ đánh cô, ah ah ah ah! ”
"Khương Tố Lan, coi con tiện nhân mà cô nuôi này!"
......
Dì cả Quản chửi đổng một lúc cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không đúng, ngẩng đầu lên trưng ra gương mặt thảm hại.
Thấy Quản Vũ đi tới, dì cả Quản lại xông về phía trước, kết quả Quản Vũ giơ tay lên định tát một cái, bà ta hoảng hốt lui về phía sau hai bước ngã phịch xuống đất.
"Ôi trời ơi, cái m.ô.n.g của tôi!"
Dì cả Quản ngã đau, dứt khoát ngồi đó không đứng dậy nữa, nhìn như đang muốn ăn vạ người khác.
Quản Vũ không cho bà ta cơ hội nói, quay đầu hỏi bác gái lớn:
"Bác gái, dì bị làm sao vậy, sao lại bị ngã thế? ”
Bác gái bị dì cả Quản kéo rụng mấy sợi tóc, quần áo xộc xệch, sắc mặt tối sầm.
Nghe Quản Vũ hỏi bà lau mặt một cái, lại liếc nhìn dì cả Quản xong mới nói:
"Dì cả của con tự nhiên lại phát điên hay sao lại tới đây tìm mẹ con gây sự. ”
Dì cả Quản vừa nghe những lời này, lập tức nổi cáu:
"Tôi phát điên sao?
Sao không hỏi cái con Quản Vũ này đã làm chuyện gì?
Tôi giới thiệu đối tượng đàng hoàng cho nó, nó đã trả ơn tôi thế nào? ”
Quản Vũ cảm thấy hơn phân nửa là do lúc Phượng Ny trở về đã làm gì đó kích thích dì cả Quản, đối phương mới tìm tới cửa nhà cô.
Cô nhướng mày, nhìn dì cả Quản đang nổi giận đùng đùng, thẳng thắn hỏi:
"Dì Quản rõ ràng là nhận chỗ tốt của nhà họ Tống nên mới giới thiệu đối tượng cho nhà người ta, chọn con chẳng qua chỉ là cảm thấy con có năng lực.