Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản - Chương 94
Cập nhật lúc: 06/09/2025 02:23
----
Rất nhiều người nghe tin từ báo chí, hoặc nghe từ đài phát thanh, từ lâu đã mong đợi rồi.
Cuối cùng thì bên này bọn họ cũng có, mà lại không thể đến xem sao.
Đừng quan tâm là đến mua hay là đến xem náo nhiệt.
Dù sao cũng phải đến!
Nhiều người thậm chí còn xin nghỉ phép.
Lúc này quầy bán quần áo bên kia đông đúc rất nhiều người, nếu không phải nhân viên bán hàng lạnh mặt nhắc nhở bọn họ: "Đừng đập vỡ kính.”
Quản Vũ sợ những người đó có thể trực tiếp chen vỡ kính mất.
Trong giỏ rau Quản Vũ có một bộ đồ cũng không tệ lắm, cô nhìn một chút, trên sáu mươi cân mặc cũng không thành vấn đề.
Lúc này cô nhìn thấy tư thế này, vừa cân nhắc bán lấy tiền vừa cảm thán nói:
"Khiến người khác phải sợ nha.”
Lộ Trường Phú không hiểu lắm, những người này là đang theo đuổi quần áo sao.
Nhưng nhìn thấy trong số những người chen chúc mua quần áo thì đồng chí nữ chiếm hơn phân nửa, Lộ Trường Phú nghĩ, các đồng chí nữ hẳn là đều thích quần áo mới kia nhỉ?
Anh tự hỏi, mình có nên chen qua mua một cái hay không?
Nếu như thật sự không được thì anh còn có thể đi đến thành phố mua.
Nghe Quản Vũ cảm thán, anh liền gật đầu.
Quản Vũ thật đúng là không có cảm giác gì đối với áo kẻ lính.
Có lẽ là bởi vì trong những thập kỷ tiếp theo, do sự phát triển kinh tế nên quần áo cũng đang thay đổi.
Trước khi cô đi mấy năm, trong thôn rất nhiều cô gái trẻ ra ngoài làm việc trở về rồi ăn mặc như đóa hoa, nhìn rất tươi mới vui vẻ, nhìn diễm lệ hơn nhiều so với áo kẻ lính bây giờ.
Cho nên, hiện giờ ở trong mắt cô áo kẻ lính cũng chỉ là chuyện bình thường thôi.
Huống chi, nếu cô muốn mặc thì đúng là có một bộ đã làm sẵn.
Về phần giải thích với bên ngoài như thế nào?
Không phải cô đã bán được thảo dược sao?
Nhưng nói như vậy thì sẽ bại lộ chuyện mình bán thảo dược có thể kiếm được tiền.
Đến lúc đó trong nhà sẽ có một trận ầm ĩ không dứt.
Nghĩ đến mấy người Quản Anh kia, Quản Vũ lại lười mang tiền về nhà.
Thỉnh thoảng cải thiện bữa ăn thì có thể, nhưng không thể đưa tiền, không thể đưa!
Hai người đều không có ý vây quanh xem náo nhiệt.
Lộ Trường Phú ngược lại cố ý đi qua, nhưng thấy Quản Vũ rõ ràng không có hứng thú gì nên anh cũng tạm thời từ bỏ
So với những chiếc váy thoạt nhìn diễm lệ kia thì áo kẻ lính này nhìn hơi thiên về trung tính.
Vì vậy, ...
Hay là sau đó đi đến thành phố mua một chiếc váy đẹp!
Lộ Trường Phú đã suy nghĩ về thời gian sau đó.
Thấy sắp tiến vào đợt giảm giá cuối tháng bảy, sắp không đủ thời gian nữa rồi.
Nếu muốn đi thành phố thì phải sắp xếp vào mấy ngày tới đây.
Nếu không thì sẽ phải chờ đợi cho đến tháng tám.
Hai người chậm rãi đi về phía trước, kết quả vừa đi ngang qua quầy bán quần áo, liền nghe thấy có người đứng ở bên ngoài nói chuyện phiếm.
Hơn nữa, dường như cuộc trò chuyện vẫn là...
Chuyện của nhà Tống Chí Hải?
"Ai, lão Nhị, nghe nói nhà anh Tống trên lầu nhà anh, mấy ngày gần đây loạn lên mức nồi niêu xoong chảo đều bay loạn lên à?"
"Đúng vậy, đúng vậy.
Tôi nghe nói, Tống Chí Hải kia, mỗi ngày đi làm đều sầm mặt lạ. Ha, nói cẩn thận một chút, để cho chúng tôi cũng nghe thấy."
"Tống Chí Hải kia mỗi ngày đều giả vờ làm người tốt, ai mà không biết anh ta xấu tính thế nào.
Tôi lại rất muốn biết tại sao anh ta lại sầm mặt lại như thế."
......
Cái tên Tống Chí Hải này, Quản Vũ không xa lạ, Lộ Trường Phú cũng không xa lạ.
Lúc trước Quản Đại Cô đến náo loạn một hồi, Lộ Trường Phú liền biết cái tên Tống Chí Hải này.
Không chỉ vậy...
Thời gian trước anh đến thành phố bán đồ ăn xong, cố ý kéo dài thời gian, không theo đại bộ đội trở về thôn mà là ở lại trong thành, kéo dài đến lúc Tống Chí Hải tan làm.
Sau đó trùm áo lên đầu anh ta rồi đánh một trận.
Sau khi đánh xong thì anh đi bộ trở về thôn.
Ngày thường Lộ Trường Phú không thân thiết với người trong thôn, cho nên cũng không ai chú ý đến ngày hôm đó anh trở về muộn.