Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 183
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:39
Vốn dĩ Cố Tri Ý đang định chờ sau khi sinh con xong xuôi sẽ tìm đến đám Vương Dương tính toán một phen cho ra nhẽ, ai ngờ bọn họ lại tự vạch áo cho người xem lưng, chẳng cần cô phải động đến một ngón tay.
Đầu tiên là Lâm quả phụ bị người dân trong thôn bắt gặp đang quan hệ mờ ám với người khác trong rừng cây nhỏ. Kẻ gian phu này không phải ai xa lạ mà chính là con trai của thím Dương, Dương Tráng – người từng khẩu chiến với Cố Tri Ý lần trước. Sau khi gièm pha này vỡ lở, con dâu nhà họ Dương không chịu nổi nhục nhã mà lập tức muốn ôm con về ngoại để đỡ phải bị người ta dị nghị, soi mói cả ngày.
Thế nhưng, ai ngờ lúc này Lâm quả phụ lại bất ngờ khai ra rằng đứa cháu đích tôn nhà họ Dương chính là giọt m.á.u của cô ta và Dương Tráng. Lúc đó cô ta lâm bồn cùng lúc với con dâu nhà họ Dương. Đứa con của vợ Dương Tráng c.h.ế.t non nên anh ta đã mang đứa bé do Lâm quả phụ sinh ra về nuôi.
Lúc này mọi người mới nhớ ra rằng trước đó có một thời gian trông cả người Lâm quả phụ đẫy đà hơn hẳn, hỏi thì cô ta nói mình béo lên. Dù sao đó cũng là mùa đông, mọi người đều ăn mặc dày cộm tròn trịa nên cũng chẳng ai bận tâm soi xét.
Sau đó đến khi lâm bồn, Lâm quả phụ đã sinh con ngay trong nhà mình, sinh xong thì để Dương Tráng bế đứa bé về. Ngày hôm đó thím Dương phải đi thăm người thân nên bà mụ là người đỡ đẻ. Lúc đứa nhỏ của con dâu nhà họ Dương mới sinh ra thì vẫn còn thở, nhưng sau khi bà mụ về thì đứa bé đã tắt thở.
Vốn dĩ Dương Tráng định nói hai đứa nhỏ là thai song sinh để nuôi cùng nhau, nhưng đứa con của vợ đã mất nên anh ta cũng từ bỏ ý định. Anh ta vội vã chôn cất đứa bé của vợ mình rồi bế đứa nhỏ do Lâm quả phụ sinh về nuôi, nuôi đã được ba bốn năm trời. Con dâu nhà họ Dương nghe xong mọi chuyện thì lập tức giận dữ đến hôn mê tại chỗ.
Cuối cùng vở kịch lố bịch ấy cũng hạ màn. Người trong thôn ra sức ém nhẹm chuyện gièm pha này nên Lâm quả phụ cũng coi như là thoát được một phen bẽ mặt.
Thế nhưng người nhà họ Dương tuyệt đối không cho phép cô ta gả vào nhà mình.
Cả nhà họ Dương chỉ có thể xúm lại hết lời khuyên nhủ con dâu rằng đàn ông ai chẳng có lúc sai lầm, quan trọng là biết sửa sai, rồi còn về sau này có thể sinh thêm con của mình, vân vân và vân vân.
Cuối cùng con dâu nhà họ Dương vẫn đồng ý ở lại, thế nhưng khi nhìn đứa nhỏ của chồng và người đàn bà khác thì rốt cuộc cô cũng chẳng thể nào yêu thương đứa trẻ như trước đây được nữa.
Lâm quả phụ yên ắng được một thời gian ngắn, ai biết sau đó cô ta lại lén lút gặp gỡ Vương thanh niên trí thức vào lúc đêm khuya rồi bị Dương Tráng, kẻ vẫn còn ôm mối hờn, bắt quả tang. Trong cơn tức giận, cô ta bất chấp tất cả mà vạch trần bí mật về đứa bé, rằng nó không phải là giọt m.á.u của Dương Tráng.
Bây giờ câu chuyện khôi hài này đã hoàn toàn vỡ lở, ồn ào khắp nơi nên không một ai thèm bao che cái đồ phá làng phá xóm Lâm quả phụ này nữa, trực tiếp báo cáo thẳng lên chính quyền cấp trên. Trong thôn có muốn giấu giếm cũng không thể che đậy được nữa, dù sao một tháng qua đã xảy ra nhiều chuyện như vậy nên trong thôn cũng chẳng còn tâm trí để bận lòng thêm.
Cuối cùng Lâm quả phụ và Vương Dương đều bị chính quyền đưa đi xử lý. Về phần thằng bé tên Bằng Bằng kia thì nhà họ Dương cũng không muốn tiếp tục nuôi dưỡng nữa, định đợi Lâm quả phụ ra tù thì sẽ trả lại cho cô ta tự mình chăm sóc.
Thằng bé ba bốn tuổi đã thay đổi số phận xoành xoạch như chong chóng chỉ vỏn vẹn trong một tháng trời. Cậu nhóc cũng đã lờ mờ hiểu chuyện, biết mình sắp bị đẩy đi nên khóc ngằn ngặt, gào toáng lên: “Bà nội ơi, mẹ ơi!” Bằng Bằng nhất quyết không chịu rời khỏi nhà họ Dương, thế nhưng cuối cùng cậu nhóc vẫn bị đưa tới nhà của chủ nhiệm hội phụ nữ trong thôn để tạm trú vài ngày.
Lúc Cố Tri Ý nghe đến chuyện này thì cũng không biết nên diễn tả tâm trạng mình ra sao nữa. Quả thật đứa trẻ không phải con ruột của nhà họ Dương nhưng cậu bé chẳng có tội lỗi gì sất, một đứa bé nho nhỏ mà lại bị người thân của mình đẩy đi đẩy lại như quả bóng vậy. Bà nội và người mẹ vốn luôn yêu quý mình đều quay lưng ghét bỏ mình chỉ sau một đêm, một điều tàn nhẫn đến thấu xương với một đứa trẻ thơ đến mức nào cơ chứ?
Nói thêm về chuyện của Lâm Hiểu Lan, ngày hôm đó vừa về đến nhà thì Cố Tri Ý lập tức kể lại đầu đuôi câu chuyện cho nhà họ Lâm hay. Mẹ Lâm nghe xong chuyện thì lo lắng nhìn Lâm Hiểu Lan, hỏi: “Hiểu Lan à, vậy sau này con phải tìm bạn trai kiểu gì bây giờ?”