Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 536
Cập nhật lúc: 06/09/2025 09:58
Cố Tri Ý nhìn anh cười nói: “Anh đã sớm muốn dẫn lũ trẻ đi rồi đúng không?”
“Đó là điều đương nhiên, lần này tới Bắc Kinh một chuyến mà không đi Vạn Lý Trường Thành và Thiên An Môn thì làm sao có thể xem như là đã tới đây chứ?”
Cố Tri Ý gật đầu, cũng không phản đối.
Lâm Quân Trạch đột nhiên vô cùng bí mật kéo Cố Tri Ý vào trong phòng. “Làm gì vậy? Bí mật thế à?” Cố Tri Ý bật cười thầm hỏi.
“Vợ ơi, em vào đây, anh cho em xem một thứ hay ho.” Lâm Quân Trạch bảo Cố Tri Ý ngồi xuống trước, còn mình thì đi lấy cái túi đựng đồ, cẩn thận lấy ra một cái bọc nhỏ màu đen đưa tới trước mặt Cố Tri Ý.
“Đây là cái gì vậy?” Hỏi vậy thôi chứ Cố Tri Ý đã vô cùng tự giác mà mở nó ra, chờ tới khi nhìn thấy bên trong là một chiếc máy ảnh thì còn rất kinh ngạc.
“Anh đi mượn được đấy à?”
Dù sao hiện nay máy ảnh khó mua không phải Cố Tri Ý không biết, còn phải đổi ngoại tệ mới mua nổi.
Lâm Quân Trạch gật đầu, nói: “Anh mượn của một bạn học, hiếm hoi lắm cả nhà chúng ta mới có dịp đi chơi xa nên chụp nhiều ảnh một chút giữ lại làm kỷ niệm. Đến lúc đó đem ảnh đi rửa, rồi chúng ta treo lên trong nhà cũng được.”
Lâm Quân Trạch đã nói như vậy thì Cố Tri Ý cũng gật đầu, bảo: “Được rồi, tới lúc đó cuộn phim hết bao nhiêu tiền thì nhớ gửi lại người ta nhé."
Hiện tại chiếc máy ảnh này chính là món đồ quý giá, người ta cho mượn cũng là do tin tưởng Lâm Quân Trạch cho nên Cố Tri Ý vẫn không yên tâm lắm mà nhắc khéo một lời. 8f208c
“Yên tâm đi vợ, anh biết mà.” Lâm Quân Trạch bất đắc dĩ nói.
Cố Tri Ý cũng biết tính tình của Lâm Quân Trạch, vừa rồi cũng chỉ là vẫn cứ thấy không yên tâm nên mới dặn dò một tiếng vậy thôi. Nhưng mà đã có máy ảnh nên cũng có thể chụp lại ảnh kỷ niệm. Trong không gian riêng của cô thì cũng có nhưng là loại máy ảnh kỹ thuật số đời sau, lúc này vẫn chưa lấy ra được.
Cho nên có cái máy ảnh cũng có thể ghi lại quá trình trưởng thành của mấy đứa nhỏ. Nhưng mà chắc chỉ toàn máy ảnh đen trắng, giá mà có được máy ảnh màu thì tốt biết mấy.
Nhưng mà Cố Tri Ý cũng không ngại. Hiện tại cuộn phim này cũng rất quý giá, Cố Tri Ý trực tiếp vào hệ thống nhìn thử một chút thì thấy có bán cả cuộn phim. Mua mấy cuộn để dành. Như vậy sẽ không phải lăn tăn chuyện tốn phim. Cả nhà bọn họ đều nôn nao chờ đợi chuyến đi chơi ngày mai.
Lúc này mới vừa dùng bữa xong, cả nhà bắt đầu chuẩn bị tắm rửa, ngày mai muốn mặc quần áo gì bản thân mỗi người tự chuẩn bị sẵn.
Hiện tại thời tiết cũng dần dần ấm áp lên nên ban ngày đi ra ngoài chỉ cần mặc một chiếc áo khoác mỏng là vừa vặn. Trước đó Cố Tri Ý đã tự tay may cho mỗi người một chiếc áo khoác vải kaki màu xanh lam, vừa khéo có thể mặc ở bên ngoài.
Cố Tri Ý cũng không quản lũ trẻ nữa, giao Lâm Quân Trạch trông chừng bọn nhỏ tắm rửa, còn cô thì lẻn vào không gian riêng tắm gội sạch sẽ. Kết quả buổi tối lúc chuẩn bị đi ngủ thì Nhị Bảo nghĩ ngợi một lát, chợt nhớ ra hình như mẹ vẫn chưa tắm buổi tối. Cậu bé liền nhìn Cố Tri Ý, nghiêm túc nói: “Mẹ, mẹ vẫn còn chưa tắm rửa sạch sẽ, không thể leo lên giường được đâu.”
Cố Tri Ý đành bất lực: “Mẹ tắm rồi.” Nói xong thì chuẩn bị lên giường.
Nào ngờ, Nhị Bảo lại cho rằng mẹ nói dối vì lười tắm, lập tức trưng ra vẻ mặt không tán đồng nhìn cô chằm chằm: “Mẹ, không tắm rửa là không được!”
Cố Tri Ý: Ôi trời, cái này đúng là có giải thích cũng chẳng xuôi, mấy nhóc này mà đã cố chấp thì đúng là....
“Được rồi được rồi, lát nữa mẹ sẽ đi tắm.”
Cuối cùng Cố Tri Ý cũng không thể không nói mấy câu lấy lệ dỗ dành nhóc con, lúc này Nhị Bảo mới gật gù ra vẻ đã hiểu, yên tâm trở về phòng mình.