Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 863
Cập nhật lúc: 06/09/2025 10:19
Vốn dĩ Nhị Bảo còn hơi ỉu xìu không muốn làm việc, nhưng nhìn thấy vẻ cười như không cười của Cố Tri Ý, nó lập tức hùa theo nói: “Đúng vậy ạ, cháu... chúng cháu đều thích làm việc, ha ha.”
Phía sau, nó thầm bổ sung trong lòng: Mới là lạ!
Nếu không phải vì tiền tiêu vặt quá cám dỗ, Nhị Bảo cảm thấy mình sẽ không bao giờ chịu khó làm việc!
“Vậy sao? Ngoan quá.” Chu Mỹ Trân có chút ngẩn người khen ngợi mấy đứa nhỏ.
Mấy nhóc đi rửa chén. Vốn dĩ Chu Mỹ Trân định giúp một tay nhưng chẳng giúp được gì, đành dẫn hai đứa nhỏ đi về trước. Vừa thấy mấy người đi khuất, Lâm Quân Trạch liền giao hai đứa nhỏ cho Hà Thúy dỗ ngủ trưa, còn anh thì kéo Cố Tri Ý vào trong phòng.
“Anh làm gì đấy?” Cố Tri Ý nhìn thái độ thần thần bí bí của anh thì nhíu mày hỏi.
“Vợ ơi, em có nhớ anh không?” Lâm Quân Trạch vừa vào là bắt đầu nũng nịu quấn quýt.
“Không nhớ.” Cố Tri Ý cố ý trêu chọc.
“Nhưng mà anh nhớ em nhiều lắm đó.”
“Anh lớn chừng nào rồi hả? Lát nữa lũ Tam Bảo về nhà mà thấy thì sao?” Lời tuy nói vậy, nhưng Cố Tri Ý không hề có ý định đẩy Lâm Quân Trạch ra, cứ để mặc anh ôm như thế.
“Không sao đâu, mấy thằng nhóc đó đi làm việc rồi.” Lâm Quân Trạch phớt lờ nói.
“Đúng rồi, chị dâu tới được bao lâu rồi?” Lâm Quân Trạch đột nhiên hỏi.
“Anh vừa đi chưa được bao lâu thì chị ấy tới đây. Gần đây em bận bịu thi cử nên không kịp viết thư cho anh, định chờ khi nào anh về thì kể với anh. Anh ở đơn vị bên đó thế nào rồi?”
Cố Tri Ý bắt đầu hỏi tình hình bên phía Lâm Quân Trạch.
Trừ một số chuyện chi tiết không thể nói ra, chủ yếu Cố Tri Ý muốn hỏi thăm tình hình đồng nghiệp ở nơi làm việc mới của Lâm Quân Trạch ra sao.
“Trước mắt có chút rắc rối, nhưng mà cũng không lớn, qua một thời gian nữa sẽ ổn thôi.” Lâm Quân Trạch cũng không nói quá nhiều với Cố Tri Ý, chủ yếu là không phải chuyện gì to tát nên không muốn cô bận tâm.
Cố Tri Ý cũng hiểu, nơi nào có người, nơi đó có những chuyện phức tạp. Người mới nhậm chức ắt hẳn sẽ gặp đôi chút khó khăn.
“Vậy sao hiện giờ anh có thời gian rảnh để về?” Cố Tri Ý không hề tin lời vừa rồi Lâm Quân Trạch nói, cái kiểu ‘vừa vặn có ngày nghỉ’ của anh.
Lâm Quân Trạch khẽ thở dài, anh biết mình không lừa Cố Tri Ý được. Đành lòng anh bèn kể ra: “Hiện tại cấp trên có nhiệm vụ mới, yêu cầu các đơn vị quân doanh trực thuộc anh cùng nhau đi ra ngoài làm nhiệm vụ, cho nên gần đây mới tăng cường huấn luyện. Nhưng trước đó còn có mấy ngày nghỉ, thành ra anh mới về nhà trước.”
Cố Tri Ý vừa nghe thấy có nhiệm vụ thì theo bản năng thấy bất an trong lòng.
“Nhiệm vụ gì cơ?” Sau khi Cố Tri Ý hỏi ra miệng mới biết vấn đề này có chút cơ mật. Trước khi Lâm Quân Trạch trở về chắc chắn cũng đã tuân thủ quy định bảo mật.
“Vậy nhiệm vụ này có nguy hiểm không?”
Lâm Quân Trạch kéo tay Cố Tri Ý để trấn an cô.
“Yên tâm đi vợ, lần này chỉ đi hộ tống một đoàn người nên không có gì nguy hiểm đâu.”
Tuy ngữ khí của Lâm Quân Trạch nhẹ nhàng, nhưng Cố Tri Ý vẫn cảm thấy nhiệm vụ này vẫn tiềm ẩn một mối nguy hiểm nhất định. Chỉ là hiện tại Lâm Quân Trạch đã nói như vậy, Cố Tri Ý cũng không muốn làm anh thêm lo lắng.
“Vậy là tốt rồi,” Cố Tri Ý nói.
Hai người nói chuyện một lúc, sau đó Lâm Quân Trạch đi tắm rửa rồi chuẩn bị chợp mắt một lát. Buổi chiều, Lâm Quân Trạch thấy mình rảnh rỗi nên đi tới khu cửa hàng ở phố mới bên kia giúp đỡ.