Thập Niên 70: Trọng Sinh Xong Tôi Được Viên Sĩ Quan Mạnh Nhất Hết Mực Cưng Chiều - Chương 112: Anh Phải Tận Mắt Nhìn Thấy Mới Yên Tâm (2)

Cập nhật lúc: 30/12/2025 08:30

Sau khi sửa xong, cô còn sắp xếp lại bố cục mạch điện.

Vừa quay về ký túc xá không bao lâu thì có điện trở lại. Hơn nữa, ánh sáng còn sáng hơn trước rất nhiều.

Cố Tiểu Khê khá hài lòng. Điều khiến cô vui hơn nữa là cô lại kiếm thêm được 2 điểm công đức.

Nửa tiếng sau, điện đột nhiên lại mất.

Cố Tiểu Khê lập tức đứng dậy đi ra ngoài cửa, chẳng lẽ có vấn đề với hệ thống điện cô sửa sao?

Nhìn về phía bệnh viện quân đội xa xa, nơi đó cũng tối đen như mực.

Xem ra, cả thành phố Thanh Bắc đều mất điện!

Thôi vậy, không có điện thì ngủ thôi!

Vừa mới nằm xuống chưa được bao lâu, trên trời bỗng vang lên tiếng sấm rền vang.

Cố Tiểu Khê vô thức lại nghĩ đến Lục Kiến Sâm.

Trễ thế này rồi, anh ấy có còn ở bên ngoài không?

Đúng lúc cô đang xuất thần, cửa ký túc xá đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Cố Tiểu Khê giật nảy mình: "Ai đấy?"

Bên ngoài im lặng hai giây, sau đó một giọng nói trầm thấp, dễ nghe vang lên: "Là anh!"

Cố Tiểu Khê đột nhiên nghe thấy giọng của Lục Kiến Sâm, trong lòng có chút không tin nổi, nhưng cô vẫn vội vàng xuống giường mở cửa.

Nhìn thấy người đàn ông đứng ngoài cửa toàn thân ướt đẫm, lòng cô bỗng chốc chua xót.

Là Lục Kiến Sâm!

"Sao anh lại đến muộn thế này?"

Cô tránh sang một bên để anh vào.

Lục Kiến Sâm cởi chiếc áo ngoài nhỏ nước tí tách, để ngoài cửa rồi mới bước vào trong.

Thấy cô gái nhỏ mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông, tóc xõa xuống, chắc là vừa mới đi ngủ, anh liền nhanh ch.óng đóng cửa lại.

Trong phòng chỉ có ánh sáng từ đèn pin, anh lập tức lấy ra một gói giấy báo bọc nhiều lớp từ trong túi, lấy cây nến bên trong ra châm lửa.

Cố Tiểu Khê lại lần nữa rơi vào trầm mặc.

Người đàn ông này thật sự quá chu đáo!

"Anh có nhiệm vụ mới, đi ngang qua đây nên ghé xem em một chút." Lục Kiến Sâm lau khô tay, nhẹ nhàng xoa đầu cô gái nhỏ.

"Anh ăn cơm chưa?" Cố Tiểu Khê hỏi.

"Anh ăn trên đường rồi."

"Vậy anh đi tắm, thay bộ quần áo khác đi!" Cố Tiểu Khê chuẩn bị đi đun nước giúp anh.

Nhưng vừa mới xoay người, tay đã bị Lục Kiến Sâm giữ lại.

"Anh sắp đi ngay rồi, không cần đâu."

Anh thực sự chỉ đi ngang qua đây thăm cô một lát!

Vì là ghé ngang, anh không thể ở lại thành phố Thanh Bắc quá lâu.

Nhưng cô gái nhỏ có khỏe không, anh nhất định phải tận mắt nhìn thấy mới yên tâm!

Cố Tiểu Khê hơi nhíu mày, vậy mà lại sắp đi ngay sao?

"Dù đi ngay cũng phải thay quần áo." Cố Tiểu Khê vươn tay kéo kéo lớp áo ướt sũng trên người anh.

"Cái này cởi ra đi, em giặt cho anh."

Nói rồi, cô lấy từ trong một bọc đồ ra một mảnh vải bông màu xanh, nhanh tay may cho anh một chiếc áo lót sạch sẽ có thể thay được.

Giờ cô mới hơi hối hận vì không chuẩn bị thêm quần áo cho Lục Kiến Sâm từ trước.

Lục Kiến Sâm vốn định trò chuyện với cô gái nhỏ, nhưng thấy cô nghiêm túc chăm chú như vậy, chẳng hề để ý đến anh, đành ngoan ngoãn nghe lời đi thay quần áo.

Để tiết kiệm thời gian, Cố Tiểu Khê may cho anh một chiếc áo chui đầu cổ tròn.

Lục Kiến Sâm liếc nhìn cô gái nhỏ đang cúi đầu may quần áo cho mình, đáy mắt ánh lên ý cười.

Anh lấy một chiếc quần từ tủ quần áo của em trai mình, Lục Kiến Lâm, mặc vào rồi ngồi xuống mép giường.

Hơi thở nam tính mạnh mẽ áp đến, Cố Tiểu Khê ngẩng đầu nhìn anh một cái.

Thấy anh chẳng mặc gì ở phần thân trên, mặt cô lập tức đỏ bừng.

Lục Kiến Sâm vươn tay kéo cô gái nhỏ bên cạnh ngồi lên đùi mình, buộc cô phải đối diện với mình.

"Vợ à, anh gần đi rồi."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.