Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 139: Chú Chó Này Thành Tinh Rồi

Cập nhật lúc: 03/12/2025 00:06

Bữa tối có món dưa muối chua xào, cháo kê và cơm độn hai loại bột.

Tài nấu nướng của Liễu mẫu rất khá, ngay cả một người từ hậu thế đến như Sơ Tuyết cũng thấy vô cùng hợp khẩu vị.

Số lương thực được chia khi ra ở riêng dĩ nhiên là không đủ cho cả nhà, nên toàn bộ số phiếu lương thực kiếm được trên thành phố đều đã đổi thành lương thực tinh. Sau khi về làng, nàng lại lén lút đổi lấy một ít ngũ cốc thô của người trong thôn, miễn cưỡng cũng cầm cự được cho tới cuối tháng, khi mùa lúa mì được thu hoạch.

Nhưng nàng cũng chẳng hề sốt ruột, chỉ cần cầm cự thêm vài tháng nữa, lương thực trong không gian cũng đến kỳ thu hoạch, bấy giờ chỉ cần tìm cách chuyển một ít về nhà là ổn thỏa.

Sau khi thu dọn xong xuôi, Xuân Hiểu cũng nằng nặc đòi đi theo, thế là cả ba mẹ con cùng nhau rời khỏi nhà.

Khi họ đến khu đất xây nhà mới, đã thấy có một người đang ngồi bên mép móng nhà, miệng rít từng hơi t.h.u.ố.c lào.

Liễu mẫu bước lên phía trước, cất tiếng gọi: “Lão Ngũ Thúc.”

“Sơn Lương Gia, sao mấy mẹ con lại qua đây thế?”

“Dạ, nhà con mới kiếm được một chú ch.ó con, nên nghĩ mang qua cho chú, một là để chú có bạn cho đỡ buồn, hai là lỡ có động tĩnh gì, nó cũng có thể sủa lên đ.á.n.h tiếng.”

Lão Ngũ Thúc cười ha hả: “Thế thì còn gì bằng.”

Chỉ là khi nhìn thấy chú ch.ó con trong lòng Xuân Hiểu, hắn liền sững cả người: “Chú ch.ó này... e là mới đầy tháng được vài hôm thôi nhỉ?”

“Dạ vâng, người bán nói nó cũng được gần năm mươi ngày tuổi rồi ạ.”

“Bé tí thế này, thì làm được cái tích sự gì cơ chứ?”

Nào ngờ hắn vừa dứt lời, chú ch.ó con liền sủa lên mấy tiếng ‘ẳng, ẳng, ẳng’, cái vẻ lanh lợi ấy khiến tất cả mọi người đều phải bật cười thích thú.

Xuân Hiểu là người lên tiếng đầu tiên: “Thấy chưa, Truy Phong nhà ta khác biệt chưa kìa! Chắc là nó biết Lão Ngũ Gia vừa rồi chê nó đấy, nên mới sủa lên để phản đối đó.”

Thật không ngờ, Xuân Hiểu vừa dứt lời, chú ch.ó con như để hưởng ứng lời nàng, lại sủa thêm hai tiếng ‘ẳng, ẳng’.

Lần này thì Liễu Lão Ngũ cũng tỏ ra thích thú: “Chú ch.ó này thành tinh rồi.”

Xuân Hiểu thả chú ch.ó con xuống đất, nói: “Lão Ngũ Gia, chú ch.ó này của nhà ta tên là Truy Phong. Thế nào, cái tên này nghe có oai phong lẫm liệt không ạ?”

Liễu Lão Ngũ bật cười: “Chó trong làng toàn gọi là Đại Hoàng với Nhị Hắc, cái tên cháu đặt đúng là độc đáo thật.”

Xuân Hiểu dắt Truy Phong đi một vòng quanh khu đất, rồi với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, dặn dò: “Truy Phong, nơi này chính là nhà mới của chúng ta đấy, buổi tối ngươi phải giúp Lão Ngũ Gia trông coi mảnh đất này cho cẩn thận vào nhé.”

Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc là, gã nhóc này vậy mà lại ngẩng đầu lên sủa mấy tiếng ‘ẳng ẳng’.

Xuân Hiểu hớn hở reo lên: “Mọi người thấy chưa, Truy Phong chắc chắn là nó nghe hiểu được lời ta nói.”

Sơ Tuyết cũng cảm thấy chú ch.ó này quả thật rất có linh tính. Một hai lần thì có thể là trùng hợp, nhưng nàng đã quan sát nó từ nãy đến giờ.

Nàng ngồi xổm xuống, gọi: “Truy Phong, lại đây.”

Chú ch.ó con vẫy cái đuôi nhỏ ngoe nguẩy tít mù, bốn cái chân ngắn cũn cỡn lon ton chạy đến trước mặt Sơ Tuyết, dụi dụi vào bàn tay đang chìa ra của nàng, miệng kêu lên những tiếng nũng nịu. Cái vẻ mừng rỡ ấy, bất cứ ai nhìn vào cũng có thể thấy rõ rằng nó đang ra sức lấy lòng Sơ Tuyết.

Sơ Tuyết xoa xoa đầu nó, thì thầm: “Ngươi cứ thể hiện cho tốt nhé.”

Vừa nói, nàng vừa thầm nghĩ: “Ngày mai phải tìm một cái bát sứt mang đến đây, rồi cho nó uống một ít nước trong hồ nước ở không gian, nhất định sẽ biến nó thành chú ch.ó oai phong nhất làng Liễu Thụ này.”

Mấy người đi một vòng quanh khu đất, Liễu Lão Ngũ lên tiếng: “Cứ theo tiến độ này, e là trước trưa mai đã có thể bắt đầu xây tường rồi.”

Xuân Hiểu đang chạy nhảy tung tăng khắp nơi, nghe vậy liền hỏi: “Bao giờ thì mình được ở nhà mới ạ?”

Liễu mẫu tươi cười rạng rỡ, đáp: “Kiểu gì cũng phải mất một tháng nữa con ạ. Xây xong còn phải để cho thông thoáng khí, rồi còn phải trát vôi trắng lên tường, đợi khô hẳn mới vào ở được chứ.”

Trò chuyện thêm một lúc, ba mẹ con mới dắt nhau ra về.

Thế nhưng, điều mà không ai ngờ tới chính là, chú ch.ó này quả thực thần thông quảng đại.

Vào lúc nửa đêm, một gã du côn trong làng lén lút mò đến định trộm gạch. Nào ngờ, Liễu Lão Ngũ còn chưa kịp nghe thấy động tĩnh gì thì Truy Phong đã sủa vang lên.

Lão Ngũ Thúc vớ lấy cây gậy đã chuẩn bị sẵn, liền quát lớn về phía có tiếng động: “Làm cái gì đó?”

Gã du côn kia vừa nghe thấy giọng của Liễu Lão Ngũ thì hồn bay phách lạc, đến cái gùi đeo trên lưng cũng chẳng buồn đoái hoài tới, quay đầu cắm cổ mà chạy. Dù sao thì thời còn trẻ, Lão Ngũ Thúc cũng đã từng g.i.ế.c cả quỷ tử, người trong làng ai cũng đồn rằng hắn biết võ công.

--------------------

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.