Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 161: Không Thể Bỏ Qua, Xông Lên!

Cập nhật lúc: 24/12/2025 20:28

Ảnh không chỉ có một tấm mà là rất nhiều tấm, nội dung lại cực kỳ "nóng hổi", bởi vậy rất nhanh đã bị các bà các chị đi mua thức ăn sớm phát hiện ra.

Cái miệng của các bà các chị nhanh như tên bắn.

Một truyền mười, mười truyền trăm, chưa đầy hai tiếng đồng hồ, ngay cả con gián ở khu tập thể cũng biết chuyện chồng của Phùng Đan Đan là Dương Khải đang cặp kè với Lâm Lan!

Khi Giả Thục Phân dắt Tiểu Ngọc ra cửa, Lâm Mai Trân đã lao đến trước mặt cô để báo tin mới nhất:

"Thục Phân, chị biết gì chưa? Lâm Lan với Dương Khải cặp với nhau đấy, ảnh hai đứa nó ôm hôn nhau dán đầy ngoài kia kìa, ôi trời ơi đúng là không nỡ nhìn! Nghe nói chủ nhiệm Sài đã gọi cả Phùng Đan Đan, Lâm Lan với Dương Khải lên văn phòng Hội Phụ nữ để hòa giải rồi!"

Giả Thục Phân: "..." Đào đâu ra ảnh hôn nhau nhỉ? Sao cô không biết?

Cô tỏ vẻ kinh ngạc đúng mực: "Trời đất ơi! Tôi chỉ mải rửa bát có một tí mà khu tập thể đã có chuyện động trời thế này sao! Chẳng phải Phùng Đan Đan xem Lâm Lan như em gái, ngày nào cũng gọi sang nhà ăn cơm đó sao?"

Tiểu Ngọc bắt chước nội, đôi mắt to tròn xoe, há hốc cái miệng nhỏ: "Trời ơi! Oa oa..."

Giả Thục Phân xoa đầu cháu gái, nghe Lâm Mai Trân và mọi người bàn tán xôn xao:

"Chứ còn gì nữa, hôm qua tôi giới thiệu đối tượng cho Lâm Lan cô ta còn chẳng thèm nhìn, hóa ra là nhắm trúng Dương Khải rồi."

"Dương Khải thì có gì tốt? Đoàn trưởng thì không lên nổi, con trai thì không đẻ ra được, làm gì cũng hỏng, chỉ có phá là giỏi!"

"Đan Đan tội nghiệp quá, ôi dào, tốt bụng đón tiếp cho lắm vào rồi lại rước sói vào nhà."

"Thục Phân, đi, đi xem náo nhiệt với tôi đi."

"Được."

Giả Thục Phân dắt Tiểu Ngọc đi theo đám đông, rầm rộ kéo đến văn phòng Hội Phụ nữ.

Khi họ đến nơi, Sài Xuân Vân đang đối diện với ba nhân vật chính của vụ việc.

Phùng Đan Đan ngồi trên ghế, lặng lẽ rơi lệ. Lâm Lan sa sầm mặt không nói lời nào. Dương Khải thì cười giả lả, cố gắng xoa dịu tình hình.

Sài Xuân Vân thở dài, đặt hai tay lên bàn, nghiêm túc nói:

"Chuyện của các người truyền đi xa quá rồi, gây ảnh hưởng rất xấu. Mỗi người có ý định gì thì nói ra đi, tốt nhất là giải quyết hòa bình."

Phùng Đan Đan và Lâm Lan đều im lặng. Dương Khải nhìn trái nhìn phải rồi chủ động lên tiếng:

"Chủ nhiệm Sài, chuyện là thế này, tôi và Đan Đan vốn đã rạn nứt tình cảm từ lâu, định ly hôn rồi, chẳng qua vì con gái nên mới tạm sống chung thôi. Lần trước tôi và Lan Lan vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình, đính ước với nhau, không ngờ lại bị kẻ xấu chụp ảnh phát tán. Tôi yêu cầu tổ chức tìm ra kẻ thủ ác đã dán những bức ảnh đó!"

Sài Xuân Vân nhíu mày, hỏi Phùng Đan Đan: "Đồng chí Phùng, những gì chồng cô nói có đúng không?"

Phùng Đan Đan im lặng, Dương Khải liền kéo áo cô: "Đan Đan, em nói một câu đi chứ."

"Đúng vậy." Phùng Đan Đan dùng khăn lau nước mắt, ngẩng đầu cười khổ.

"Chủ nhiệm Sài, tôi và Dương Khải đã bàn chuyện chia tay từ lâu rồi. Là tôi, là tôi nghĩ Thơ Dao vẫn cần có ba nên mới níu kéo không đi. Bây giờ chuyện đã vỡ lở, tôi... tôi sẽ mang Thơ Dao về quê, có được không?"

Trong lòng Sài Xuân Vân kinh hãi. Cô vừa mới xem qua lý lịch của hai vợ chồng, Phùng Đan Đan vốn là người Lộc Thành, cô ta nói "về quê" e là về vùng quê hẻo lánh của Dương Khải.

Nơi đó núi non trùng điệp, giao thông, giáo d.ụ.c và kinh tế đều kém xa Lộc Thành. Phùng Đan Đan lại cam tâm tình nguyện mang con về đó, chẳng phải là đang tự đẩy mình và con vào đường cùng sao?

Cô gặng hỏi mãi nhưng Phùng Đan Đan vẫn chỉ giữ nguyên một câu trả lời.

Lâm Lan thậm chí còn mất kiên nhẫn thúc giục:

"Chủ nhiệm, tôi không hề phá hoại gia đình họ, cô cứ truy vấn như vậy là không tin tưởng tôi sao?"

Sài Xuân Vân cạn lời, cô muốn đòi lại công bằng cho Phùng Đan Đan mà chính chủ còn nói thế thì chịu rồi. Cô chẳng buồn nhìn Lâm Lan nữa, gật đầu:

"Được, nếu ba người đã đạt được thỏa thuận chung thì mau chóng làm thủ tục đi. Cũng nên ra ngoài đính chính một chút để mọi người khỏi hiểu lầm. Còn việc ai chụp ảnh và dán ảnh thì cứ giao cho khoa bảo vệ xử lý."

Ba người bước ra ngoài. Lâm Lan đắc thắng khoác tay Dương Khải đi phía trước.

Phùng Đan Đan tụt lại phía sau vài bước, ánh mắt đầy độc địa nhìn cái bóng "trai tài gái sắc" kia. Cô ta định cứ thế nhường Dương Khải cho con tiện nhân Lâm Lan này sao?

"Đan Đan?" Dương Khải quay đầu, "Đi thôi, chúng ta còn phải tranh thủ thời gian."

Ánh mắt đào hoa của anh ta đầy vẻ cầu khẩn, và Phùng Đan Đan lại một lần nữa mủi lòng.

Khi cô ta tiến lại gần, nghe thấy Lâm Lan cười nói:

"Chị Đan Đan, chị rất biết điều đấy. Tôi ở bên anh Khải sẽ giúp được anh ấy nhiều hơn. Còn chị thì cứ mang Thơ Dao về quê đi, tôi đồng ý để anh Khải mỗi tháng gửi về cho chị một phần ba lương, đủ để hai mẹ con chị sống tốt ở quê rồi."

Phùng Đan Đan mặt không cảm xúc: "Ừ."

Thứ cô ta muốn là toàn bộ kia. Thái độ của cô ta khiến Lâm Lan không hài lòng cho lắm, chẳng lẽ cô ta không nên cảm ơn mình sao? Cảm ơn vì mình đã cho phép Dương Khải gửi tiền về?

Dương Khải thấy tình hình không ổn, vội vàng dàn xếp giữa hai người phụ nữ. Chẳng mấy chốc, ba người họ cùng đi ra ngoài, vừa vặn chạm mặt "đội quân" các bà các chị đang hóng chuyện.

Mọi người hai mắt sáng quắc, ánh mắt sáng rực như bóng đèn trong đêm tối, mong chờ một cuộc hỗn chiến xảy ra. Nhưng đáng tiếc là họ đã phải thất vọng!

Dương Khải vẻ mặt đắc ý, lớn giọng giải thích: "Mọi người ơi, cảm ơn mọi người đã quan tâm đến chuyện nhà tôi. Thật ra tôi và đồng chí Phùng đã rạn nứt tình cảm, đã thỏa thuận ly hôn rồi. Tôi và Lâm Lan là thật lòng yêu nhau, sau này tổ chức hôn lễ, hoan nghênh mọi người đến tham dự."

Dứt lời, đám đông ồ lên kinh ngạc. Chỉ riêng Giả Thục Phân là khác biệt. Bà thầm nghĩ: "Tiểu Ôn quả nhiên đoán đúng rồi, Dương Khải đã thuyết phục được Phùng Đan Đan phối hợp với hắn."

Vậy thì bước tiếp theo, phải để bà phát huy tác dụng, làm cho mọi người đồng cảm với Phùng Đan Đan và căm ghét Lâm Lan! Chỉ có như vậy, khi sự thật được phơi bày, cảm xúc của mọi người mới càng mãnh liệt!

Giả Thục Phân chớp chớp mắt, 'phẫn nộ' chất vấn: "Đan Đan, cô hồ đồ quá rồi! Cô xem Lâm Lan như em gái, cô ta lại cướp chồng cô, giờ cô đồng ý ly hôn chẳng khác nào thỏa hiệp! Sao cô có thể thỏa hiệp được, cô còn Thơ Dao nữa mà!"

Phùng Đan Đan vốn đã quyết tâm làm theo kế hoạch của Dương Khải, nhưng cô cũng có tính toán riêng. Đó là khiến mọi người đứng về phía mình, ghét bỏ Lâm Lan, như vậy Lâm Lan sẽ không thể sống yên ổn ở khu tập thể được. Bởi vậy, cô thuận theo lời Giả Thục Phân, giả bộ ủy khuất hết sức, muốn nói lại thôi: "Thôi ạ, tôi... aiz."

Giả Thục Phân gắt lên: "Thôi là thôi thế nào? Gặp phải chuyện này mà cô bỏ qua, chẳng lẽ sau này chúng tôi cũng phải bỏ qua sao?! Các bà các chị thấy có nên bỏ qua không?"

Giả Thục Phân nổi tiếng nóng tính, nhưng các bà các cô ở đây cũng chẳng hiền lành gì, chạm đúng việc này, lập tức phẫn nộ lên tiếng: "Không thể bỏ qua! Phùng Đan Đan, cô là đồ hèn à! Lên cho tôi!"

"Gặp tôi là tôi cho Dương Khải 'đoạn tuyệt giống nòi' luôn rồi, cô còn thôi cái nỗi gì. Thôi cái con khỉ, Phùng Đan Đan, xông lên!"

"Xé nát mặt bộ đôi cẩu nam nữ đó đi!"

Lại có người mắng Lâm Lan: "Lâm Lan, Đan Đan tối nào cũng gọi cô sang ăn cơm, kết quả cô lại đi quyến rũ chồng người ta, cô còn là người không? Ba mẹ cô dạy cô thế đấy à?"

"Lâm Lan, cô ế chồng đến mức phải bò vào chăn người khác sao! Đồ tiện nhân!"

Quần chúng sục sôi, tiếng mắng chửi, sự phẫn nộ và cả sự thất vọng đan xen trong không gian. Sài Xuân Vân cùng mọi người ở Hội Phụ nữ vội chạy ra, sợ xảy ra chuyện nên muốn giải tán đám đông. Nhưng các bà chị quá đông, mấy đồng chí nữ trị không nổi, Sài Xuân Vân vội vàng gọi người đi tìm viện binh.

Lúc này, Giả Thục Phân và Phùng Đan Đan tạm thời đạt được mục đích chung, vô cùng mãn nguyện. Nhưng sắc mặt Lâm Lan thì cực kỳ khó coi. Cô ta bị mắng c.h.ử.i thậm tệ! Cô ta giậm chân, kéo áo Dương Khải.

Dương Khải cười gượng, định xoa dịu cơn giận của mọi người: "Các thím các bác ơi, giờ là thời đại mới rồi, kết hôn tự do, ly hôn cũng tự do, xin đừng dùng tư tưởng cũ kỹ để phán xét chúng tôi. Mọi người bình tĩnh lại đi, ai đi mua thức ăn thì đi, ai nấu cơm thì về nấu đi ạ..."

Đám đông gầm lên: "Mua cha anh ấy mà mua, nấu cha anh ấy mà nấu! Biến ngay cho khuất mắt bà!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.