Thập Niên 80: Trọng Sinh Mang Theo Không Gian Diệt Sạch Cực Phẩm - Chương 268: Mụ Già Ăn Vạ
Cập nhật lúc: 29/12/2025 16:04
"Bà dựa vào đâu mà chặn tôi?"
"Bà lại dựa vào đâu mà đòi tôi mở bưu kiện?"
"Bà là công an à?"
"Bà quản rộng thế?"
"Bà thích lo chuyện bao đồng như vậy, sao không đi quản mấy kẻ buôn bán trẻ em, phụ nữ?"
"Sao bà không đi bắt mấy tên nội gián bán nước?"
Mễ Tiểu Tiểu dồn dập chất vấn.
Mỗi câu hỏi, sắc mặt bà thím lại sa sầm thêm một phần.
Đến cuối cùng, bà thím ngồi bệt xuống đất ăn vạ: "Ối trời ơi, bắt nạt người ta, tôi chỉ tốt bụng hỏi một câu xem bưu kiện của cô có hàng cấm không, mà cô đã ép tôi phải c.h.ế.t."
"Cô không có hàng cấm thì cứ đường hoàng mở ra cho chúng tôi kiểm tra là được, cô cứ lảng tránh không mở, chắc chắn là có vấn đề."
Đúng đấy, cô bé, đã đại mẹ bảo ngươi mở ra, ngươi liền mở ra đi.
Một đám người thấy đối phương là một cô bé, liền tới tấp ép buộc lên.
"Cô không mở ra thì đừng hòng đi."
"Chúng tôi muốn kiểm tra."
"Đúng vậy, cô nói là họ hàng gửi đến, thì là họ hàng gửi đến à, tôi còn nói là nội gián gửi cho cô đấy."
"Người bình thường, ai có tiền thừa mà mua nhiều đồ như vậy gửi cho cô."
"Chắc chắn là không trong sạch."
...
Gần bưu điện có một chốt công an, rất nhanh, đồng chí bưu điện đã dẫn hai công an quay lại.
Bà thím thấy công an, khóc càng thêm tủi thân: "Đồng chí công an, các anh đến rồi, các anh mà không đến, tôi sắp bị người ta ép c.h.ế.t rồi, tôi chỉ..."
Mễ Tiểu Tiểu cắt lời bà ta, ôn hòa nói: "Đồng chí công an, chuyện là thế này, tôi có bạn từ Kinh thành gửi cho một bọc đồ, bà thím này liền chặn tôi lại, bắt tôi mở ra cho bà ta xem. Tôi không mở, bà ta liền một mực nói trong bưu kiện của tôi có hàng cấm, bà ta muốn kiểm tra."
"Đồ bạn tôi gửi cho, chính tôi còn chưa xem, đương nhiên không muốn mở cho người lạ xem, bà ta cũng không phải công an, bà ta không có quyền và tư cách đó."
"Đồng chí công an, tôi mời các anh đến, là muốn nhờ các anh kiểm tra một chút, để rửa sạch cái mũ mà bà thím này chụp cho tôi. Nếu bà thím này tố cáo không đúng sự thật, thì bà ta đã vu khống, phỉ báng, là hành vi phạm tội, tôi yêu cầu các đồng chí công an xử lý theo pháp luật. Nếu trong bưu kiện có hàng cấm, thì tôi sẽ đi cùng các anh, phạt thế nào thì phạt, tôi nhận."
Mễ Tiểu Tiểu nói xong, xách bưu kiện đến trước mặt hai đồng chí công an: "Mời các đồng chí công an kiểm tra."
Những người vốn đang vây quanh cô, thấy công an đến, chuyện đã lớn, cũng không còn ý định chiếm hời nữa, mọi người đều lùi ra xa vài bước, vẻ mặt như sợ bị liên lụy.
Có người tố cáo, trong bưu kiện có hàng cấm, hai công an tự nhiên phải mở ra kiểm tra một lượt, chỉ là, sau khi nhìn thấy những thứ bên trong, hai công an cũng phải ghen tị.
Hai con vịt quay Bắc Kinh, bốn hộp bánh ngọt nổi tiếng Bắc Kinh, hai gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ lớn, hai gói sữa bột, hai lọ mạch nha sữa, một gói lạp xưởng lớn, còn có một chiếc áo bông kiểu mới, hai bộ đồ Lênin một lớn một nhỏ, một bộ quân phục màu xanh lá cây, một đôi bốt da cừu lót bông mỏng, một đôi giày da...
Còn có một chiếc hộp tinh xảo, công an cẩn thận mở ra, bên trong là một chiếc đồng hồ, ngay cả hóa đơn cũng có, là mua từ cửa hàng bách hóa Bắc Kinh.
Những thứ này, kèm theo cả hóa đơn, đều được gửi cùng.
Có lẽ đối phương cũng sợ đồ quá nhiều sẽ gây phiền phức cho Mễ Tiểu Tiểu, cho nên, khi gửi đồ, đã gửi kèm cả hóa đơn.
Vì vậy, những thứ này đều được mua từ các kênh chính thống, không có hàng cấm.
