Thập Niên 80: Trọng Sinh Mang Theo Không Gian Diệt Sạch Cực Phẩm - Chương 301: Lạc Đồng Vay Tiền

Cập nhật lúc: 29/12/2025 16:11

"Mẹ, người tu luyện không sợ dầm mưa, không bị bệnh đâu." Canh gừng khó uống, Mễ Tiểu Tiểu không muốn uống, tội nghiệp nhìn mẹ: "Con uống một bát nước t.h.u.ố.c, không uống canh gừng đâu."

Linh tuyền không tiện nói ra, sợ vách có tai.

Mễ Tiểu Tiểu bèn giao ước với bố mẹ, sau này sẽ gọi linh tuyền là nước t.h.u.ố.c.

"Thế canh gừng của mẹ chẳng phải nấu không à, dùng cả một miếng gừng to đấy." Ngụy Hồng Quyên tiếc rẻ, sớm biết con gái không uống thì bà đã không nấu.

"Chẳng phải chỉ là gừng thôi sao. Đợi tạnh mưa, con ra bờ sông lấy mấy sọt đất cát về trồng gừng, sau này nhà mình ăn gừng không cần phải mua nữa."

Mễ Tiểu Tiểu thay quần áo, uống linh tuyền xong, bèn kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ở Bách hóa tổng hợp cho bố mẹ nghe.

Người nhà họ Thẩm rất khó đối phó. Mợ Thẩm hại người hại mình, là gieo gió gặt bão, nhưng nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu cô. Vì vậy, Mễ Tiểu Tiểu quyết định báo trước cho bố mẹ một tiếng, để lỡ nhà họ Thẩm tìm đến cửa, họ còn biết chuyện gì đã xảy ra.

Ngụy Hồng Quyên tức giận nói: "Họ mà dám đến gây sự, tôi sẽ đ.á.n.h cho họ rụng hết răng."

Võ giả cấp hai cũng có lòng tự trọng, sao có thể để người thường bắt nạt con gái mình.

Hôm nay cũng may con gái bà mạng lớn mới không bị mụ đàn bà chanh chua đó làm hại, nếu không bà nhất định sẽ san bằng nhà họ Thẩm.

Mễ Bảo Quốc mặt mày sa sầm: "Đợi tạnh mưa, bố sẽ đến đồn công an một chuyến."

"Bố, mai hãy đi. Vết thương của mợ Thẩm tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng xử lý rất mất thời gian." Toàn là những mảnh kính lớn nhỏ, phải gắp ra từng mảnh một, rất tốn công.

Đợi mưa tạnh, Mễ Tiểu Tiểu cầm một gói kẹo sữa, một giỏ dâu tây đến nhà họ Lạc.

Điền Ngọc Phân nghiêm mặt nói: "Bảo con mang một gói kẹo sữa thôi, lại còn kèm theo cả giỏ dâu tây. Thứ này đắt đỏ lắm, tiền nhà con có phải từ trên trời rơi xuống đâu. Sau này không được như vậy nữa, nếu không bác ngại không dám để con mang đồ đến nữa đâu."

Mễ Tiểu Tiểu cười hì hì: "Bác gái, chỉ lần này thôi, lần sau không có nữa đâu ạ."

"Con bé này, phải nhớ đấy."

Lần trước cũng nói y như vậy, kết quả thì sao.

Nhà bà không biết đã ăn bao nhiêu hoa quả của nhà họ Mễ rồi.

Mễ Tiểu Tiểu đưa đồ xong định về thì bị Điền Ngọc Phân giữ lại, kể cho cô nghe chuyện góp vốn xây nhà: "Lạc Đồng nói, nhà hàng quốc doanh cũng góp vốn xây nhà, cùng với Bách hóa tổng hợp và hợp tác xã mua bán, xây ngay trên khu đất trống phía sau nhà hàng quốc doanh."

Biết nhà họ Mễ không thiếu nhà ở, Điền Ngọc Phân vẫn báo cho cô tin này. Mễ Tiểu Tiểu rất cảm kích: "Cháu không mua nhà đâu ạ, nếu mấy anh nhà họ Lạc mua nhà, cháu có ít tiền nhàn rỗi, có thể cho họ vay tạm."

Điền Ngọc Phân cười tít mắt: "Thật sao? Ôi chao, Tiểu Tiểu, con đúng là một cô bé tốt. Nhưng mà, đổi nhà cho mấy đứa nó thì nhà bác đủ tiền, không cần vay đâu."

Kết quả, chiều hôm sau, Lạc Đồng vội vã đến tìm cô, muốn vay tiền mua một căn hộ một phòng khách một phòng ngủ để ở riêng.

"Cậu muốn dọn ra ở riêng à?" Mễ Tiểu Tiểu kinh ngạc: "Bác trai bác gái biết không?"

"Không thể cho họ biết được, họ mà biết sẽ ngăn cản tớ." Lạc Đồng mím môi: "Tớ mua rồi cứ để đó, tạm thời không ở, sau này... sau này hãy tính."

"Không ở thì cậu mua làm gì?"

Mễ Tiểu Tiểu cho rằng đây đúng là suy nghĩ của kẻ ngốc lắm tiền.

Lạc Đồng lại nói: "Có một căn nhà của riêng mình, sau này cãi nhau với chồng với mẹ chồng, bỏ nhà đi cũng có chỗ mà đến."

"Người còn chưa gả đi mà đã nghĩ đến chuyện cãi nhau rồi." Trí tưởng tượng của cậu thật phong phú.

Nhưng cô vẫn hỏi: "Còn thiếu bao nhiêu tiền?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.