Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 441

Cập nhật lúc: 07/09/2025 16:43

Nụ cười trên mặt Lý Phân dần biến mất, cô ta ở bên dưới nhéo thật mạnh lên đùi Lục Nghiệp Quốc.

Lục Nghiệp Quốc nhe răng trợn mắt, quay mặt đi chỉ sợ người khác nhìn thấy.

Đàn ông trong nhà vui vẻ sẽ uống thêm hai hớp rượu, Lục Giai Giai nâng mắt nhìn Tiết Ngạn uống một cốc, vừa nhìn lên lại thấy anh uống thêm một cốc.

Lục Giai Giai: "…"

Cố nở nụ cười ở bên dưới nhéo hông Tiết Ngạn, thấp giọng bảo: "Đừng uống nữa."

Cô nhớ lần trước Tiết Ngạn uống say, lần đó hai người bọn họ vẫn chưa kết hôn mà anh đã giở trò lưu manh, nói rất nhiều câu đùa giỡn rồi.

Bây giờ hai người bọn họ đã kết hôn, nếu Tiết Ngạn uống say, tối nay còn không phải điên luôn hay sao?

Cả người Tiết Ngạn chợt căng lên, bàn tay to nóng hổi của anh nắm mu bàn tay mềm mại của Tiết Ngạn, yết hầu di chuyển hai cái, bụng ngón tay thô ráp mài qua lòng bàn tay của cô.

"Anh uống thêm một ít nữa thôi." Giọng của anh vừa thấp vừa khàn.

Nếu không phải xung quanh có nhiều người như thế, anh đã ghé sát bên tai cô nói chuyện rồi.

Nghĩ như vậy, Tiết Ngạn đặt ánh mắt lên tai của Lục Giai Giai, trắng hồng trơn mịn, nếu như cắn một cái, cô chắc chắn sẽ la lên.

Hai người cách rất gần, ánh mắt không hề kiêng dè gì của anh bị Lục Giai Giai bắt được, cô nuốt nước miếng: "Không được uống nữa, buổi tối còn phải trông Bạch Đoàn nữa, uống say rồi anh không tỉnh được thì làm sao chăm sóc con hả?"

Lúc này Tiết Ngạn mới liếc mắt nhìn đứa con trai ở phía xa, anh "ha" một tiếng, mím môi thành đường, chán nản tủi thân.

Hơn chín giờ tối mới kết thúc tiệc, thu dọn đồ đạc chuẩn bị cho hôm sau, cơm no rượu say rồi ai về nhà nấy.

Lục Giai Giai đặt Bạch Đoàn đã ngủ vào trong nôi, vừa quay người sau lưng đã xuất hiện một bóng người cao lớn.

Tiết Ngạn thật sự rất cao, Lục Giai Giai chỉ có thể ngẩng đầu nhìn anh.

Anh cúi mắt nhìn cô, thấp giọng bảo: "Có con trai rồi, em chỉ thương mình nó thôi."

"…" Lục Giai Giai giảo biện: "Em chỉ thương mỗi nó ở đâu ra?"

"Vậy em thương anh đi." Tiết Ngạn ôm eo kéo người vào lòng, đầu vùi vào hõm cổ của Lục Giai Giai: "Vợ, em rất thơm, lại nhỏ…"

"Em khóc dễ nghe."

"Đừng nhúc nhích."

Lục Giai Giai khóc đến nửa tỉnh nửa mê, Tiết Ngạn phủ áo lên, vỗ lên vai cô dỗ dành.

Cuối cùng cõng cô đi qua đi lại trong phòng, lúc này tiểu tổ tông mới ngủ.

Lục Giai Giai vừa ngủ thì Bạch Đoàn lại khóc.

Tiết Ngạn lại bò dậy dỗ Bạch Đoàn, bế nó lên đung đưa, anh nghiến răng uy hiếp: "Đừng có đánh thức vợ cha!"

Bạch Đoàn không nghe hiểu, không ngửi thấy mùi của Lục Giai Giai nên cậu bé cứ khóc mãi, trừ khi khóc đến mệt.

Tiết Ngạn bế Bạch Đoàn đi vào nhà bếp dỗ, lại đút chút sữa mạch nha.

Cuối cùng Bạch Đoàn cũng không khóc nữa, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn Tiết Ngạn, hai cha con đối diện chừng vài phút.

Đến cùng, Bạch Đoàn mím môi, ngủ với vẻ tủi thân vô cùng.

Ngày hôm sau lúc Lục Giai Giai dậy chỉ thấy lưng mỏi eo đau, tối hôm qua Tiết Ngạn phát điên cắn lung tung, cộng thêm da của cô khá trắng nên dấu đỏ trên cổ hoàn toàn không thể che được.

Vừa hết ở cữ, Lục Giai Giai vốn quyết định hôm nay sẽ bắt đầu dẫn Bạch Đoàn đi làm, nhưng không ngờ hoàn toàn không ra khỏi cửa được.

Bụng dưới của cô hơi mập lên, quyết định hôm nay sẽ ở nhà rèn luyện, học bài múa ngày trước biết.

"Ăn sáng đi." Tiết Ngạn giúp Lục Giai Giai tìm xong quần áo đặt trên giường.

Quần áo hôm qua bẩn cũng không thể mặc lại.

Lục Giai Giai lườm Tiết Ngạn một cách dữ tợn, bây giờ cả người cô từ trên xuống dưới chỗ nào cũng khó chịu.

Tiết Ngạn đụng lên vết cắn màu đỏ trên cái cổ thon dài của Lục Giai Giai, thu lại ánh mắt tối tăm: "Buồn ngủ thì ngủ thêm một lúc nữa đi."

"Không ngủ."

Lục Giai Giai bò dậy cắn lên cổ Tiết Ngạn một cái, Tiết Ngạn đỡ eo cô: "Lát nữa anh phải đi làm."

Lục Giai Giai không da mặt dày bằng Tiết Ngạn, cô chỉ có thể rời đi với vẻ luyến tiếc, nhe răng: "Sau này không cho phép anh phát điên như thế, bằng không em sẽ cắn cho anh khóc mới thôi."

Tiết Ngạn: "…"

Lục Giai Giai mặc áo sơ mi trắng, lại bện hai b.í.m tóc rồi ra ngoài rửa mặt.

Sau khi cô sinh con xong, vẻ núng nính trẻ con hiện ra vô cùng rõ ràng, nhìn rất non choẹt.

Tiết Ngạn thay tã cho Bạch Đoàn trước, sau đó đi ăn cơm, Lục Giai Giai ăn bữa sáng xong lại cho con ăn, Tiết Ngạn thì lại đi làm.

Trước khi Lục Giai Giai dậy còn duỗi eo kéo chân, Bạch Đoàn quay đầu nhìn, thi thoảng a a vài tiếng.

Lục Thảo đang ở nhà đ.ấ.m Châu Văn Thanh: "Có đi làm không hả? Có đi làm không? Không đi làm thì tôi đánh c.h.ế.t anh!"

Cô ta phải ăn cơm, con trai cô ta cũng phải ăn cơm, Châu Văn Thanh là tên không có mặt mũi, không nuôi nổi vợ với con trai mình.

"Lục Thảo, cô điên à!"

"Tôi điên đấy, tôi nói cho anh biết sau này anh nhất định phải đi làm mỗi ngày cho tôi, bằng không ngày nào tôi cũng sẽ đánh anh, đánh c.h.ế.t anh rồi tôi tự nuôi con trai mình."

"…"

Châu Văn Thanh bị đánh không có cách nào đánh trả, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi đi làm.

Lục Thảo thì lại cõng con trai lên đi làm, cô ta không có đồ ngon để ăn nên sữa rất ít, con vừa nhỏ vừa gầy, có đôi khi thậm chí còn không có sức mà khóc.

Lục Thảo chỉ có thể cố hết sức ăn ngon một chút để đút cho đứa bé no lưng bụng.

Đến tối, cô ta lại chửi, bắt Châu Văn Thanh phải đi nấu cơm, Châu Văn Thanh sa sầm mặt mũi đi nhóm lửa, anh ta nhìn mồi lửa một lúc rồi ngẩng đầu nói: "Tiểu Thảo, tôi đọc thơ cho cô nghe nhé."

Lục Thảo đảo trắng mắt: "Đọc cái mẹ gì, ai thích nghe mấy bài thơ chó má đó của anh, chẳng được một chút tác dụng gì, có thể đổi thành lương thực hay là đổi ra trứng gà được sao? Bà đây đúng là mù mắt mới nhìn trúng anh."

Cô ta ôm con trai đi vào phòng.

Liên tiếp ba ngày, đến ngày thứ tư Lục Giai Giai mới bế Bạch Đoàn đi làm.

Mẹ Lục sợ cô bế mệt nên đặt biệt làm cái địu có thể cõng đứa bé trên lưng.

Lục Giai Giai bế Bạch Đoàn đi vào phòng, Tiết Ngạn không yên tâm đi theo phía sau, không ngờ lúc này vừa mới bắt đầu thôi mà Bạch Đoàn đã tè rồi.

Lục Giai Giai: "…"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.