Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 30: Lửa Tình - 2
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:50
Không biết Diệp Tử Phong đã ghé sát đầu vào cổ tôi từ lúc nào. Khoảnh khắc này, hai gương mặt chỉ cách nhau vài mi li mét, tôi có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh đang phả vào mình.
Như bị một thế lực vô hình nào đó điều khiển, tôi không hề tránh đi, tham lam mong chờ một nụ hôn từ anh.
Rất nhanh sau đó, làn môi ấm áp, mềm mại của anh đã phủ lên môi tôi. Nụ hôn dịu dàng, ngọt ngào khiến tôi mất dần kiểm soát, cuốn theo cảm xúc mà anh mang lại.
Bàn tay to nhanh chóng lấy con d.a.o ra khỏi tay tôi rồi nhanh chóng giữ chặt lấy eo tôi. Tôi câu lấy cổ anh, đáp lại nụ hôn này.
Diệp Tử Phong cũng rất tham lam, nhân lúc tôi đáp trả, lưỡi anh nhanh chóng cạy mở răng tôi và tiến vào, càn quấy bên trong khoang miệng. Tiếng hôn liên tục vang lên.
Diệp Tử Phong hôn cho đến khi đầu óc tôi mụ mị và không khí trong miệng gần như bị rút cạn thì mới buông tha cho đôi môi tôi.
Không khí trong phòng bếp dường như nóng lên dù rằng anh đã tắt bếp gas.
- Sao lại tắt, không nấu bữa tối sao? – Tôi vừa thở hổn hển vừa hỏi.
- Tôi sẽ làm bữa tối cho cô chủ.
Dứt lời, Diệp Tử Phong liền cúi xuống, hôn lên cổ tôi và cắn nhẹ vào tai tôi. Anh biết rõ điểm nhạy cảm của tôi, thành công khiến toàn thân tôi mềm nhũn.
Bàn tay to và ấm nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng tôi và ngay sau đó, một chân tôi đã bị anh nhấc lên.
Không phải gã này định l.à.m t.ì.n.h trong bếp đấy chứ? Bữa tối mà anh ta nói là đưa cơ thể anh ta cho tôi sao? Sao nam chính lại hư hỏng như vậy nhỉ?
- Ưm… - Tôi rên lên khi cảm nhận được anh đang trêu chọc mình.
Tôi siết chặt cổ áo của Diệp Tử Phong, lắc đầu liên tục. Vốn chỉ muốn nhận lấy một nụ hôn thôi nhưng không ngờ lại kích thích dục vọng của người đàn ông này.
- Không… Tử Phong… đừng… - Tôi run rẩy cất tiếng.
- Chúng ta sẽ làm thật nhanh. – Anh thở gấp.
Lửa đã châm rồi, tạm thời cũng chỉ còn cách này để dập tắt mà thôi. Tối nay tôi vẫn phải đi làm, nếu còn trì hoãn thì e rằng trễ mất, tôi không muốn mất đi công việc làm thêm này.
Thật xấu hổ khi cơ thể tôi cũng đang gào thét, muốn được cùng Diệp Tử Phong quấn quýt, vuốt ve.
- Nhanh lên. – Tôi nghiến răng, lên tiếng thúc giục.
- Vâng, thưa công chúa của tôi.
Hành động của anh rất lưu loát, chúng tôi nhanh chóng hòa làm một. Tôi không có điểm tựa, chỉ có thể ra sức bám vào cổ anh, toàn thân đong đưa theo từng chuyển động mạnh mẽ.
- Tử Phong… Tử Phong… - Tôi vừa khóc vừa gọi tên anh.
- Tôi đây, tôi luôn ở đây. – Anh siết chặt lấy tôi, tựa như muốn khảm tôi vào cơ thể anh, thì thầm vào tai tôi.
- Mỏi… mỏi quá, kết thúc nhanh đi…
Chỉ bằng một động tác, anh đã nhấc chân kia của tôi lên, để cho tôi bám vào hông anh. Hai cánh tay mạnh mẽ của anh giữ lấy đôi chân tôi. Động tác càng lúc càng mãnh liệt khiến tôi chỉ có thể khóc càng lúc càng lớn, run rẩy, giẫy giụa trong bất lực.
- Tôi sắp xong rồi, một chút nữa thôi… sắp xong rồi… - Giọng đàn ông trầm khàn xen giữa những tiếng thở dốc vang lên.
Những lúc gã này sắp kết thúc thì động tác nhanh và mạnh đến cực hạn, cứ như đang muốn đòi mạng tôi vậy. Khoái cảm anh mang đến cho tôi vô cùng lớn, khiến tôi thỏa mãn nhưng cũng khiến tôi sợ hãi.
Sau tiếng gầm lớn, Diệp Tử Phong cũng dừng lại. Tôi cắn vào bả vai anh, siết chặt lấy cổ anh, run rẩy đón nhận.
Ở tư thế này trông giống như anh đang bế tôi theo kiểu kangaroo vậy.