Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 34: Thủ Phạm Trong Bóng Tối - 2
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:51
- Hương Linh.
Tiếng gọi vang lên từ phía sau khi chân tôi vừa bước ra khỏi cổng chung cư. Trương Quý Khải vẫn để lưng trần, hơi thở gấp gáp, trán vã mồ hôi.
- Sao vậy? – Tôi nheo mắt nhìn anh, hỏi nhỏ.
- Anh sẽ quay về nhà và tập trung học hành thật tốt. Hương Linh, sau này… sau này đừng tránh mặt anh nữa nhé, làm bạn bè cũng được, hãy xem anh là bạn bè, đừng là kẻ thù…
Tôi gật đầu đồng ý. Dưới ánh đèn đường vàng vọt, gương mặt anh rạng rỡ hẳn lên.
Được thôi, tôi không nên quá cố chấp trong mọi mối quan hệ, thả lỏng và hãy làm cho mọi thứ trở nên dịu dàng.
Vì hôm nay Trương Quý Khải đã che chắn cho tôi khỏi bỏng nên đó sẽ là lý do để tôi thuyết phục mình đồng ý làm bạn bè với anh.
Lúc tôi trở về nhà đã là mười hai giờ đêm. Nhìn căn nhà trống trải, tôi đột nhiên nhớ Diệp Tử Phong.
Theo thói quen, tôi vào bếp tìm ly sữa anh pha sẵn cho mình nhưng chẳng thấy đâu.
- Quên à? Vậy thì khỏi uống một hôm vậy. Không phải anh ta nói sẽ về sớm sao?
Sau khi tắm nhanh, tôi lên giường và chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ, tôi thấy Diệp Tử Phong đang hôn tôi và sờ soạng khắp cơ thể tôi.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, tôi cho rằng mình đang mộng xuân như bao đêm trước đó nhưng rồi những tiếp xúc thân mật ngày càng chân thật khiến tôi phải cố ép bản thân mình tỉnh dậy và mở mắt.
Tôi suýt chút đã hét lên khi nhìn thấy lớp chăn cộm lên. Bên ngoài trời vẫn còn tối và tôi đoán là Diệp Tử Phong vẫn chưa về bởi anh không có lý do gì rời khỏi bệnh viện lúc nửa đêm cả, hoặc sớm hơn, hoặc là gần sáng. Vậy ai là người đang ở trên giường của tôi?
Suy nghĩ về một người đàn ông lạ đột nhập vào nhà và thân mật cùng mình khiến tôi hốt hoảng, vội vàng túm lấy góc chăn và kéo ra.
Tôi tự hỏi liệu có phải những đêm trước tôi cũng đã cùng hắn ta gần gũi nhưng tôi cứ ngỡ là những giấc mơ đáng xẩu hổ.
Trước khi tôi kịp hét lên thì người đàn ông đã ngẩng mặt lên. Qua ánh đèn ngủ, tôi nhận ra gương mặt nhiễm đầy dục vọng của Diệp Tử Phong.
- Anh… sao… sao… - Tôi kinh hoàng, lắp bắp lên tiếng và cố chớp mắt vài lần để xác nhận mình không nhìn nhầm.
Rất nhanh chóng, Diệp Tử Phong trườn lên, áp sát tôi. Tuy cách một lớp lụa nhưng tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ như thiêu đốt từ cơ thể anh.
Anh cầm lấy tay tôi, hơi nâng người lên, đặt tay tôi lên lồng n.g.ự.c của anh. Lúc này, tôi hoàn toàn tỉnh ngủ và nhận ra anh đã uống rượu, mùi rượu vang thoang thoảng tỏa ra theo hơi thở của anh khiến đầu óc tôi lâng lâng.
- Hương Linh, em có cảm nhận được trái tim anh đang đập vì em không? Sao em… sao em có thể bỏ mặc anh mà ở cùng người đàn ông khác? Anh không muốn… Hương Linh, em là của anh, em là của một mình anh thôi.
Cái gì vậy? Ai đang sửa truyện của tôi vậy? Không phải. Làm sao nam chính có thể tỏ tình với tôi chứ? Chắc là anh ta đang muốn lấy lòng tôi để kiếm thêm tiền từ tôi. Chắc là vì anh ta say đến mức loạn thần rồi.
- Tử Phong, xuống khỏi người tôi ngay, anh… ưm… ưm…
Không để tôi nói hết câu, anh dùng làn môi nóng bỏng và ướt át ngăn tôi lại, khiến những từ chưa kịp thốt ra hóa thành thứ âm thanh mờ ám.
Chẳng mấy chốc, lưỡi anh đã vào khoang miệng tôi và khuấy đảo bên trong, tham lam càn quấy. Một tay anh luồn vào váy ngủ, vuốt ve tôi.
Tôi muốn đẩy anh ra nhưng sức lực của anh quá lớn, áp chế tôi dưới thân. Tôi có cảm giác như mình đã bị ghim chặt trên chiếc giường này, không cựa quậy được.