Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 54: Thuyết Phục - 2
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:22
- Tử Phong, trước đây em đối xử với anh như vậy, anh không hận em sao? – Tôi cầm lấy tay anh, áp lên má mình và hỏi.
- Sao lại hận em? Anh rất tốt với mẹ con anh trong suốt những năm qua. Em cho anh và mẹ chỗ ở, việc làm và tiền.
- Không phải những thứ đó, ý em là em bắt anh làm ấm giường cho em, mắng anh, đánh anh, sỉ nhục anh. – Tôi nói ra suy nghĩ của mình. Tôi muốn biết tại sao anh có thể phớt lờ những chuyện đó.
- Những cái đó được gọi là tình thú mà, không phải sao? – Anh thổi hơi vào tai tôi, giọng anh khàn khàn.
Ồ, hóa ra gã này cho rằng đó là tình thú. Nhưng cũng chỉ có điều này mới giải thích được cho việc anh không hận ghét tôi. Hoàn toàn có lý.
Tôi xoay người, nằm đối mặt với anh, ngắm nhìn gương mặt đẹp trai không góc chết. Bàn tay không an phận di chuyển trên mặt anh, từ lông mày đến khóe mắt, xuống sống mũi và dừng lại trên đôi môi.
- Tử Phong, anh đăng ký học bổng đi, nhé. – Tôi dùng giọng điệu ngọt ngào nhất để dụ dỗ anh.
- Sao em cứ khăng khăng bắt anh đi du học vậy? – Anh cau mày, mặt dần chuyển sang màu đen.
- Vì tương lai của anh, của chúng ta. Nghe lời em đi. Em không muốn tình yêu này bị bào mòn bởi sự thiếu thốn tiền bạc. Hãy tranh thủ khi chúng ta còn trẻ, tình yêu còn nồng nhiệt, có thể vượt qua mọi thử thách mà xây dựng một tương lai tươi sáng. Một khi chúng ta già đi, sức khỏe, sự kiên nhẫn với nhau sẽ dần phai nhạt vì áp lực của đồng tiền. Em biết anh hiểu mà, đúng không? Ra nước ngoài, đồng nghĩa với việc anh có nhiều cơ hội hơn.
Tôi không thể nói với anh rằng chỉ khi đi du học thì anh mới có cơ hội tỏa sáng và được Diệp Tử Toàn nhìn tới. Ở đó, anh sẽ gặp được những người bạn cùng chung chí hướng, cùng anh hoàn thiện phần mềm mà anh đang dày công nghiên cứu, sáng tạo. Và cũng nhờ bước ngoặt quan trọng này, tương lai của anh là một biển hoa hồng.
Tôi biết cốt truyện đã xuất hiện những thay đổi trong tuyến tình cảm của các nhân vật nhưng tôi không dám đánh cược tương lai của anh. Thế nên, anh buộc phải đi theo hướng mà nhân vật chính phải đi.
- Em đi cùng anh nhé. Anh không muốn xa em. – Anh cầm lấy tay tôi, tha thiết đề nghị.
- Được, chúng ta cùng đăng ký nhé. Nếu em không đậu, em vẫn sẽ đi cùng anh, nấu cơm, giặt giũ cho anh. – Tôi gật đầu.
- Được, quyết định vậy nhé.
Tôi rúc vào lòng anh, thoải mái tận hưởng cảm giác được anh cưng chiều, vuốt ve và tưởng tượng ra tương lai đầy nắng của mình và anh. Nếu không thể quay về thế giới cũ, thì tôi sẽ toàn tâm toàn ý sống bên anh.
- Em mặc thử váy chưa? – Diệp Tử Phong đột ngột hỏi.
- Chưa, em vừa thấy quà thì chạy đi tìm anh luôn. – Tôi lắc đầu, cựa quậy trong lòng anh.
Thế là, chỉ sau đó vài phút, Diệp Tử Phong đã lôi tôi ra khỏi giường, bắt tôi mặc cho anh xem. Khoảnh khắc anh quỳ xuống, giúp tôi mang giày khiến tôi có cảm giác mình là một nàng công chúa thật sự.
- Em thật đẹp. – Anh vòng tay ôm tôi từ phía sau, cùng tôi nhìn vào gương.
- Anh cũng rất đẹp trai, Tử Phong. – Tôi xoay người, vươn tay câu lấy cổ anh.
