Thay Đổi Số Phận Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 56: Như Một Đêm Tân Hôn - 2
Cập nhật lúc: 10/09/2025 15:22
Khi đam mê qua đi và hoàn toàn thỏa mãn, tôi dừng lại, vùi đầu vào cổ người yêu, hít hà mùi cơ thể chỉ thuộc về cô ấy, cùng cô ấy ổn định lại hơi thở.
Tôi luôn muốn trở nên mạnh mẽ trong mắt Triệu Hương Linh, chắn hết mọi bão tố mưa sa cho cô ấy nhưng có đôi khi, tôi muốn được làm nũng với cô ấy, muốn được cô ấy vuốt ve, dỗ dành.
- Đau quá rồi phải không? Em đã bảo nhẹ lại, chậm lại rồi mà anh có chịu nghe lời em đâu. – Triệu Hương Linh ôm lấy đầu tôi, vừa vuốt tóc vừa trách yêu.
- Một chút thôi. Chạm vào em rồi thì như ngựa mất cương, không kiểm soát được. – Tôi đáp.
- Chúng ta còn phải ăn tối nữa. – Triệu Hương Linh đột ngột đổi chủ đề.
Tôi vội buông Triệu Hương Linh ra, xuống khỏi người cô ấy. Đang khi tôi toan mặc quần áo để xuống bếp thì bàn tay nhỏ nhắn đã kéo tôi lại.
- Gọi đồ ăn ngoài đi. Ăn xong rồi thì ăn nốt nửa cái bánh kem còn trong tủ lạnh.
- Được, để anh gọi. Em muốn ăn gì?
- Mì cay.
Tôi gật đầu, với lấy điện thoại và nhanh chóng thao tác trên màn hình. Khi tôi đặt xong thì Triệu Hương Linh đã vào phòng tắm. Tiếng nước chảy vọng đến đầy khiêu khích và dáng người mờ ảo sau lớp kính khiến yết hầu tôi lên xuống liên tục. Tận bây giờ, tôi cứ nghĩ là mình đang mơ.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Hai mươi phút sau, bữa tối đã sẵn sàng. Tôi đưa đũa cho Triệu Hương Linh, ánh mắt không rời khỏi những dấu hôn dày đặc trên cổ và xương quai xanh của cô ấy. Có lẽ tôi nên tiết chế lại bản thân.
- Lát nữa, anh có vào bệnh viện không? – Cô ấy vừa trộn mì vừa hỏi.
- Không, anh sẽ gọi điện cho mẹ. Anh sợ mẹ sẽ lo khi thấy anh đi khập khiễng và mặt thì bị thương. – Tôi trả lời.
- Ừm, cũng đúng. Mẹ anh không nên lo lắng quá nhiều.
Tuy vị mì không cay mấy nhưng Triệu Hương Linh vẫn hít hà. Cô ấy không giỏi ăn cay nhưng lại muốn phải có cay một ít. Đó là lý do tại sao tôi không đặt đồ ăn bên ngoài mà phải tự tay nấu cho cô ấy dù có bận rộn đến đâu. Tôi tự hỏi khi cô ấy đi ăn cùng bạn bè, cô ấy ăn thế nào. Có lẽ là ăn thức ăn giống như dành cho trẻ em nhỉ?
- Tử Phong, đừng làm ở quán bar nữa. Quán ăn chỗ em đang làm vẫn đang nhận người. Anh sang đó làm cùng em đi.
Tôi biết đây là một mệnh lệnh, không phải là lời đề nghị. Tôi đã biết trước cô ấy sẽ không cho tôi đi làm ở chốn ăn chơi đó nữa.
- Được. À mà, hôm qua và hôm nay em không phải đi làm sao?
Hôm qua cô ấy không đi làm mà xông vào quán bar và mắng cả tôi lẫn Triệu Minh Ngọc, mắng luôn cả Phùng Cảnh. Trong mắt tôi, cô ấy là một người con gái vô cùng mạnh mẽ, chỉ yếu đuối khi bị bắt nạt trên giường.
- Quán đang sửa lại. Hai ngày nữa mới xong. – Cô ấy đáp và cho con tôm to vào miệng.
Ăn hết mì cay, chúng tôi lấy bánh kem ra phòng khách, vừa ăn vừa xem chương trình giải trí hài hước. Thực ra, tôi thích những chương trình liên quan đến tài chính thôi nhưng vì con thỏ nhỏ này, tôi sẽ xem.
