Thầy Từ, Đừng Đùa Nữa! - Chương 42: Thầy Từ, Đừng Đùa Nữa!
Cập nhật lúc: 03/09/2025 12:57
Lúc cách cằm của Trình Viện rất gần thì cô ngừng lại, chậm rãi nghiêng đầu nhìn người đàn ông dung tục kia, “Tiên sinh, đây là người phụ nữ của tôi, bọn tôi làm vậy chắc ngài hết hứng thú rồi chứ?”
Người đàn ông kia đen mặt: “Cô!”
“Biết điều thì cút ngay cho tôi!” Người phụ nữ đột nhiên biến sắc, giọng nói trầm thấp mà sắc bén.
Người đàn ông kia cũng biết nhìn người, anh ta biết người phụ nữ trước mắt không phải là nhân vật tầm thường có thể chọc vào: “Mẹ kiếp! Mày đợi đó”.
Tuy lúc mắng chửi khuôn mặt anh ta hung tợn, nhưng sau đó đen mặt bỏ đi.
Người kia đi rồi, người phụ nữ cũng buông Trình Viện ra, cô quay đầu về phía quầy bar, ngón tay nhịp nhịp trên bàn: “White Russian”.
Người pha chế thu lại ánh mắt ngơ ngác khi nãy, vội vàng đáp lại: “Được”.
Mấy người xung quanh đều lén lút nhìn cô, một số khác thì nhìn chằm chằm người phụ nữ ban nãy, mà Trình Viện cũng nằm trong số đó, cô chớp chớp đôi mắt còn đang mơ màng của mình, dư vị của cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân lúc nãy vẫn còn đọng lại trong đầu cô.
Mẹ kiếp! Sao có thể soái như vậy được?
Cái quỷ gì thế, sao tim lại đập mạnh thế này?
Bà đây là gái thẳng đó?!
“Này cô”.
“Cô là Trình Viện đúng không”. Không đợi Trình Viện nói hết, người phụ nữ ban nãy quay đầu nhìn cô cười.
Trình Viện sửng sốt: “Cô biết tôi?”
“Ừm, A Kha có đưa ảnh của cô cho tôi xem qua”.
“A Kha, cô là người quen của La Kha”.
“Khá thân nhau”.
“Nhưng tôi chưa gặp cô bao giờ”. Trình Viện lục soát lại trong trí nhớ của mình, không lý nào mà kiểu người như cô ấy nếu đã gặp qua mà lại quên được.
“Chưa gặp qua, đây là lần đầu tiên tôi đến đây”.
“À, vậy cô tên gì?”
Người pha chế đặt ly rượu trước mặt Dịch Tích, cô nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi nhìn cô ấy: “Dịch Tích”.
Tích Thời chính là quán bar còn đang chuẩn bị dang dở mà Dịch Tích giao cho La Kha trước khi đi, hiện tại xem ra La Kha quản lý quán khá tốt. Mấy năm qua, Dịch Tích vẫn thường xuyên gọi cho La Kha hỏi han tình hình Tích Thời. Bây giờ La Kha cũng không trực tiếp quản lý quán bar nữa mà lui về hậu đài làm ông chủ, anh ta mời một quản lý về quản lý quán bar.
Mà cô gái tên Trình Viện này chính là em gái của quản lý Trình Hạo.
Về việc La Kha trước đó vì sao cho cô xem ảnh của Trình Viện là bởi vì cô ấy khá giống cô, bất kể là vẻ ngoại cho đến tính cách, khí chất và tác phong làm việc cũng khá giống.
Mà La Kha là người hiểu rõ cô, nếu anh ấy nói khá giống cũng làm Dịch Tích cảm thấy tò mò, cho nên mới nói anh ấy đưa cô xem ảnh Trình Viện.
“Dịch Tích, cô là Dịch Tích, tôi có nghe Lâm Mẫn nhắc đến cô, hai người là bạn thân có đúng không!” Trình Viện vui vẻ nói.
“Đúng vậy.” Dịch Tích cong môi, ““Xem ra chúng ta biết nhau thông qua lời nói của người khác.”
“Lúc Lâm Mẫn đến đây sẽ thường hay nhắc đến cô, cô ấy nói tôi cũng điên giống như cô”.
“Vậy sao?” Dịch Tích ngẩng đầu nhìn Trình Viện có vẻ uống hơi say, “Đúng là khá điên, một mình cô sao lại uống nhiều như vậy?”
Nhắc đến chuyện này thì Trình Viện liền buồn rầu.
“Đừng nhắc nữa! Bị đá rồi!”
“Sao?”
“Cô nói có tức không chứ, anh ta nói chia tay liền chia tay, chưa chính thức yêu đương mà dám nói chia tay?”
“…” Thật là nóng nảy.
Trình Viện cảm thấy Dịch Tích dường như có hứng thú với câu chuyện, cô cảm thấy cuối cùng có người chịu nghe lắng nghe cô nói rồi, vì thế cô liền nói không ngừng nghỉ: “Lúc đó tôi chỉ mất có hai tuần là cưa đổ anh ta, tôi vốn nghĩ rằng anh ta dễ dàng đổ tôi như vậy thì khẳng định cũng không phải dạng tốt lành gì, kết quả là anh ta giống như Liễu Hạ Huệ vậy, không hề lại gần nữ sắc, này tôi là bạn gái của anh ta đó”.
Dịch Tích nhìn nhìn cô ấy: “Ừm, cũng có thể là người ta thật sự thích cô nên mới cảm thấy chuyện này nên thận trọng”.
“Gì chứ, đã chia tay ba tháng rồi mà anh ta cũng không hề liên lạc với tôi, cái này mà là thích sao? Còn nữa, hôm kia tôi vừa đi tìm anh ta, anh ta nói chia tay rồi thì thôi, còn bảo tôi đi tìm người mới”.
Dịch Tích chống cằm: “Ồ”.
“Cô nói xem vì sao anh ta lại khó đoán như vậy, con mẹ nó chứ tôi thật muốn lột cái mặt nạ của anh ta ra để nhìn xem bản chất bên trong của anh ta”.
Dịch Tích gật đầu tán thành, nhìn không thấu thì rất muốn lột bỏ nạ anh ta ra xem bên trong có gì, điểm này đúng là khá giống cô.
“Còn bảo tìm người mới, cục tức này nuốt không trôi thì tìm làm sao người mới, bây giờ tôi hoài nghi chính mình không hề có sức hút của phụ nữ!” Trình Viện nằm bò trên quầy bar bực bội nói, “Tôi cứ muốn chơi anh ta một vố đấy”.
Dịch Tích lắc đầu cười cười, chấp niệm của cô gái này cũng quá sâu rồi.