Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 12: Cô Gái Nhỏ Rất Cẩn Trọng

Cập nhật lúc: 06/09/2025 03:59

Cố Quyên Nhĩ lảng tránh ánh mắt: "Có... có chuyện gì không?"

Mẹ kiếp, da mặt cô ấy mềm thật, không có một lỗ chân lông nào.

"Tôi là chị của An Mộng, rất cảm ơn cô vì đã cứu em ấy hôm qua. Tôi có làm chút bánh ngọt, mời cô nếm thử." Nụ cười của Cố Tuyên Kiều rạng rỡ, khiến cả khu chung cư cũ kỹ này cũng trở nên sang hẳn lên.

Cố Quyên Nhĩ nuốt nước bọt "ực" một cái: "Tôi không thích đồ ngọt đâu... chẹp chẹp."

Cố Tuyên Kiều lại im lặng.

Nước miếng chảy ra đến nơi rồi kìa, còn giả vờ gì nữa?

Cố Quyên Nhĩ qua lớp kính râm, lén lút nhìn Cố Tuyên Kiều.

Trời đất, n.g.ự.c cô ấy to... thật. Thích quá đi mất!

Đưa đây, đưa đây... chị gái xinh đẹp mềm mại... húp húp...

Cố Tuyên Kiều cố gắng giữ nụ cười: "Chúng ta vào nhà nói chuyện được không?"

Cố Quyên Nhĩ không muốn cho cô ấy vào, nhưng chị gái xinh đẹp đang chớp đôi mắt long lanh nhìn cô. Ai mà không mềm lòng cho được?

Hơn nữa... Cố Quyên Nhĩ liếc nhìn sợi chỉ đỏ ở cung Mệnh của cô ấy, liền dứt khoát mở cửa, nhường đường cho người phụ nữ "to lớn" kia bước vào.

Cố Tuyên Kiều đặt hộp bánh trên bàn, tiện thể quan sát căn phòng.

Trong nhà hầu như không có đồ đạc gì, trang trí rất đơn giản. Điểm khác biệt duy nhất là tủ đựng đồ ăn vặt siêu to khổng lồ. Trên đó bày đầy đủ các loại bim bim, sô cô la, thạch, kẹo sữa...

Thế này mà gọi là không thích đồ ngọt?

Cố Tuyên Kiều nheo mắt, lại càng chắc chắn cô gái này có vấn đề. Cô nhận ra rằng đối phương không hề chào đón mình. Chẳng lẽ trong nhà cô ta cất giấu bí mật gì sao?

Cố Tuyên Kiều ngồi xuống ghế sofa: "Chào cô, tôi là Cố Tuyên Kiều. Còn cô tên gì?"

"...U...U Nhĩ..." Cố Quyên Nhĩ lẩm bẩm, giọng nhỏ như muỗi kêu, mắt thì dán chặt lên người đối diện.

"U U Nhĩ?" Cố Tuyên Kiều ngạc nhiên: "Cô là người dân tộc thiểu số à?"

Lần này đến lượt Cố Quyên Nhĩ im lặng. Cô không giải thích, chỉ lẳng lặng hỏi: "Cô tìm tôi có việc gì không?"

"An Mộng nói cô rất bản lĩnh." Cố Tuyên Kiều đánh giá Cố Quyên Nhĩ. Cô ấy thích khuôn mặt của cô gái này, vừa dễ thương lại mang nét ngây ngô như trẻ con. Một người đáng yêu như vậy, Cố Tuyên Kiều không muốn tin là kẻ lừa đảo. Nhưng cho dù vậy thì, ý đồ tiếp cận cô của cô ấy cũng không rõ ràng.

Cố Quyên Nhĩ cười xòa: "Kiếm miếng cơm thôi, không có bản lĩnh gì đâu."

"Cô có muốn làm việc cho tôi không?" Cố Tuyên Kiều đi thẳng vào vấn đề.

Cố Quyên Nhĩ hơi do dự.

Nếu đồng ý, cô sẽ có lý do tiếp cận cô ta để điều tra ai đã yểm bùa. Nếu từ chối, tương lai có khi biến thành tâm ma, ảnh hưởng đến tu hành.

"Được thôi, cô muốn tôi làm gì?" Cố Quyên Nhĩ đồng ý ngay. Cô chỉ mất vài giây để suy nghĩ, nhưng trong mắt Cố Tuyên Kiều, Cố Quyên Nhĩ gần như không hề do dự.

Quả nhiên cô ta tiếp cận mình là có mục đích.

"Tôi có một quán bar ở Yến Thành. Cô có tài năng gì không? Có thể đến đó làm thêm." Cố Tuyên Kiều không thể để cô gái này tham gia vào những bí mật cốt lõi của mình.

An Mộng cần một lời giải thích, mà Cố Tuyên Kiều cũng muốn xem Sở Thiên Khuyết phái Cố Quyên Nhĩ đến tiếp cận cô là vì lý do gì.

Đặt cô ấy ở quán bar, vừa có thể quan sát, lại không nguy hiểm đến bản thân. Đúng là một mũi tên trúng hai đích.

"Tôi giỏi bói toán. Cô muốn tôi đến xem bói cho khách của cô sao?" Cố Quyên Nhĩ nhướn mày. Xem bói trong quán bar, nghe có vẻ hơi lạ. Nhưng những nơi hỗn tạp như quán bar rất dễ sinh ra yêu ma quỷ quái. Nếu cô gặp phải, có thể nhân tiện thu hoạch công đức, coi như tích điểm hành nghề.

Cố Quyên Nhĩ không phải là người tu luyện chính phái, cũng không theo một đạo nào. Tông môn của cô rất mạnh, dùng công đức để điều khiển linh khí. Sức mạnh thường vượt trội hơn các tu sĩ cùng cấp, vượt cấp g.i.ế.c người cũng không phải chuyện khó.

Lần thứ hai gặp Cố Quyên Nhĩ, cô ấy lại xem bói ở cửa sau quán bar Thụy Sĩ.

Câu trả lời của đối phương không nằm ngoài dự đoán của Cố Tuyên Kiều: "Được. Cô tiện lúc nào, tôi sẽ sắp xếp cho cô đến quán bar xem bói."

"Tôi rảnh từ bảy rưỡi đến chín rưỡi tối, nhưng chỉ hai buổi mỗi tuần thôi." Muộn hơn, Cố Quyên Nhĩ còn phải đi đưa tiễn các linh hồn khác.

"Được, vậy chúng ta trao đổi thông tin liên lạc, tôi sẽ thông báo cho cô sau." Cố Tuyên Kiều lưu lại số điện thoại của Cố Quyên Nhĩ rồi rời đi.

Nhìn chằm chằm vào số máy mới lưu, Cố Quyên Nhĩ thấy lòng có chút chua xót. Không phải đã nói sẽ làm cá mặn không có ước mơ sao? Tại sao lại tự tìm thêm việc để làm? Chẳng lẽ Cố Quyên Nhĩ cô sinh ra đã là mệnh lao lực à?

Không! Cô không chấp nhận số phận!

Cố Quyên Nhĩ mặt đầy dữ tợn, siết chặt nắm tay thề thốt. Chờ mọi chuyện xong xuôi, cô sẽ đưa A Ngọc đến một thị trấn nhỏ, nghiêm túc làm cá mặn! Không ai có thể lay chuyển đạo tâm của cô!

Nhưng trước hết...

Ánh mắt Cố Quyên Nhĩ dừng lại trên ghế sofa Cố Tuyên Kiều vừa ngồi. Cô nhẹ nhàng đi tới, lật tấm đệm ghế lên. Bên dưới, một chấm kim loại nhỏ lóe sáng.

Thiết bị nghe lén.

"Cô gái nhỏ này cảnh giác thật đấy." Cố Quyên Nhĩ nhón ngón tay, bóp nhẹ. Miếng kim loại cứng rắn ngay lập tức biến thành tro bụi.

------

Chín rưỡi tối.

Cố Quyên Nhĩ dẫn theo A Ngọc đến khu vườn Đông Pha ở ngoại ô thành phố, tập hợp với Sở Thiên Khuyết trước.

Sở Thiên Khuyết vẫn đưa Lý Chính đi cùng.

Ban ngày, Cố Quyên Nhĩ rõ ràng cảm nhận được Lý Chính có ý kiến về mình. Dù không thể hiện ra, nhưng độ nhạy cảm của một tu sĩ mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Chỉ cần anh ta có chút cảm xúc bất thường, Cố Quyên Nhĩ đều có thể nhận ra.

Thế mà bây giờ gặp lại, ánh mắt Lý Chính nhìn Cố Quyên Nhĩ tràn đầy sự ngưỡng mộ, thậm chí còn có chút biết ơn.

Đôi mắt dưới kính râm của cô đầy hứng thú nhìn Lý Chính vài lần, rồi tò mò hỏi Sở Thiên Khuyết: "Anh ta bị sao vậy?"

Ánh mắt sâu thẳm của Sở Thiên Khuyết lộ ra chút xúc động: "Buổi họp chiều tôi đã hủy, nên máy bay đó được sử dụng cho những người khác. Trên đó có bom... nổ tung rồi."

Người phản bội anh ta là vệ sĩ đã theo bên cạnh năm năm. Không hề lộ sơ hở nào trước đó. Vì vậy, hành vi đ.â.m sau lưng như vậy rất khó phòng ngừa.

Nếu không có lời nhắc nhở của Cố Quyên Nhĩ vào ban ngày, Sở Thiên Khuyết giờ này đã thành tro bụi.

Việc kiểm tra an ninh cũng nằm trong phạm vi công việc của Lý Chính. Vậy nên chuyện này xảy ra cho thấy anh ta đã lơ là nhiệm vụ nghiêm trọng. May mắn thay, Sở Thiên Khuyết không gặp chuyện gì, nếu không Lý Chính cho dù có c.h.ế.t cả trăm lần cũng không chuộc tội nổi.

Lý Chính chắp tay, cúi đầu: "Cô Cố, cô đã cứu mạng Sở tổng, Lý Chính tôi nợ cô một ân tình. Sau này nếu có gì cần giúp đỡ, tôi nhất định sẽ không từ chối."

Lý Chính đã hoàn toàn bị Cố Quyên Nhĩ thuyết phục. Anh ta đã điều tra về Cố Quyên Nhĩ, biết cô không thể thông đồng với tên vệ sĩ kia. Cô ấy thật sự có bản lĩnh.

Xem tướng mạo mà có thể đoán được tốt xấu. Chẳng trách Sở tổng lại coi trọng cô ấy đến vậy. Nếu có một người tài năng như vậy bên cạnh, chẳng khác nào thêm vài cái mạng sao?

Cố Quyên Nhĩ xua tay: "Không cần đâu, ông chủ của anh đã trả tiền rồi."

------

Phía xa, lão trọc Minh đã đến trước, cùng hai tiểu hòa thượng đang ngồi xổm trước cổng tiểu khu Đông Pha chơi đấu địa chủ.

Cố Quyên Nhĩ nhìn từ xa. Ghê thật!

Lão hòa thượng mập đó đổi bài, giấu bài, một loạt động tác lưu loát, chớp mắt đã gom đủ bốn "tứ quý". Một ván bài đã kết thúc, hai "nông dân" tiểu hòa thượng mặt xanh mét.

Hai cậu bé tội nghiệp trừng mắt nhìn Lão trọc Minh, nghi ngờ ông ta gian lận nhưng không có bằng chứng.

Lão trọc Minh còn vênh váo: "Thua hết rồi nhé, hai cái đùi gà trong hộp cơm của hai nhóc giờ là của ta!"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.