Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 46: Một Cú Tát Mạnh Như Trời Giáng
Cập nhật lúc: 06/09/2025 04:02
Cố Quyên Nhĩ đã nhận lời ủy thác từ Hàn Lệ, nên chuyện này nhất định phải làm cho đến cùng.
Cô lắc đầu, giọng điệu lạnh nhạt: "Có người nhờ tôi, phải ngăn các anh phí thời gian và tính mạng để cứu Hàn Tuyết Nhu. Từ hôm nay, các anh làm gì, tôi cũng sẽ phá cho bằng được."
Hai anh em kia tức đỏ cả mặt.
Gã đại ca không nhịn được mắng: "Kẻ nào độc ác thế? Tiểu Tuyết Nhu đáng yêu như vậy, sao lại nỡ lòng để con bé chết?"
"Phải! Sao cô lại nhẫn tâm như vậy, còn giúp kẻ ác. Con bé còn nhỏ xíu, lương tâm cô không cắn rứt sao?" Gã đàn em cũng phẫn nộ.
Cố Quyên Nhĩ lạnh lùng thốt ra hai chữ: "Hàn Lệ."
"Hàn Lệ? Đừng để tôi gặp thằng nhóc đó, nếu không tôi sẽ đập vỡ đầu nó! Cái thằng súc sinh đó, dám hại cả con gái của anh em tôi, nó..." Gã đại ca trừng mắt.
Chưa kịp dứt lời, gã đàn em bỗng nhiên kéo tay hắn, vẻ mặt kinh hãi: "Đại ca, Hàn Lệ chẳng phải là tên của thằng ba sao?"
Gã đại ca đột nhiên tỉnh ngộ: "Đúng rồi, thằng ba hình như tên là Hàn Lệ."
Hắn ta lập tức càng thêm tức giận. Rõ ràng là người phụ nữ này đến gây chuyện.
Gã đại ca bưng chậu nước sôi, hất thẳng về phía Cố Quyên Nhĩ: "Con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Mày dám giỡn mặt bọn tao à?"
"Đại ca, đừng!" Gã đàn em vội vàng lao tới, muốn đẩy Cố Quyên Nhĩ ra.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt Cố Quyên Nhĩ, lóe sáng. Nước sôi đang văng ra bỗng nhiên dừng lơ lửng giữa không trung! Hai anh em c.h.ế.t lặng, trợn mắt há hốc miệng, hồn vía bay sạch.
"Cô... cô..." Mắt gã đại ca suýt lồi ra.
Cố Quyên Nhĩ hừ lạnh một tiếng, chậu nước bay ngược lại tạt vào người gã đại ca. Hắn ta la hét như lợn bị chọc tiết. Gã đàn em vội vàng lao đến, mồm thổi phù phù giúp đại ca mình bớt đau, dáng vẻ sốt ruột đến buồn cười.
Cố Quyên Nhĩ nhìn mà lắc đầu. Hai người này ngốc đến mức này, vậy mà cũng có thể làm lính đánh thuê sao?
------
Mười phút sau, trong một góc của bệnh viện.
Hai người lính đánh thuê co ro ngồi xổm, hai tay kéo tai, không dám ngẩng mặt nhìn Cố Quyên Nhĩ.
Gã đại ca áo trên đã cởi hết, chỉ còn lại cái quần đùi. Nơi bị nước sôi tạt đã nổi mấy mụn nước lớn, vừa được bôi thuốc mỡ.
"Cô nãi nãi, chuyện là như vậy." Hai người họ bị năng lực của Cố Quyên Nhĩ trấn áp, tuôn ra tất cả mọi chuyện, cô hỏi gì cũng trả lời.
Cố Quyên Nhĩ cũng đã hiểu rõ lý do tại sao hai người họ lại trở thành lính đánh thuê. Tất cả là vì Hàn Lệ.
Ban đầu chỉ có Hàn Lệ là lính đánh thuê. Hai anh em này vốn là bạn thuở nhỏ của hắn. Sau một trận lũ quét, cả làng bị chôn vùi, chỉ còn hai anh em sống sót.
Hàn Lệ bất chấp khó khăn, kéo họ vào đội, cho họ có miếng cơm ăn.
Những lính đánh thuê khác mỗi người nhận một phần tiền, nhưng Hàn Lệ để hai anh em có cơm ăn, ba người cùng nhận chung một phần tiền.
Chẳng trách họ lại nghèo như vậy.
Sức lao động rẻ mạt như vậy, ai mà không thích? Mặc dù Lý Long và Tiền Đa Đa không thông minh, nhưng lại có sức mạnh hơn người. Thông qua huấn luyện, họ cũng miễn cưỡng theo kịp hành động của Hàn Lệ.
Nhiều năm qua, họ coi Hàn Lệ như anh em ruột thịt. Cả hai người họ đều là những người trọng tình trọng nghĩa, nên hiểu rõ những hy sinh mà Hàn Lệ đã dành cho mình.
Thế nên, sau khi Hàn Lệ bị đội trưởng đánh c.h.ế.t trong một lần đấu tranh cho quyền lợi của cả nhóm. Hai anh em đã coi việc chăm sóc gia đình Hàn Lệ là ưu tiên hàng đầu. Đối với họ, bệnh tình của Hàn Tuyết Nhu không chỉ là gánh nặng, mà còn là nỗi đau nhức nhối trong lòng.
Anh em không còn, tuyệt đối không thể để con gái của anh em cũng không còn
Lý Long đáng thương nhìn Cố Quyên Nhĩ nói: "Cố tiểu thư, anh em tôi là người tốt, cậu ấy không đáng bị tuyệt tự. Chúng tôi chỉ muốn Tiểu Tuyết Nhu sống sót, cầu xin cô cho chúng tôi một cơ hội."
"Đúng vậy, chúng tôi đảm bảo sẽ không làm tổn thương Tào Tĩnh Uyển, chỉ muốn nhờ cô ấy chữa bệnh cho Tiểu Tuyết Nhu." Tiền Đa Đa phụ họa.
Hai người này bản tính lương thiện, nhưng lại có suy nghĩ đơn giản.
Loại người này không xấu, nhưng lại dễ làm chuyện sai trái. Bởi vì quan niệm về đúng sai của họ rất mờ nhạt. Hơn nữa, lính đánh thuê vốn là nhóm tội phạm hoạt động ngoài vòng pháp luật, nên tư duy pháp lý lại càng mơ hồ. Hành vi của Lý Long và Tiền Đa Đa vẫn có thể tha thứ được.
Cố Quyên Nhĩ thở dài, khuyên nhủ: "Đã làm lính đánh thuê thì phải hiểu, sống c.h.ế.t có số, phú quý tại trời. Hàn Tuyết Nhu đã định trước sẽ yểu mệnh, cho dù các anh có liều mạng cũng không thể cứu được con bé."
Cô ấy ngừng lại một chút, tiếp tục nói: "Thay vì tiếp tục sai lầm, chi bằng dành thời gian ở bên con bé, để nó có thể vui vẻ sống trọn nửa năm cuối cùng."
Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, chắc chắn còn nhiều ước muốn chưa hoàn thành.
Hai anh em cúi đầu im lặng. Cố Quyên Nhĩ biết họ là những người cố chấp, hay suy nghĩ tiêu cực, thuộc loại "không thấy quan tài chưa đổ lệ". Nếu không cho họ thử, họ sẽ không bao giờ cam lòng.
"Thôi được rồi! Chẳng phải là tìm Tào Tĩnh Uyển đến chữa bệnh cho cô bé thôi sao? Không có gì to tát, giao cho tôi. Các anh cũng đừng đi bắt cóc cô ấy nữa, kẻo lại tự chuốc họa vào thân." Cố Quyên Nhĩ bất lực.
Chuyện này mỗi ngày đều xảy ra, cô ấy làm sao quản hết được?
Hàn Lệ à Hàn Lệ, chuyện này còn không kiếm được công đức, đừng làm tôi thất vọng đấy. Tốt nhất là tìm ra thứ kia sớm một chút.
Hai anh em nghe vậy, mắt sáng lên. Lý Long vui mừng nói: "Cố tiểu thư, cô quen biết Tào Tĩnh Uyển sao?"
"Biết, không thân." Cố Quyên Nhĩ muốn mời Tào Tĩnh Uyển, chỉ có thể nhờ Cố Tuyên Kiều giúp đỡ.
Tiền Đa Đa lại có chút khôn ngoan hơn Lý Long, anh ta do dự một chút, lấy ra một tấm ảnh nói: "Cố tiểu thư, vậy... cô xem Tào Tĩnh Uyển là ai trong bức ảnh này?"
Cố Quyên Nhĩ nhìn lên, trong ảnh Tiền Đa Đa đưa ra có ba người phụ nữ. Một người trong trẻo đáng yêu, một người quyến rũ động lòng người, một người có vẻ đẹp unisex cá tính.
Cô thật sự cạn lời.
Giơ tay tát Tiền Đa Đa một cái thật mạnh: "Tôi đã nói sẽ mời thì chắc chắn mời được, anh còn bày trò thử lòng tôi? Trong tấm ảnh này, không có ai là Tào Tĩnh Uyển cả!"
Tiền Đa Đa bị đánh đến răng hàm lung lay, vừa nhỏ dãi vừa cười ngốc nghếch, nhưng lại nâng niu cất bức ảnh nhóm nhạc thần tượng mà hắn hâm mộ như báu vật.
Xem ra Cố tiểu thư thật sự quen Tào Tĩnh Uyển.
Cố Quyên Nhĩ nhìn hai tên ngốc này là lại bực, trở tay tát thêm một cái vào mặt Lý Long, để "mưa móc đều dàn".
Lý Long bị đánh đến ngã nhào, nước mắt nước mũi tèm lem, uất ức ôm mặt rồi lại ngoan ngoãn kéo tai ngồi xuống.
Ảnh đâu phải do tôi đưa, đánh tôi làm gì?
Khi Cố Quyên Nhĩ rời đi, cô để lại cho Lý Long và Tiền Đa Đa một triệu tệ.
Số tiền đó chính là thù lao mà Trương Long đã trả cho cô để trừ ma trong nhà hắn.
Dạo này chi tiêu nhiều, lại không ra gầm cầu bói toán, Cố Quyên Nhĩ đến tiền ngồi taxi cũng không có.
Ngồi trên xe buýt, Cố Quyên Nhĩ gọi điện cho An Mộng: "Mộng Mộng à, dạo này chị hơi túng, cuối tuần em giúp chị sắp xếp thêm một buổi xem bói nữa được không?"
An Mộng ở quán bar suýt phát điên vì lượng fan đổ xô tìm đến Cố Quyên Nhĩ xem bói.
Không chỉ có cư dân mạng, ngay cả giới doanh nhân nghe tin Cố Quyên Nhĩ hay ngồi ở bar đoán mệnh cũng kéo tới canh chực hằng đêm.
Cuộc gọi này chẳng khác gì cứu mạng cô khỏi bể khổ.
An Mộng cảm động đến rơi nước mắt, giọng run run: "Tổ tông ơi! Đừng nói một buổi, em còn mong chị ngày nào cũng đến đây xem bói cơ!"