Thiên Kim Thật Lại Là Tôi - Chương 72
Cập nhật lúc: 25/12/2025 07:56
“Ừm.” Tô Tái Tái rời mắt khỏi vẻ mặt u ám của Khúc Nhiên, cô cười nói với Khúc Nhiên: “Vậy nếu em có gì đó không hiểu thì em có thể gọi điện cho chị bất cứ lúc nào không?”
Dừng lại một chút, cô nói tiếp: “Chẳng hạn như đêm nay.”
“Được.” Khúc Nhiên mỉm cười gật đầu: “Chắc chị sẽ phải làm việc đến 5 giờ sáng, nên chị có thể trả lời cuộc gọi của em bất cứ lúc nào.”
“Vậy thì tốt quá.” Tô Tái Tái tránh sang một bên, cười tủm tỉm chào tạm biệt Khúc Nhiên: “Em gọi chị sau nhé?”
“Được.” Khúc Nhiên gật đầu rồi nhanh chân rời đi sau khi tạm biệt Tô Tái Tái.
Đến khi cô ấy rẽ góc thì Tô Tái Tái mới dời mắt đi chỗ khác, cô lại nhìn quả cầu máy trên tay.
Sau khi tuỳ ý tung lên ném xuống thì thứ trên tay khẽ nhúc nhích, quả cầu máy hơi khó mở này lập tức phát ra tiếng “lách cách” rồi tách ra làm hai.
Tô Tái Tái cầm trên tay lật xem một hồi, cảm thấy tạo hình này khá độc đáo nên cô đã cầm quả cầu máy đi về.
Vừa bước vào cửa thì cô lập tức ngây người.
Người giấy nhỏ và đám lệ quỷ đang ngoan ngoãn ngồi ở một bên, khi thấy cô đi vào thì chúng nó cùng nhau quay đầu lại nhìn và đáng yêu khẽ nghiêng đầu.
Chúng nó như thể đang nói “Chị về rồi à?”
Nhưng đáng tiếc thay, cho dù có đáng yêu đến mấy thì cũng không thể che giấu được thùng đồ ăn vặt đã mất hơn phân nửa.
“Chị chỉ mới ra ngoài có một lát…” Tô Tái Tái dở khóc dở cười. Sao nào?
Bọn em cũng chỉ ăn có một chút thôi mà! Người giấy nhỏ chống nạnh, lẽ thẳng khí hùng.
Còn đám lệ quỷ ở sau lưng nó cũng đồng ý gật đầu, như một đàn gà con phụ họa vậy.
“…”
Tô Tái Tái ngây người, chậm rãi lau mặt.
Chị đúng là đã tin vào đám quỷ bọn em mà…
Khi Khúc Nhiên tới tổ chương trình Huyền Linh sư thì ba người còn lại đã tới rồi.
Chị Hà đang nói gì đó với nhân viên công tác bên cạnh, sau khi thấy Khúc Nhiên thì nhanh chóng vẫy vẫy tay với cô ấy, cũng quay qua một hướng khác nói: “Chuyên viên trang điểm tới làm cho Khúc Nhiên đi!”
Nói xong, chị ấy đi tới chỗ Khúc Nhiên, vẻ mặt hiền lành nói: “Vất vả rồi, em ăn cơm tối chưa? Có muốn ăn chút gì đó rồi mới trang điểm không?”
“Em ăn rồi.” Khúc Nhiên đặt túi xách và một thứ trông giống như cái ô xuống bên cạnh, vừa ngồi xuống vừa nói với chị Hà: “Ngại quá, em tới trễ.”
Chị Hà cười, chuẩn bị nói: “Không việc gì hết, cũng vừa kịp thời gian”, thì Phương Hiểu Tuyết ngồi bên cạnh đang chụp ảnh tự sướng bằng điện thoại, giọng điệu quái gở nói: “Nhanh lên đi, chờ mỗi cô thôi.”
Cô ta dừng lại một chút, liếc mắt nhìn Khúc Nhiên một cái rồi nói: “Tôi còn tưởng có thể xong việc sớm một chút, rồi về mở phát sóng trực tiếp hai tiếng.”
Phương Hiểu Tuyết cũng là một người nổi tiếng trên mạng có chút danh tiếng về huyền học trên weibo, tên tài khoản là “Búp Bê Mặt Quỷ”.
Nghe nói cô ta biết một ít về thuật điều khiển con rối.
Cô ta tới tham gia chương trình Huyền Linh sư này, nói thẳng ra là vì muốn mượn cơ hội này để gia nhập giới giải trí.
Sự thật cũng chứng minh Phương Hiểu Tuyết đã đi đúng hướng rồi. Cô ta vốn trông khá xinh đẹp, nhờ trang điểm theo hình tượng ngựa quỷ của chương trình mà hiện tại đã có hơn một triệu người hâm mộ.
Không chỉ như thế, có một ít phim huyền học có chi phí sản xuất thấp mời cô ta làm khách mời, cũng thường tham gia làm khách mời của một vài chương trình giải trí, thậm chí còn phát sóng trực tiếp bán hàng.
Cuộc sống khá là vui vẻ sung sướng.
Có thể nói trong số bốn người mà lần này chị Hà mời tới giúp đỡ quay số đầu tiên, cô ta là người có nhiều người hâm mộ nhất, có tiếng tăm nhất.
Nhưng người được yêu thích nhất lại là Khúc Nhiên thoải mái tươi mới với vẻ đẹp trung tính.
Đây cũng là nguyên nhân Phương Hiểu Tuyết lại trong tối ngoài sáng nhắm vào Khúc Nhiên.
Đương nhiên trong lòng chị Hà cũng hiểu rõ chuyện này. Đây cũng là chuyện thường thấy trong giới giải trí, cho nên chị ấy giả vờ như không nghe thấy Phương Hiểu Tuyết nói, cười cười nói với Khúc Nhiên: “Vậy em chuẩn bị trước đi, chị bận việc khác.”
Chị ấy định mượn cớ tránh đi, không tham gia vào khúc mắc giữa hai bên.
Khúc Nhiên cũng chẳng phải kẻ ngốc. Cô ấy không kỳ vọng chị Hà sẽ giúp bản thân nói đỡ cái gì đó, rốt cuộc thì cô ấy tới đây cũng chỉ vì phí công tác gấp ba lần kia thôi.
Cô ấy giả vờ không nghe thấy những lời Phương Hiểu Tuyết vừa nói, chỉ cười gật đầu với chị Hà: “Vâng, chị Hà cứ làm việc của mình đi.”
Chị Hà gật đầu, trong mắt có chút thưởng thức.
Thật ra chị ấy rất thích tính cách giống như Khúc Nhiên vậy.
Sau khi chị Hà tránh đi, chuyên viên trang điểm nhanh chóng bắt đầu trang điểm cho Khúc Nhiên, không ai đáp lời Phương Hiểu Tuyết, cô ta hừ nhỏ một tiếng rồi tiếp tục chơi di động.
Còn con rối mà cô ta luôn xem như bảo bối ở trước máy quay lúc này bị ném tùy tiện trên bàn trang điểm, tứ chi kỳ lạ nằm chung một chỗ, đôi mắt xinh đẹp mở to, ngay cả con d.a.o tỉa lông mày cũng bị cô ta phóng lên người con rối.
Suýt chút nữa là chọc trúng mắt con rối luôn.
Khúc Nhiên thấy thế thì hơi nhìn qua chỗ của Phương Hiểu Tuyết, muốn nói gì đó, nhưng mở miệng ra rồi lại ngậm lại.
Cô ấy quay lại, nhìn về phía trước, chuyên tâm phối hợp với chuyên viên trang điểm.
Gương mặt cô ấy đẹp, hơn nữa hình tượng là kiểu thoải mái tươi mới nên cũng không cần trang điểm gì nhiều.
Khi Vệ Cát và Miêu Đại Yên vừa đi hút t.h.u.ố.c về vừa nói cười rôm rả thì Khúc Nhiên cũng đã trang điểm xong.
“Chào! Tiểu Nhiên tới rồi à?” Miêu Đại Yên đi trước thấy Khúc Nhiên thì cười chào hỏi cô ấy.
“Chào Cụ, tôi tới rồi.” Khác với Phương Hiểu Tuyết, Khúc Nhiên quay đầu nhìn bọn họ rồi cười một chút, cô ấy dừng lại một chút rồi gật đầu với Vệ Cát: “Cậu Vệ.”
Vệ Cát cũng cười chào hỏi với Khúc Nhiên.
Tên weibo của Vệ Cát là “Cậu Vệ”, trông có vẻ là một cái tên không quá thú vị hoặc quá hoạt bát, ngoài đời cậu ấy là người trầm mặc ít nói, là một tướng mệnh sư.
Tên weibo của Miêu Đại Yên là “Cụ Đẹp”, cũng chẳng phải là ông cụ gì cả. Miêu Đại Yên hơn ba mươi tuổi, là một la bàn sư.
Khúc Nhiên lại càng đơn giản hơn, nếu người khác có hỏi, cô ấy sẽ bảo mình chỉ là học trò nhỏ học nghệ không tinh nên cũng ngại nói với mọi người bản thân thông thạo cái gì.
Bởi vì cô ấy tự cảm thấy bản thân chẳng am hiểu cái gì cả.
Ngay cả tên weibo của cô ấy cũng là sau khi tham dự chương trình Huyền Linh sư, tổ chương trình yêu cầu phải có nên cô ấy mới lập.
Tên weibo là “Học Trò Nhỏ Học Nghề Vất Vả.” Không ngờ vô tình cắm liễu liễu lại xanh, cái tên này hấp dẫn không ít người hâm mộ, chỉ nửa năm ngắn ngủi đã có gần bốn trăm nghìn người hâm mộ.
Đây cũng là một nguyên nhân khác mà Phương Hiểu Tuyết chán ghét cô ấy.
Rốt cuộc, hồi đó, khi cô ta còn chưa tham gia chương trình Huyền Linh sư này thì đã phải vất vả tạo dựng hơn hai năm, vừa mở phát sóng trực tiếp vừa làm đủ các mánh khóe, cố gắng lắm mới có được năm trăm nghìn người hâm mộ.
Còn Khúc Nhiên thì sao? Chỉ cần nhẹ nhàng như thế thôi đã có gần bốn trăm nghìn người hâm mộ.
Vì thế, Phương Hiểu Tuyết còn lén lút qua weibo của Khúc Nhiên xem thử, phát hiện mỗi ngày cô ấy chỉ đăng một hai bài về cuộc sống hàng ngày, hoặc khi tổ chương trình yêu cầu cô ấy chuyển tiếp bài đăng thì cô ấy mới chuyển tiếp lại một ít.
Thật là người so với người khiến người ta tức c.h.ế.t.
Lúc này Phương Hiểu Tuyết nhìn thái độ của Vệ Cát và Miêu Đại Yên đối với Khúc Nhiên khác hoàn toàn so với mình thì nhịn không được hừ lạnh trong lòng một tiếng.
Cô ta ghét bỏ nhìn hai người kia, vừa đưa tay ra phẩy phẩy lại vừa ngửa người ra sau, làm ra vẻ như mấy người thật hôi thối: “Cụ, hai người lại đi hút t.h.u.ố.c lá sao? Khó ngửi c.h.ế.t đi được!”
Miêu Đại Yên nghe xong thì nhìn qua Phương Hiểu Tuyết, trên mặt vẫn giữ dáng vẻ cười hì hì nói: “Chắc là lúc đi qua khu vực hút t.h.u.ố.c lá nên bị dính mùi, một lúc là hết thôi.”
Dẫu gì chú ấy cũng lớn tuổi nhất ở đây, xử sự đưa đẩy khôn khéo hơn nhiều, cũng không làm mất lòng ai.
