Thiên Thanh - Chương 66

Cập nhật lúc: 11/12/2025 01:02

Ngày hai mươi ba tháng sáu, hôm nay Giang Đào nhận được cú điện thoại của lão thái bà, Giang Đào báo cho ta biết rằng, hắn muốn đi đón người phụ nữ kia sinh con trở về, ta biết lần này Giang Đào đã dứt khoát, cho nên ta cũng không ngăn cản, dù sao người được đặt ở dưới mí mắt mình mới là điều đáng yên tâm nhất. Hôm nay, ta trong thư phòng của Giang Đào lật thấy tờ giấy chứng nhận kết hôn của hắn cùng người phụ nữ kia, ta vô cùng tức giận, ta đã đi hỏi Giang Đào, nhưng không hề nghĩ đến hắn lại chỉ trích ta đã lục lọi đồ của hắn, còn giáng cho ta một cái tát, vì cái gì! Hắn muốn đối xử với ta như vậy, ta chỉ muốn biết vì sao hắn còn giữ lại tờ giấy này mà thôi. Sau này Giang Đào lại vì bảo vệ đứa con Giang Dữu Bạch do người phụ nữ kia sinh ra, thậm chí đã động thủ đ.á.n.h Kỳ Huyên. Kỳ Huyên cũng là cốt nhục của hắn, lẽ nào không thể ngồi xuống nói chuyện một chút hay sao, nhất định phải động thủ như thế. " Thẩm Giác cưng chiều gật gật đầu, "Hôm nay ngươi muốn cái gì ta đều thỏa mãn ngươi. Giang Kỳ Huyên tựa hồ đã thấy được hi vọng, "Cảm ơn. Ta nhìn Giang Đào đang giãy giụa trên mặt đất vô cùng vui vẻ, và không hề e ngại nói cho hắn biết sự thật, hắn thậm chí còn nghĩ đến chuyện đ.á.n.h ta, ta làm sao có khả năng để hắn có được cơ hội này. . Giang Kỳ Huyên đã tìm vài luật sư, nhưng giờ đây vì Lâm Tố đã vào tù, tư sản cũng bị đóng băng, hắn còn không trả nổi phí luật sư cao ngất, những luật sư kia nghe là tình huống như vậy, cũng bỏ đi, đúng lúc hắn không biết nên làm sao bây giờ, hắn nghe thấy một tiếng "Thanh Lăng", hắn mới đầu còn hoài nghi lỗ tai của mình, nhưng hắn thật sự đã đối diện với Lạc Thanh Lăng, bây giờ khả năng duy nhất có thể giúp chính mình chính là Lạc Thanh Lăng, nhưng sự tình này có giúp được hay không cũng là một dấu hỏi. Hơn nữa ta cũng chưa từng đi hẹn hò, ta làm sao giúp ngươi được. Ngày thi đại học hôm đó, ta biết thời cơ của ta cuối cùng đã tới, sau khi tiễn Kỳ Huyên, ta đến thư phòng của Giang Đào, và giờ phút này Giang Đào đã ngã vật trên mặt đất, và trên bàn vẫn còn một bình canh dưỡng sức. " Giang Dữu Bạch nghe thấy tiếng gọi này chỉ cảm thấy vô cùng chế nhạo, thì ra bản thân trở nên cường đại, thật sự có thể khiến những kẻ từng xem thường mình kia phải khuất phục. Nhìn Giang Đào mỗi ngày uống bát canh ta tự tay hầm cho hắn, ta liền vô cùng vui vẻ, có lẽ hắn đã quên, người phụ nữ kia chính là sau khi uống bát canh ta hầm mới trở nên thần trí mơ hồ, ta không ngại bỏ chút thời gian để hắn nhớ lại điều này. " Lạc Thanh Lăng nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn còn thiếu sót, "Vậy ta nhưng phải là hạng mục gì đó của nhà H mới chịu đó. "

Thẩm Giác nhìn dáng vẻ của Lạc Thanh Lăng, có chút chán ghét, "Lạc Dì nói với ta, gần đây ngươi có vẻ rất bận, hơn nữa nàng ấy hiểu tâm trạng của ngươi cũng không tốt lắm, cho nên a, nàng bảo ta mang ngươi ra ngoài chơi. . " Ở nhà Thẩm Gia, Lạc Thanh Lăng bị một trận tiếng gõ cửa đ.á.n.h thức, nàng nửa mơ nửa tỉnh đi qua mở cửa, "Có chuyện gì sao? ", Thẩm Giác nói xong bản thân mình cũng cảm thấy có chút chột dạ. Chờ đến khi Giang Đào hoàn toàn hôn mê, ta mới báo cảnh sát, Giang Đào được đưa vào bệnh viện, cũng như ta dự đoán, các cơ quan nội tạng đều xuất huyết, cho dù có cứu chữa lại được, cũng không nhất định sẽ tỉnh lại. . . mẹ ta. Lạc Thanh Lăng vốn đang đứng ở ven đường chơi điện thoại, bỗng nhiên nàng nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc, nàng hướng đến nơi phát ra âm thanh nhìn qua, đó là Giang Kỳ Huyên, bên cạnh hắn còn có một người, nhìn dáng vẻ là luật sư, nhưng luật sư đang định rời đi, Giang Kỳ Huyên có vẻ là muốn níu kéo hắn lại, nhưng luật sư vẫn bỏ đi, để lại Giang Kỳ Huyên một mình ở ven đường, cúi đầu vẻ mặt mất đi nhuệ khí. " "Không được a, ta không có kinh nghiệm gì, ngươi phải ở lại để giúp ta. " "Đừng đi, đêm hôm qua ta nửa đêm mới về, thật vất vả mới được nghỉ ngơi mấy ngày, ta chỉ muốn đi ngủ", Lạc Thanh Lăng chuẩn bị đóng cửa, nhưng đã bị Thẩm Giác chống tay chặn lại. Giang Kỳ Huyên lập tức chạy qua ngăn Lạc Thanh Lăng lại, ánh mắt khẩn cầu nhìn lấy nàng, "Thanh Lăng, chúng ta có thể trò chuyện chút được không? nếu ngươi thật sự muốn giúp mẹ ngươi, thì hãy đi mời một luật sư tốt một chút đi. " Giang Dữu Bạch nói xong liền rời khỏi nơi đó. Giang Kỳ Huyên nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, hắn lập tức đứng dậy, vì ngồi xổm quá lâu, thiếu chút nữa không đứng vững được, may mắn đã kịp đỡ lấy bức tường. . . . Giang Kỳ Huyên sau khi rời khỏi phòng, hắn cũng không hề bỏ đi, mà là ngồi xổm bên ngoài cửa phòng. Lạc Thanh Lăng cũng không biết hắn đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn cái dáng vẻ tựa như là gặp phải chuyện phiền lòng gì đó, trong lòng nghĩ đến việc có nên qua hỏi thăm hay không thì Thẩm Giác quay về. . Hắn đã làm nhiều chuyện sai trái như vậy, làm sao có thể tỉnh lại được chứ, chẳng lẽ không nên xuống địa ngục hay sao! "Ngươi không cần gọi ta như vậy, giữa chúng ta vẫn chưa thân thiết đến mức có thể xưng hô huynh đệ với nhau. " Lạc Thanh Lăng rất là vui vẻ, "Ngươi đợi ta ở dưới lầu, ta xuống ngay", Lạc Thanh Lăng chạy vào phòng vệ sinh. Rất nhanh liền đến nhà hàng đã hẹn trước, Lạc Thanh Lăng dẫn đầu xuống xe, Thẩm Giác đi tìm chỗ đậu xe. . " "A, được", Lạc Thanh Lăng cuối cùng liếc nhìn Giang Kỳ Huyên một cái, không ngờ cái nhìn này lại chạm đến ánh mắt của Giang Kỳ Huyên. . ca. Hôm nay ta đang sắp xếp hộp bảo hiểm, sau đó ta thấy một tờ giấy chuyển nhượng cổ phần, mà người thụ hưởng lại là Giang Dữu Bạch, Giang Đào chẳng hề mảy may quan tâm đến hai mẹ con ta, vậy thì ta cũng sẽ không cần khách khí. " "Tùy cơ ứng biến, tùy cơ ứng biến. . "Thật ra thì. . hãy để Lâm Tố tạm thời chưa c.h.ế.t. Hắn biết Lâm Tố đã làm rất nhiều chuyện sai trái, nhưng hắn vẫn mong Giang Dữu Bạch có thể tha thứ cho Lâm Tố, ít nhất. . . " "Pháp luật đáng phán như thế nào thì cứ phán như thế ấy, ta không can thiệp được, ta chỉ biết cung cấp một chút chứng cứ liên quan. mẹ ta giới thiệu cho ta một đối tượng hẹn hò, ta không biết nên nói chuyện phiếm thế nào với cô gái nhà người ta, vừa vặn ngươi cũng đang nghỉ ngơi. . Trên xe, Lạc Thanh Lăng đã hiểu rõ một vài thông tin cơ bản về đối tượng hẹn hò của Thẩm Giác, "Nàng ấy cũng học chuyên ngành giống ngươi, các ngươi sẽ có chủ đề để trò chuyện. . . . . bằng không ngươi đặt ta ở ven đường, ta đi đến nhà B chờ ngươi trước nhé? " ". Ta không ngờ Lạc Thanh Lăng lại giúp đỡ Giang Dữu Bạch, bất quá trong tay ta vẫn còn quân bài để sử dụng. . "Thanh Lăng, đứng ở bên ngoài làm gì, vào đi a. "Giang. ngươi hiểu chứ. . . . Thế là ta đã xử lý thủ tục xuất viện cho Giang Đào, đưa hắn đến viện điều dưỡng, ta muốn hắn ngớ ngẩn ngơ ngác cứ như vậy vượt qua nửa đời còn lại! " Lạc Thanh Lăng nghe lời này khóe miệng giật một cái, "Ngươi là đứa bé ba tuổi sao? . Sau khi Giang Dữu Bạch xuất ngoại, bác sĩ đã báo cho ta biết, Giang Đào có lẽ sắp tỉnh lại. Thẩm Giác đóng cửa phòng lại sau đó liền xuống lầu. " Thẩm Giác cũng biết Giang Kỳ Huyên này, không phải người tốt, đó là ấn tượng sơ bộ của Thẩm Giác về hắn, hắn không muốn Lạc Thanh Lăng cùng người này đi quá gần, muốn ra tay lúc, Lạc Thanh Lăng đã ngăn hắn lại, "Ngươi hôm nay là đến hẹn hò, ăn cơm rồi hãy vào đi, đừng để lại cho người ta ấn tượng xấu. " Giang Kỳ Huyên trong lòng mừng rỡ, nói như vậy là Lạc Thanh Lăng vẫn nguyện ý lắng nghe hắn nói. Lạc Thanh Lăng dẫn Giang Kỳ Huyên đến quán cà phê bên cạnh, gọi hai ly Americano đá. Lạc Thanh Lăng uống một ngụm cà phê, trong nháy mắt cảm thấy bản thân mình tỉnh táo hơn một chút, nàng một lần nữa nhìn về phía Giang Kỳ Huyên đang ngồi đối diện nàng, "Ngươi có phải hay không gặp phải chuyện gì phiền lòng? "

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.