Thư Tình, Giấy Ly Hôn - Chương 59: Xin Lỗi
Cập nhật lúc: 05/09/2025 22:25
- Tớ tự ngã, nhưng tớ không nghĩ cú ngã của mình đơn giản như vậy. - Amber bĩu đôi môi nhợt nhạt và nói.
- Amber, cậu có nghi ngờ gì không? - Cole nhìn cô và hỏi.
Amber gật đầu và giải thích.
- Tớ ngã vì tớ đã giẫm phải thứ gì đó trơn trượt khi tớ ra khỏi phòng vệ sinh. Tớ ngửi thấy một mùi hương khiến tớ nhớ đến sữa tắm ngay trước khi tớ ngã.
- Sao lại có sữa tắm ở trước phòng vệ sinh của cậu thế? - Cole hỏi và mắt anh mở to vì ngạc nhiên.
- Tớ không chắc nữa.
- Có thể là ai đó vô tình làm rơi sữa tắm và nó đổ ra trước phòng vệ sinh của cậu, và cậu đã vô tình giẫm phải nó? - Cole xoa cằm, suy đoán.
- Đó là một trong những khả năng, nhưng tớ nghĩ khả năng đó là thấp. - Amber nheo mắt và nói.
- Tại sao?
- Bởi vì tớ không nghe thấy tiếng gì đó rơi khi tớ đang tắm. - Amber hơi nghiêng đầu nhìn anh.
Nói cách khác, có ai đó đã cố tình đổ sữa tắm trước cửa buồng vệ sinh của cô.
- Chắc chắn là Makenna. Chúng ta chỉ có hai kẻ thù ở khu nghỉ dưỡng này: Jared và Makenna. Jared không thể vào spa dành cho nữ, vì vậy Makenna là người đã làm điều này. - Cole bật đứng dậy và nói.
- Là cô ta. Cô ta đã ở đó khi cậu gọi tớ vào tối qua. Cô ta nghe thấy tớ sắp tắm và đi theo tớ đến đó. - Amber nói và nắm chặt chiếc chăn trong tay.
- Makenna quá độc ác. Chúng ta phải gọi cảnh sát! Chúng ta không thể quên chuyện này được! - Cole giận dữ kêu lên.
Cole lấy điện thoại ra khỏi túi.
Tuy nhiên, Amber đã ngăn anh lại và nói.
- Vô ích thôi vì không có camera giám sát trong phòng tắm. Không có bằng chứng nào cho thấy cô ta là người đổ sữa tắm. Ngay cả khi chúng ta có thể chứng minh rằng sữa tắm đổ ra sàn giống với của cô ta thì cô ta vẫn có thể khẳng định rằng cô ta vô tình làm đổ nó.
- Vậy thì chúng ta phải làm gì? - Cole cau mày, hỏi.
- Trừ khi chúng ta có thể có được bản ghi âm cô ta thừa nhận đã cố ý g.i.ế.c tớ. - Amber nói sau một hồi im lặng.
- Chuyện này quá đơn giản. Tớ có thể nhờ ai đó giả vờ có bản ghi âm để dọa cô ta, và cô ta chắc chắn sẽ nói ra sự thật. - Cole nói và nở một nụ cười nham hiểm.
Đôi mắt Amber sáng lên hy vọng.
Chuông cửa reo ngay khi cô sắp tiếp tục cuộc trò chuyện với Cole.
- Ai vậy? - Cole hỏi trong lúc đi về phía cửa.
Khi cánh cửa mở ra, Jared và Makenna đang đứng bên ngoài.
- Anh Lyon. - Makenna mỉm cười chào anh.
- Cô đang làm gì ở đây? - Cole hờ hững hỏi.
- Chúng tôi đang tìm Amber. Cô ấy có ở đây không? - Jared hỏi và nhìn chằm chằm vào Cole.
Cole ăn mặc giống như đêm trước, cho thấy anh đã dành cả đêm trong phòng với Amber.
Khi Jared nhận ra Cole và Amber đã dành cả đêm trong cùng một phòng, mắt anh tối sầm lại và anh trở nên cáu kỉnh.
- Cole, ai vậy? – Giọng Amber yếu ớt vọng ra.
Cole không giấu cô điều gì và trả lời lớn tiếng.
- Anh Farrell và cô Gardner ở đây, và họ nói rằng họ đang tìm em.
Giọng Amber lại vang lên sau một hồi im lặng.
- Cho họ vào.
Cole miễn cưỡng dịch người sang một bên.
- Cảm ơn. - Makenna gật đầu mỉm cười khi cô bước vào cùng Jared.
Cole đảo mắt và đi theo họ sau khi đóng cửa lại.
Amber dựa vào đầu giường. Cô mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình và đầu được băng bó, khuôn mặt cô tái nhợt. Cô trông yếu ớt.
Khi Jared nhìn thấy cô, anh trở nên lo lắng. Anh nhẹ nhàng hỏi.
- Em thấy thế nào rồi?
Amber nhìn anh với vẻ ngạc nhiên và nở nụ cười gượng gạo.
- Jared, anh lo cho tôi à?
Makenna lập tức siết chặt cánh tay Jared.
Hành động này như một lời nhắc nhở Jared rằng anh có thái độ bất thường với Amber.
Sau đó, Jared mím môi và nói một cách lạnh lùng.
- Đến thăm và chào hỏi đúng mực với người bệnh là điều rất bình thường.
Lời nói của anh ngụ ý rằng anh chỉ chào cô một cách lịch sự và không có ý quan tâm.
Makenna buông tay Jared, liếc nhìn Amber một cách tự mãn sau khi thỏa mãn với hành động của Jared.
Cole sải bước để chặn Makenna trước khi Amber kịp phản ứng. Anh nói với Makenna trong khi làm động tác khoét mắt.
- Nếu cô cứ nhìn Amber bằng đôi mắt kinh tởm đó, cô có tin là tôi sẽ khoét cả hai mắt cô ra không?
- Sao anh dám! - Makenna kêu lên và cắn môi dưới.
- Cứ đợi xem tôi có dám hay không. - Cole nói và nở một nụ cười.
Nói xong, anh định đuổi theo Makenna.
Makenna sợ hãi đến nỗi cô tái mặt và trốn sau lưng Jared. Cô giật mạnh gấu áo anh và kêu lên.
- Jared, cứu em với!
Jared dùng một tay kéo Makenna về phía sau, tay kia chặn Cole lại.
- Cole, đừng quá đáng. - Anh lạnh lùng nói.
Cole khịt mũi như thể đang nghe một câu chuyện cười.
- Anh Farrell, vậy tôi cũng cho anh một câu, đừng quá hai mặt. Anh chỉ thấy những gì tôi đã làm với Makenna, nhưng không thấy những gì Makenna đã làm với Amber. Nếu anh mù như vậy, sao anh không hiến tặng đôi mắt của mình đi?
Amber không nhịn được cười và giơ ngón tay cái lên.
Jared nhíu mày sâu, cảm thấy không thoải mái với hành động của cô.
Cô có ý gì? Cô cũng nghĩ rằng anh bị mù sao?
- Đủ rồi. Đây là phòng của tôi và tôi vẫn đang bị thương. Chỉ cần nhanh chóng nói cho tôi biết điều anh muốn và rời đi. Tôi vẫn cần nghỉ ngơi. - Amber vừa ngáp vừa nói với vẻ thiếu kiên nhẫn.
- Chúng tôi đến đây để xin lỗi. - Jared mím môi và nói.
Xin lỗi?
Amber và Cole liếc nhìn nhau.
Jared kéo Makenna từ phía sau ra trước và tiếp tục nói.
- Tối qua Makenna vô tình làm đổ sữa tắm xuống sàn và khiến cô ngã.
- Cô Reed, tôi rất xin lỗi. – Makenna cúi đầu xin lỗi.
Amber lặng lẽ nhìn cô ta với vẻ mặt lạnh lùng và hỏi.
- Có thực sự là vô tình không?
Makenna thẳng lưng và hoảng sợ khi bắt gặp ánh mắt dường như nhìn thấu trái tim người khác của Amber. Cô vội vàng hạ mắt xuống và trả lời.
- Thật sự là vô tình.
- Thật sự là vô tình sao? Sự thật là cô cố tình làm đổ sữa tắm! - Cole cười lạnh.
- Không, tôi không làm! Cô Reed, hãy tin tôi, tôi không làm! - Makenna nói. Đôi mắt cô đỏ hoe như thể cô sắp khóc.
- Thôi nào, chúng tôi sẽ không tin cô đâu. Chúng tôi cũng muốn biết tại sao cô không thừa nhận mình đã khiến Amber ngã tối qua khi chúng tôi tìm thấy cô ấy? Tại sao bây giờ cô lại thừa nhận? - Cole nhìn cô với vẻ ghê tởm và nói thêm.
Ánh mắt Makenna hơi lóe lên và cô nhanh chóng cúi đầu giải thích.
- Bởi vì tôi không nhận ra chính tôi là người khiến Amber ngã hôm qua. Sau khi anh đưa Amber đi, tôi thấy sữa tắm trên sàn và nhận ra mình phải chịu trách nhiệm cho việc cô ấy ngã. Đó là lý do tại sao ngay bây giờ tôi ở đây để xin lỗi.
- Đúng vậy. Cô phải xin lỗi ngay lập tức nếu không thì sẽ là một kết cục tồi tệ. - Amber lạnh lùng nói.
Makenna sửng sốt một lúc và hỏi.
- Cô Reed có ý gì vậy?
Jared và Cole đều đang nhìn chằm chằm vào cô.
Amber cười khẩy khi cô nhìn qua khuôn mặt khó chịu của Makenna.
- Cô biết ý tôi mà, đúng không? Cô biết tôi sẽ nghi ngờ cô khi tôi thức dậy, và cô sợ tôi sẽ gọi cảnh sát, dẫn đến sự tiến triển không thể kiểm soát của vụ việc này. Vì vậy, cô lấy tai nạn làm cái cớ để che giấu sự thật.
- Vậy ra đó là lý do tại sao tất cả các người ở đây? - Cole cười toe toét trong sự bực bội.
Rồi anh nói thêm.
- Không có cách nào để che giấu sự thật!
Jared vẫn im lặng vì biết rằng đây không phải là chuyện dễ giải quyết. Anh bước tới nhìn Amber, hỏi bằng giọng trầm.
- Vậy cô muốn gì?